Thánh Lễ cầu nguyện cho các Tín Hữu đã qua đời (Lễ Các Đẳng)

Thánh Lễ cầu nguyện cho các Tín Hữu đã qua đời tại Nghĩa Trang giáo xứ 02.11.2023

https://www.facebook.com/GXngoclam/posts/pfbid0QJBGeUSu8iNrngsrQ6o8Ucsr6gd9z2zeyumx1VQYpABffmiMd5ou6P1Kcbwfqq6bl

Video Xin Nhớ Đến Tôi 2023 có 82 vị qua đời

HỌ ĐÂU CẢ RỒI

Hẳn đôi lần ta đã nghe câu truyện, kể về đứa con gái đi làm nơi phương trời xa. Tháng nào cũng vậy, nó đều gởi tiền về cho mẹ. Rồi những thăm viếng cứ thưa dần, một phần vì công việc bận rồi, lý do khác, cô cũng ngại, vì mẹ già lẩm cẩm, ăn uống không mấy được vệ sinh cho lắm, nên mỗi lần về cô hơi quê một chút với bạn bè về chuyện nhà cửa, cách ăn nói quê mùa của mẹ mình. Thế nhưng, cô vẫn an lòng và hãnh diện về chữ hiếu mà cô cung phụng mẹ, qua những đồng tiền gởi về hàng tháng cho bà cụ. Ngày nọ, đang làm nơi công ty, nhận được cú điện thoại từ người hàng xóm “Hiền! Về ngay, mẹ cháu không qua khỏi”. Taxi vừa đến trước cửa nhà, bà hàng xóm mếu máo, chạy ra, “ sao về trễ vậy con, mẹ con đi rồi”. Chưa hết bàng hoàng, vì tin sét đánh này, bà hàng xóm tốt bụng nói tiếp “đây là cái hộp mẹ dặn bác phải đưa tận tay cho con”. Mở ra hiền đọc được những dòng chữ “Con gái yêu của mẹ!, con lớn thật rồi, mẹ muốn được gặp con lắm, mẹ ước mơ tháng nào con cũng về thăm mẹ, nhưng ước mơ vẫn chỉ là ước mơ, không kịp rồi. Cám ơn con tháng nào cũng gởi tiền cho mẹ, nhưng mẹ không cần đâu, mẹ cần con, con của mẹ. Tiền con gởi cho mẹ, mẹ giữ đây, con giữ lấy, phòng những lúc trái gió trở trời, có mà chi tiêu. Mẹ yêu con nhiều lắm”. Đọc được những dòng chữ nghệch ngoạc của bà, cô gào thét lên “mẹ ơi, mẹ đâu rồi, sao lại bỏ con, con xin lỗi mẹ mà…mẹ đâu rồi mẹ ơi!”.
Hai cụ già đi viếng nghĩa trang, hỏi thăm bạn bè thân hữu, bỗng một cụ hỏi “họ đâu hết rồi”. Cụ thinh lặng, không trải lời, không có đáp án, nhưng ai cũng hiểu, cũng biết “họ đã ra đi hết rồi, chết hết rồi”. Họ có thể là ông bà, cha mẹ, bạn hữu thân thuộc, họ đâu cả rồi ? Mới ngày nào còn vui cười, hàn huyên tâm sự, vậy mà….nay đã vùi sâu trong lòng đất mẹ, giữa đồng hưu quạnh vắng, nắng mưa gió lạnh, màn trời chiếu đất, vùi sâu trong lòng đất mẹ. Bao nhiêu kỷ niệm, ân tình, tất cả đã ra đi, đi mãi không về.
Họ đâu cả rồi, đứng bên mộ phần, lòng ta dâng trào, nghẹn lòng, ngậm ngùi, luyến nhớ, tri ân, các vị tiền nhân, ông bà tổ tiên. Cầu nguyện, dâng lễ, đọc kinh, hy sinh sớm chiều, xin Chúa nhân từ, thưởng công vinh phúc thiên đàng.
Họ đâu cả rồi, nhắc nhở rằng, cũng sẽ có ngày ta ra đi và không bao giờ trở lại. Trần gian tạm bợ “sống gởi, thác về”, xuôi tay nhắm mắt, chẳng mang theo được của cải vật chất, ngoại trừ công phúc, hoa quả tốt lành yêu thương. Hãy lo thu tích việc thiện, tránh xa điều dữ, thói hư tật xấu. Bất thình lình, Chúa sẽ đến vào lúc ta không ngờ, vào giờ ta không biết, phận người bụi tro, mỏng giòn, như hoa sớm nở chiều tàn, nay còn mai mất, cần phải biết tỉnh thức và sẵn sàng. Hãy nhớ, thân ta là cát bụi, sẽ trở về bụi tro mà thôi. Chúa mới là cùng đích cuộc đời mỗi người, hãy họa lại những nghĩa cử yêu thương, để mai sau được diện kiến, hưởng vinh phúc phục sinh với Ngài.
Ôi lậy Chúa! Xin cho các tín hữu đã ly trần được nghỉ ngơi muôn đời, và cho chúng con cũng được hưởng phúc phần mai sau. Amen