Thiếu Nhi Sống Lời Chúa, Chúa Nhật tuần 21 Thường niên năm C 24/08/2025
Chúa Nhật XXI Thường niên, năm C

BÀI ĐỌC I: Is 66, 18-21
“Chúng dẫn tất cả anh em các ngươi từ mọi dân tộc đến”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Đây Chúa phán: “Ta đã biết các việc làm và tư tưởng của chúng; Ta đến quy tụ mọi dân tộc và mọi ngôn ngữ: chúng sẽ đến và nhìn thấy vinh quang của Ta. Ta sẽ đặt nơi chúng một dấu lạ, Ta sẽ sai một số trong những người được giải thoát đến các dân ngoài biển, bên Phi châu và Lyđia, là những dân thiện xạ, đến Ý-đại-lợi và Hy-lạp, đến những hòn đảo xa xăm, đến với những kẻ chưa nghe nói về Ta, và chưa thấy vinh quang của Ta. Chúng sẽ rao giảng cho các dân biết vinh quang của Ta, sẽ dẫn tất cả anh em các ngươi từ mọi dân tộc đến như của lễ dâng cho Chúa, họ cỡi ngựa, đi xe, đi võng, cỡi la, cỡi lạc đà, đến núi thánh của Ta là Giêrusalem, khác nào con cái Israel mang của lễ trong chén tinh sạch vào nhà Chúa, Chúa phán như thế. Trong những dân đó, Ta sẽ chọn các tư tế, các thầy Lêvi: Chúa phán như vậy”. Vì chưng lời Chúa rằng: Cũng như Ta tạo thành trời mới, đất mới đứng vững trước mặt Ta thế nào, thì dòng dõi ngươi và danh tánh các ngươi sẽ vững bền như vậy”.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 116, 1. 2
Đáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian (Mc 16, 15).
1) Toàn thể chư dân, hãy khen ngợi Chúa! Hết thảy các nước, hãy chúc tụng Người.
2) Vì tình thương Chúa dành cho chúng tôi thực là mãnh liệt, và lòng trung thành của Chúa tồn tại muôn đời.
BÀI ĐỌC II: Dt 12, 5-7, 11-13
“Chúa sửa dạy ai là kẻ Người yêu mến”.
Trích thư gửi tín hữu Dothái.
Anh em thân mến, anh em đã quên lời yên ủi tôi nói với anh em, như nói với những người con rằng: “Hỡi con, con chớ khinh thường việc Chúa sửa dạy, và đừng nản chí khi Người quở trách con; vì Chúa sửa dạy ai là kẻ Người yêu mến, và đánh đòn kẻ mà Người chọn làm con”. Trong khi được sửa dạy, anh em hãy bền chí. Thiên Chúa xử sự với anh em như con cái: vì có người con nào mà cha không sửa phạt. Ngày nay, hẳn ai cũng coi việc sửa dạy là nỗi buồn khổ, hơn là nguồn vui, nhưng sau này, nó sẽ mang lại hoa quả bình an công chính cho những ai được sửa dạy. Vì thế, anh em hãy nâng đỡ những bàn tay bủn rủn và những đầu gối rụng rời. Đường anh em đi, anh em hãy bạt cho thẳng, để người què khỏi bị trẹo chân, nhưng được an lành.
Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! – Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 13, 22-30
“Người ta sẽ từ đông chí tây đến dự tiệc trong nước Chúa”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu rảo qua các đô thị và làng mạc, vừa giảng dạy vừa đi về Giêrusalem. Có kẻ hỏi Người rằng: “Lạy Thầy, phải chăng chỉ có một số ít sẽ được cứu độ?” Nhưng Người phán cùng họ rằng: “Các ngươi hãy cố gắng vào qua cửa hẹp, vì Ta bảo các ngươi biết: nhiều người sẽ tìm vào mà không vào được. Khi chủ nhà đã vào và đóng cửa lại, thì lúc đó các ngươi đứng ngoài mới gõ cửa mà rằng: ‘Thưa ngài, xin mở cửa cho chúng tôi’. Chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: ‘Ta không biết các ngươi từ đâu tới’. Bấy giờ các ngươi mới nói rằng: ‘Chúng tôi đã ăn uống trước mặt ngài và ngài đã giảng dạy giữa các công trường chúng tôi’. Nhưng chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: ‘Ta không biết các ngươi tự đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt ta’. Khi các ngươi sẽ thấy Abraham, Isaac, Giacóp và tất cả các tiên tri ở trong nước Thiên Chúa, còn các ngươi bị loại ra ngoài, nơi đó các ngươi sẽ khóc lóc nghiến răng. Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa. Phải, có những người sau hết sẽ trở nên trước hết và những người trước hết sẽ nên sau hết”.
Đó là lời Chúa.
Lời nguyện Tín Hữu: Chúa Nhật XXI TN – Giáo phận Mỹ Tho
Chủ tế: Ông bà, anh chị em (và các con thiếu nhi) thân mến! Đức Giêsu đã rao giảng về mầu nhiệm Nước Trời, và mời gọi chúng ta chiến đấu qua cửa hẹp để đạt tới cùng đích tối hậu của đời mình. Với lòng tin tưởng phó thác, chúng ta cùng dâng lên Chúa những lời nguyện xin tha thiết của chúng ta:
- “Đức Giê-su đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy”.Chúng ta cùng cầu xin Chúa khơi dậy lòng nhiệt thành trong các vị mục tử của Hội Thánh, để các ngài hăng say loan báo Lời Chúa, đặc biệt tại những nơi Tin Mừng chưa được biết đến, hầu mọi người được đón nhận ánh sáng ơn cứu độ.
- “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào”.Chúng ta cùng cầu xin Chúa ban ơn khôn ngoan và lòng can đảm cho các nhà lãnh đạo quốc gia, để họ biết chọn lựa con đường chính trực, thực thi công lý và phục vụ công ích, hầu mang lại hòa bình và hạnh phúc cho mọi người, đặc biệt tại những nơi đang chịu đau khổ vì bất công.
- “Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa chạm đến tâm hồn những người chưa nhận biết Chúa, để qua ánh sáng Tin Mừng và chứng tá yêu thương của các Kitô hữu, họ mở lòng đón nhận ơn cứu độ và tìm được niềm vui trong tình yêu của Chúa.
- “Những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót”.Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta (và các em thiếu nhi) biết sống khiêm nhường theo tinh thần Tin Mừng, kiên trì bước đi trên con đường hẹp của hy sinh, bác ái và tha thứ, để xứng đáng lãnh nhận phần thưởng Nước Trời vĩnh cửu.
Chủ tế: Lạy Thiên Chúa toàn năng, Đấng giảu lòng thương xót, xin soi sáng và ban sức mạnh để chúng con luôn kiên vững trên “con đường hẹp” của thập giá và tình yêu, hầu xứng đáng được chung hưởng hạnh phúc Nước Trời cùng các thánh. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 21 Thường niên năm C

Thiếu nhi chúng con yêu quí,
Qua bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe, cha đố chúng con Chúa muốn nói về vấn đề gì?
– Chúa muốn nói về những điều kiện mà những người muốn vào nước trời của Chúa phải có.
– Chúa muốn nói về những kết cục của những người không chịu đi theo con đường của Chúa.
– Rất đúng! Chúng con rất thông minh. Bây giờ cha cắt nghĩa thêm.
Cha thấy như Chúa nói: Nước Trời rộng mênh mông, có thể đón tiếp tất cả mọi người. Nhưng không phải tất cả mọi người đều vào được, vì vào Nước Trời đòi có những điều kiện cần thiết. Cửa hẹp chính là để tuyển lựa những người có phẩm chất thích hợp với Nước Trời.
Như vậy, ai muốn vào Nước Trời thi phải nỗ lực phấn đấu. Nhưng phấn đấu thế nào?
1. Trước hết phải phấn đấu để hạ mình xuống. Chúng con thấy ở đời người ta thường phấn đấu để vươn lên. Người ở địa vị thấp phấn đấu để được địa vị cao. Người hèn kém phấn đấu để được trọng vọng. Người phải phục vụ phấn đấu để được người khác phục vụ mình. Người nghèo phấn đấu để trở thành giầu có. Nhưng trong Nước Trời thì ngược lại. Phải phấn đấu để đi xuống. Phải phấn đấu để tìm chỗ thấp hèn nhất. Phải phấn đấu để phục vụ anh em. Như lời Chúa dậy: “Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống. Ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên” (Lc 14,11). “Ai lớn nhất trong anh em, thì phải nên như người nhỏ tuổi nhất, và kẻ làm đầu thì phải nên như người phục vụ” (Lc 22, 26). “Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào” (Mc 10,15).
Sau đó phải phấn đấu để bé nhỏ lại. Thông thường ở đời người ta phấn đấu để phình to ra. Ai có nhà nhỏ phấn đấu để có nhà lớn hơn. Ai có ruộng vườn nhỏ cũng phấn đấu để vườn ruộng lớn rộng thêm. Ai cũng phấn đấu để có nhiều của cải hơn, có nhiều đặc quyền đặc lợi hơn. Trái lại, người muốn vào Nước Trời phải phấn đấu để trở nên bé nhỏ. Phải phấn đấu để trở nên nghèo. Phải phấn đấu để bỏ bớt của cải đi. “Hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi” (Mt 19, 21). “Phúc thay ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ” (Mt 5, 3).
2. Thứ đến phải nhớ: Cửa vào Nước Trời thì hẹp vì được làm theo kích thước của Ðức Giê-su.
Cửa này “thấp” vì Ðức Giê-su đã hạ mình thẳm sâu. Là Thiên Chúa, Người đã tự nguyện trở nên người phàm. Từ trời cao, Người đã tự nguyện xuống nơi đất thấp. Là Thầy, nhưng Người đã tự nguyện trở nên người phục vụ. Vô cùng thánh thiện nhưng Người đã để bị đối xử như một đại tội phạm. Người đã bị vùi dập xuống tận bùn đen.
Cửa này bé vì Ðức Giê-su đã trở nên bé nhỏ. Người đã sinh ra nghèo, sống nghèo và chết nghèo. Người đã bị bóc lột hết, không phải chỉ quần áo mà cả uy tín và danh dự.
Ðức Giê-su đã mở đường về Nước Trời. Muốn vào Nước Trời chẳng có con đường nào khác ngoài con đường Ðức Giê-su đã đi. Chẳng có cửa nào khác ngoài khung cửa hẹp mà Ðức Giê-su đã qua. Ai muốn qua đó cũng phải noi gương Ðức Giê-su phấn đấu hạ mình thẳm sâu và thu mình thành bé nhỏ nghèo khó. Chỉ những ai hạ mình khiêm tốn và từ bỏ hết cái tôi cồng kềnh ích kỷ mới qua được khung cửa hẹp này để vào được Nước Thiên Chúa mà thôi.
Vì con đường đưa tới nước trời là con đường hẹp:“Hãy vào qua cửa hẹp”
Sẽ không có phần thưởng cho những kẻ ươn lười. Sẽ không có sự cứu độ cho những ai không cố gắng đi theo đường lối của Chúa.
Cha kể cho chúng con nghe câu chuyện này: Câu chuyện về DÉMOSTHÈNE nhà hùng biện danh tiếng nhất cổ Hy Lạp (385-322 tr.Th. C).
Chúng con có biết DÉMOSTHÈNE đã mất bao nhiêu năm để rèn luyện mình trở thành người hùng biện số một của Hy Lạp không? – 15 năm năm đấy chúng con. Nói vậy chúng con cũng chưa thấy hết được nỗ lực của ông như thế nào. Lịch sử kểm lại rằng: Ngay từ nhỏ ông là người bị ngọng.
Để sửa lại tật bị ngọng này, ông ngậm sạn và ra bãi biển để tập nói.
Để đánh át được tiếng ồn của đám đông, ông cũng lại ra tận bờ biển tập gầm thét làm sao cho tiếng của ông lấn át được tiếng sóng gió. Để cho ngực khỏe, và sức chịu đựng được lâu, ông đọc những bài văn thật dài. Trời sinh ra, ông không có được con người lịch thiệp như mọi người, ông đã nghĩ ra cách này để sửa chữa những bộ điệu vụng về của ông. Chúng con có biết ông làm cách nào không? Ông cắm bốn thanh gươm giới hạn bốn phía. Rồi ông tập múa may tay chân trong giới hạn những thanh gươm đó. Bất cứ cử động nào ra ngoài mực thước đã định, sẽ mang lại cho chủ nó một vết thương.
Người đời sau này hết lời ca tụng ông, coi ông như một mẫu gương sáng cho một con người biết làm cho mình thành một con người nổi tiếng.
Đây là một ít lời khôn ngoan chúng ta có thể suy nghĩ:
“Hoạn nạn không thể làm ngã lòng một người can đảm”. (Sách châm ngôn, 2)
“Tai họa sinh ra đức hạnh”. (CN. 4, 6)
“Lửa thử vàng, gian nan thử người quả quyết”. (CN. 5, 8)
Lịch sử của các bậc vị nhân còn ghi lại biết bao gương sáng để khích lệ chúng ta. Nhiều khi chính số phận hình như chống lại họ. Nhiều khi cản trở hiện ra trước dự định, nhưng rồi họ chỉ dùng tính lạc quan để chống lại nó, và họ đã thắng.
Cha kể thêm cho chúng con câu chuyện này: Christopher Columbus, (khoảng 1451 – 1506) là một nhà hàng hải người nước Tây Ban Nha….Lịch sự kể lại Christopher Columbus trước khi hoàn thành dự định của mình, trong 18 năm trường, ông đã đi khắp Châu Âu, chỗ nào ông cũng thấy những lời vu khống ông. Nhưng với bầu nhiệt huyết sôi nổi, với ý chí sắt đá, ông đã thắng tất cả những lời đó và đã thực hiện được cái một giấc mơ vĩ đại trong đời ông: Đó là đi tìm Tân Thế giới – một lục địa mới. Chúng con có biết lúc ấy ông bao nhiêu tuổi không? Năm mươi tám tuổi! Năm mươi tám tuổi! Cái tuổi mà thường thường người ta đã được nghỉ. Thế mà lúc ấy ông mới bắt đầu công việc ông đã dự định và ông đã thành công. Hay như Beethoven, một nhạc sĩ trứ danh, đến khi gần điếc hẳn, mới sáng tác được một bản nhạc hay nhất.
Người Pháp có một câu châm ngôn này: “Bạn hãy tự cứu lấy mình trước và trời sẽ giúp bạn sau ” (Aide toi, le ciel t’ aidera)
Vâng quả đúng như thế. Chúng ta không thể vào Nước Trời mà không phải cố gắng. Xin Chúa giúp cho chúng ta được can đảm vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống nhất là phải can đảm làm những gì Chúa đã làm, sống những gì Chúa đã sống để mai sau chúng ta được Chúa thưởng công trên nước trời. Amen.
Học hỏi Phúc âm: Chúa nhật 21 Thường niên năm C
Lời Chúa: Lc 13,22-30
22 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Chúa Giê-su đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. 23 Có kẻ hỏi Người: “Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?” Người bảo họ: 24 “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.
25 “Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: ‘Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!’, thì ông sẽ bảo anh em: ‘Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!’ 26 Bấy giờ anh em mới nói: ‘Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.’ 27 Nhưng ông sẽ đáp lại: ‘Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!’
28 “Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. 29 Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
30 “Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.”
Câu hỏi:
1. Đang khi Đức Giêsu trên đường lên Giêrusalem, có chuyện gì xảy ra? Bạn nghĩ gì về câu hỏi của một người ở Lc 13, 23? Bạn có câu hỏi tương tự không?
2. Đọc Lc 13, 24. Để được cứu độ có dễ không?
3. Muốn được cứu độ, ta cần có thái độ nào?
4. Đọc dụ ngôn ở Lc 13, 25-27. Dụ ngôn này giống Lc 13, 24 ở điểm nào?
5. Tại sao những người đứng ngoài không được chủ nhà cho vào, dù họ rất muốn? Đọc Lc 13, 25. 6. Đọc Lc 13, 26. Đâu là những lý do họ đưa ra để cho ông chủ thấy họ là người quen với ông chủ? 7. Tại sao ông chủ lại nói hai lần: Ta không biết các anh từ đâu đến? (các câu 25 và 27), dù họ là người quen với ông chủ? Muốn được cứu độ, ta cần gì? Đọc Lc 13, 27.
8. Lc 13, 28-29 mô tả biến cố gì, xảy ra khi nào? Ai là những người không được vào dự tiệc? Ai là những người được vào dự tiệc? Đọc Is 25, 6.
9. Bạn thấy câu Lc 13, 30 có thể áp dụng cho những nhân vật nào trong bài Tin Mừng này?
CÂU HỎI SUY NIỆM
Bạn nghĩ gì về nỗ lực phấn đấu của bạn để qua cửa hẹp mà vào Nước Chúa? Bạn là người Công giáo, được gần gũi với Chúa Giêsu, bạn có sợ mình bị từ chối vào ngày phán xét không?
PHẦN TRẢ LỜI
1. Khi lên Giêrusalem để hoàn thành kế hoạch cứu độ nhân loại qua cái chết của mình (Lc 9, 51), Đức Giêsu thường gặp những chuyện bất ngờ xảy ra dọc đường (thí dụ Lc 9, 52-62; 10, 25; 11, 1; 11, 27; 13, 1). Trong bài Tin Mừng hôm nay, bất ngờ có kẻ hỏi Ngài: số người được cứu độ thì ít phải không? (Lc 13, 23). Điều anh ta quan tâm là số lượng người được cứu độ. Nếu chỉ ít người được cứu độ thôi, điều ấy có thể làm anh ta nản lòng, vì thấy mình không chắc nằm trong danh sách những người được cứu. Hôm nay, một số người trong chúng ta cũng có thể đặt câu hỏi tương tự, vì lo âu cho ơn cứu độ của mình.
2. Đức Giêsu ví việc vào Nước Thiên Chúa với việc phải đi qua một cửa hẹp. Cửa hẹp là cửa không dễ đi qua. Để đi qua cửa hẹp, cần phấn đấu, cần nỗ lực (Lc 13, 24). Đức Giêsu còn cho chúng ta biết lý do tại sao Ngài mời ta phấn đấu như thế: “vì nhiều người tìm cách vào mà không thể vào được”. Dù đã tìm cách vào và muốn vào, nhưng họ không thể vào được vì họ chưa phấn đấu đủ. Phấn đấu là cố gắng làm cho mình nhẹ đi những của cải trần thế để dễ vào hơn: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!” (Lc 18, 24). Phấn đấu là cố gắng làm mình nhỏ lại, cậy dựa và phó thác như trẻ thơ: “Nếu anh em không trở lại và trở nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời” (Mt 18, 3).
3. Vào Nước Thiên Chúa là chen qua một cửa hẹp. Phải dùng sức mạnh và ý chí kiên cường để làm mình nhỏ lại, để dễ lách qua cửa hẹp ấy. Ơn cứu độ là một ơn nhưng không Chúa ban, nhưng Chúa đòi con người nỗ lực cộng tác với ơn Chúa. Có thể nói con người cần chiến đấu quyết liệt (agônizomai) để qua cửa hẹp mà vào Nước Thiên Chúa. Ơn cứu độ không phải là chuyện tình cờ trên trời rơi xuống, nhưng là một ân ban đòi con người đón nhận với tất cả cố gắng của bản thân.
4. Ở Lc 13, 24 Đức Giêsu dùng hình ảnh “cửa hẹp” để nói về việc khó vào Nước Thiên Chúa: người ta cần phấn đấu mới nhận được ơn cứu độ. Còn Lc 13, 25- 27 lại là một dụ ngôn nói về “cửa đóng” để nói về việc một số người không thể vào Nước Thiên Chúa, không thể được ơn cứu độ. Cả hai đoạn văn trên đều dùng hình ảnh “cửa” khi nói về Nước Thiên Chúa: để vào Nước này, cần phải qua cửa. Có “nhiều người” không thể qua cửa hẹp vì thiếu phấn đấu (Lc 13, 24). Có những người không thể vào Nước vì cửa đã đóng rồi.
5. Khi chủ nhà đã đứng lên và đóng cửa lại rồi thì dù những người đứng ngoài có gõ cửa và xin mở, ông cũng từ chối. Lý do ông đưa ra là ông không biết gốc gác của họ (Lc 13, 25). Họ đã gọi chủ nhà một cách kính trọng: “Thưa Ngài” (kyrie) và xin vào nhà như những người quen với ông. Nhưng đối với ông, họ là người xa lạ, nên ông không thể mở cửa cho họ.
6. Đế đáp lại việc ông chủ nhà không chịu mở cửa cho họ vào, lấy cớ là không quen biết với họ, những người đứng ngoài mới chứng minh cho ông chủ thấy họ là người quen thân với ông chủ: “Chúng tôi đã ăn, đã uống trước mặt ngài”, và ông chủ cũng chẳng hề xa lạ với họ: “Ngài đã giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi” (Lc 13, 26). Tuy vậy, ông chủ vẫn nhắc lại điều ông đã nói: “Ta không biết các anh từ đâu đến” (Lc 13, 27).
7. Dù họ đã gần gũi thân quen với ông chủ nhà trên bàn ăn hay trên đường phố, họ vẫn là người xa lạ với ông chủ, vì đối với ông, họ là “những kẻ làm điều bất chính” (Lc 13, 27). Dù thân quen đến mấy, nhưng nếu họ là kẻ làm điều bất chính thì họ vẫn là người xa lạ với ông chủ. Ông chủ không thể mở cửa để mời họ vào nhà. Ông chỉ có thể từ chối họ bằng một câu nặng nề: “Cút đi cho khuất mắt Ta!” (Lc 13, 27). Như thế để được vào nhà, để được ơn cứu độ, chuyện đã dùng bữa với Đức Giêsu hay đã được nghe Ngài dạy dỗ (Lc 13, 26), chẳng phải là điều kiện cần và đủ. Điều quan trọng hơn là chính lối sống của chúng ta. Nước Thiên Chúa không có chỗ cho những kẻ làm điều bất chính. Nói cách khác, cửa Nước Thiên Chúa chỉ mở ra trước ai sống công chính.
8. Luca 13, 28-29 là một minh họa cho biến cố sẽ xảy ra vào ngày tận thế. Thiên Chúa sẽ đãi một đại tiệc trong Nước Thiên Chúa. Những người vào tham dự là các vị tổ phụ Abraham, Ixaác, Giacóp và tất cả các ngôn sứ. Ngoài ra những người từ bốn phương thiên hạ, trong đó có những người Do Thái đạo đức (Cv 2, 5-11), và cả dân ngoại nữa, cũng được mời vào dự đại tiệc này (x. Is 25, 6). Tiếc thay, một số người Do Thái lại “phải khóc lóc và nghiến răng” và “bị tống ra ngoài” (Lc 13, 28). Họ là những người đã được sống gần bên Đức Giêsu, sống cùng thời với Ngài, được nghe Ngài giảng và chứng kiến các phép lạ Ngài làm, nhưng chưa thật sự hoán cải, chưa thật sự tin vào Ngài.
9. Luca 13, 30 cho thấy có một sự đảo ngược vị trí giữa người đứng chót và đứng đầu. Những người có cơ hội gần gũi với Đức Giêsu rốt cuộc lại là những người bị loại. Những người dân ngoại tưởng là bị loại, lại được nhận vào dự tiệc Nước Thiên Chúa.

Hình tô màuTô màu rất dễ. Chúc các em có những giây phút vui tươi, thoải mái.
CN 21 TN C – 5 phút Lời Chúa với Thiếu Nhi

Chào các em,
Hôm nay, Chúa Nhật thứ 21 Thường Niên năm C, Tin mừng theo thánh Lu-ca.
Bài Tin mừng hôm nay ghi lại những lời giáo huấn của Chúa Giêsu về những đòi hỏi cần phải có để được vào Nước Trời, và nói lên ơn cứu độ dành cho tất cả mọi người biết sống theo lời mời gọi của Thiên Chúa.
Bắt đầu bài Tin mừng, thánh sử Lu-ca viết: Có kẻ hỏi Chúa Giêsu:“Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?” Người bảo họ: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào” (Lc 13, 23-24a). Còn thánh sử Mát-thêu nói rõ ràng hơn: “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy” (Mt 7, 13).
Khi nói đến cửa hẹp, chúng ta cần hiểu biết thêm rằng: Ở đất nước Do-thái thời Chúa Giêsu, dân chúng sống trong các thành phố và làng mạc được bao bọc bởi những bức tường thành. Khi trời tối, các cổng dẫn vào thành phải được đóng cẩn thận và các cửa vào nhà cũng được đóng kín để tránh nguy cơ trộm cướp ban đêm.
Cho nên, những ai về trễ thì không thể vào được cổng chính, vì các cổng chính đã đóng chặt và không ai dám mở cửa cho vì sợ kẻ thù tấn công…
Họ chỉ có thể lách vào các cổng phụ, còn gọi là cửa hẹp. Người Do-thái cũng gọi cửa này là: “Mắt của cái kim”. Vì thế, chúng ta mới hiểu tại sao thánh sử Luca có nhắc đến ở chương 18, câu 25: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giầu vào Nước Thiên Chúa”. “Lỗ kim” ở đây chính là “cửa hẹp”. Thời Chúa Giê-su, người đi buôn thường chất đầy hành lý trên lưng lạc đà, muốn qua cửa hẹp thì phải vứt bỏ hết tất cả, và con lạc đà phải khom mình, quỳ gối thì mới mong lọt qua cửa này.(https://gpbanmethuot.vn/song-dao/loi-chua-chua-nhat-xxi-thuong-nien-c-20251.html)
Thường tình ai cũng muốn đi con đường rộng rãi, thênh thang, nhưng ở đây, để được vào Nước Trời, Chúa Giêsu dạy chúng ta phải chiến đấu đi qua cửa hẹp để vào.
Chúa Giêsu cũng nói: “Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” (Ga 14,6).
Cửa hẹp Chúa Giêsu tuyên bố chính là đường lối của Người. Nhưng phần đông người đời chúng ta lại không muốn vâng theo lời Chúa dạy. Yêu Chúa thì dễ, yêu người thì khó. Sống thoải mái thì dễ nhưng tuân giữ Giới Luật của Chúa thì khó, song đây là con đường duy nhất để có được sự sống đời đời: “Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu” (Ga 10, 9).
Đi vào cửa hẹp như Chúa Giêsu dạy nghĩa là phải thu mình lại, từ bỏ mình và lối sống không phù hợp với giáo huấn của Tin mừng. Buông bỏ những gì mà chúng ta cho là hấp dẫn, quyến rũ, là sự kiêu ngạo, lòng tham lam… để sống khiêm nhường, yêu thương, tha thứ… và cầu nguyện cho người khác, ngay cả cho kẻ thù nghịch của mình. Đó là con đường duy nhất để được vào Nước Trời.
Những ai không lắng nghe và tuân giữ những giáo huấn của Chúa Giêsu dạy, vào cuối cuộc đời, họ sẽ, như thánh sử Lu-ca viết: “anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa” (Lc 13, 28-29).
Các em thân mến,
Hôm nay, Chúa Giêsu cũng nói với chúng ta: “Hãy qua cửa hẹp mà vào.”
Cửa hẹp ở đây không phải là cái cửa bằng gỗ hay sắt, mà là con đường để đến với Chúa, để vào Nước Trời.
– Qua cửa hẹp nghĩa là chúng ta phải cố gắng sống tốt, dù có khi khó khăn.
– Qua cửa hẹp nghĩa là chúng ta chọn nói thật thay vì nói dối để được lợi.
– Qua cửa hẹp nghĩa là chúng ta biết chia sẻ và yêu thương bạn bè, dù mình cũng muốn giữ cho riêng mình như đồ chơi cho bạn, dù mình cũng rất thích.
– Qua cửa hẹp nghĩa là chúng ta biết ngồi học chăm chỉ, dù muốn đi chơi hơn.
– Qua cửa hẹp nghĩa là chúng ta biết vâng lời cha mẹ, thầy cô dù hơi khó chịu.
– Qua cửa hẹp nghĩa là chúng ta biết cầu nguyện với Chúa Giêsu, biết đi tham dự Thánh Lễ… dù đôi khi thấy lười…
Những việc tốt đó giống như mình bỏ bớt những “nặng nề” của ích kỷ, lười biếng, ham chơi… để chui qua cửa hẹp.
Ngược lại, nếu chỉ muốn sống thoải mái, làm theo ý mình, ham chơi, nói dối, cãi lời, không cầu nguyện, không đi tham dự Thánh Lễ… thì giống như mang quá nhiều hành lý, và không thể qua cửa hẹp để vào Nước Trời.
Muốn vào Nước Trời, chúng ta hãy qua cửa hẹp bằng yêu thương và vâng lời Chúa.
Hãy trở nên những học trò ngoan của Thầy Giê-su các em nhé.
Mến chào tất cả các em.
“Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào”.
Tin Mừng thánh Luca 13,22-30
Cửa hẹp. Thiên Chúa ruồng bỏ người Dothái bất trung và kêu mời dân ngoại (Mt 7, 13 -14: 1-23 )
22Trên đường lên Giêrusalem, Đức Giêsu đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. 23Có kẻ hỏi Người: “Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?” Người bảo họ: 24“Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.
25“Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: “Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!, thì ông sẽ bảo anh em: “Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến! 26Bấy giờ anh em mới nói: “Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi. 27Nhưng ông sẽ đáp lại: “Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính! 28“Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Ápraham, Ixaác và Giacóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. 29Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa. 30“Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót”.
22He passed through towns and villages, teaching as he went and making his way to Jerusalem. 23Someone asked him, “Lord, will only a few people be saved?” He answered them, 24“Strive to enter through the narrow gate, for many, I tell you, will attempt to enter but will not be strong enough.
25After the master of the house has arisen and locked the door, then will you stand outside knocking and saying, ‘Lord, open the door for us.’ He will say to you in reply, ‘I do not know where you are from’. 26And you will say, ‘We ate and drank in your company and you taught in our streets’. 27Then he will say to you, ‘I do not know where (you) are from. Depart from me, all you evildoers!’ 28And there will be wailing and grinding of teeth when you see Abraham, Isaac, and Jacob and all the prophets in the kingdom of God and you yourselves cast out.
29And people will come from the east and the west and from the north and the south and will recline at table in the kingdom of God. 30 For behold, some are last who will be first, and some are first who will be last”.
I. HÌNH TÔ MÀU
* Chủ đề của hình này là gì?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
* Bạn hãy viết lại câu TM thánh Luca 12,24a
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
II. TRẮC NGHIỆM
01. Khi nghe hỏi những người được cứu thoát thì ít, Đức Giêsu đã bảo gì? (Lc 12,24)
a. Hãy vững tin vào Thiên Chúa.
b. Ơn cứu độ được ban cho mọi người.
c. Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào.
d. Chỉ a và c đúng.
02. Muốn qua được cửa hẹp thì phải làm gì? (Lc 12,24)
a. Sống đạo tốt.
b. Cầu xin.
c. Đứng dậy mà đi.
d. Chiến đấu.
03. Khi chủ nhà đã đứng dậy và khóa cửa lại thì chủ trả lời những người ở ngoài thế nào? (Lc 12,25)
a. Anh em hãy chờ đợi.
b. Anh em hãy chờ cho tới khi Con Người đến.
c. Ta không biết các anh từ đâu đến.
d. Anh em hãy luôn tỉnh thức và sẵn sàng.
04. Anh em sẽ khóc lóc nghiến răng khi thấy ai ở trong Nước Thiên Chúa? (Lc 12,28)
a. Các ngôn sứ.
b. Ông Ápraham.
c. Ông Ixaác và Giacóp.
d. Cả a, b và c đúng.
05. Ai sẽ đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa? (Lc 12,29)
a. Thiên hạ từ đông tây nam bắc.
b. Những người chịu phép rửa.
c. Những ai tin vào con người.
d. Những người công chính.
III. Ô CHỮ
Những gợi ý
01. Ai dạy ‘Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào’? (Lc 12,24)
02. Để được cứu thoát, hãy chiến đấu qua được cái gì mà vào? (Lc 12,24)
03. Muốn qua được cửa hẹp thì phải làm gì? (Lc 12,24)
04. Mọi người sẽ dự tiệc trong Nước của ai? (Lc 12,29)
05. Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến làm gì trong nước Thiên Chúa? (Lc 12,29)
06. Những người bị đuổi ra ngoài sẽ nhìn thấy ai trong nước Thiên Chúa? (Lc 12,24)
Hàng dọc: Chủ đề của ô chữ này là gì?
IV. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG
“Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào”.
Tin Mừng thánh Luca 12,24a
Lời giải đáp
VUI HỌC THÁNH KINH
CHÚA NHẬT 21 TN C
I. HÌNH TÔ MÀU
* Chủ đề: Cửa hẹp
* Câu TM thánh Luca 12,24a
“Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào”.
II. TRẮC NGHIỆM
01. c. Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào (Lc 12,24)
02. d. Chiến đấu (Lc 12,24)
03. c. Ta không biết các anh từ đâu đến (Lc 12,25)
04. d. Cả a, b và c đúng (Lc 12,28)
05. a. Thiên hạ từ đông tây nam bắc (Lc 12,29)
III. Ô CHỮ
01. Đức Giêsu (Lc 12,24)
02. Cửa hẹp (Lc 12,24)
03. Chiến đấu (Lc 12,24)
04. Thiên Chúa (Lc 12,29)
05. Dự tiệc (Lc 12,29)
06. Ápraham (Lc 12,28)
Hàng dọc: Cửa hẹp