Thông báo:
NHẬN TU SINH VÀO ĐAN VIỆN XITÔ THÁNH MẪU CHÂU SƠN ĐƠN DƯƠNG
A. GIỚI THIỆU
Đan Viện Xitô Thánh Mẫu Châu Sơn Đơn Dương khai sinh ngày 08/09/1936, tại Nho Quan – Ninh Bình và định cư tại Đơn Dương – Lâm Đồng, Giáo phận Đà Lạt từ năm 1957.
Đan Viện Xitô Thánh Mẫu Châu Sơn Đơn Dương là một trong mười ba Đan Viện Tự Trị của Hội Dòng Xitô Thánh Gia.
1. Đặc sủng Dòng Đan sĩ Xitô Thánh Mẫu Châu Sơn Đơn Dương sống đời tận hiến chuyên về chiêm niệm: Ora et Labora – Cầu nguyện và Lao động (x. Tuyên Ngôn, số 3).
2. Đan sĩ Xitô giữa nhân loại: Cầu nguyện cho Giáo Hội và thế giới.* Đón tiếp khách tĩnh tâm.* Chia sẻ với người nghèo
B. TUYỂN SINH
1. Điều kiện tuyển sinh:* Tất cả các bạn nam thanh niên Công Giáo có ước muốn dâng mình cho Chúa.* Yêu thích cầu nguyện và đời sống cộng đoàn.* Sức khỏe tốt, quân bình tâm lý.* Tuổi từ 18 – 40* Tốt nghiệp PTTH, hoặc cao hơn.
2. Thời gian tuyển sinh:* Bạn có thể liên hệ với chúng tôi vào bất cứ thời điểm nào trong năm.* Khi đến tìm hiểu, xin mang theo chứng chỉ Rửa Tội, Thêm Sức.
C. HUẤN LUYỆN
1. Giai đoạn Thỉnh Sinh:Mục đích giúp Thỉnh Sinh tìm hiểu và xác định về sự thích hợp với ơn gọi đan tu, giúp trưởng thành nhân bản và Kitô giáo, giúp chuyển hướng từ nếp sống đời sang nếp sống đan tu (x. Hiến Pháp, số 71).
2. Giai đoạn Tập Tu: Mục đích giúp Tập Sinh hấp thụ những điều thiết yếu của đời đan tu, giúp họ thực tập các huấn điều Phúc Âm theo tôn chỉ Hội Dòng (x. Hiến Pháp, số 73).
3. Giai đoạn Khấn Sơ Khởi: Mãn hạn Tập theo Giáo Luật và Hiến Pháp, Tập Sinh có thể được Khấn Sơ Khởi (Khấn Tạm), trong thời hạn ba năm (x. Hiến Pháp, số 82)
4. Giai đoạn Khấn Trọng:Mãn hạn Khấn Sơ Khởi, nếu đủ điều kiện, Khấn Sinh được Khấn Trọng (x. Hiến Pháp, số 89). Các Khấn Sinh tiếp tục được huấn luyện theo chương trình của Giáo Hội và Hội Dòng .
ĐỊA CHỈ LIÊN LẠC
1. Đan Viện Xitô Châu Sơn Đơn Dương Thôn Châu Sơn, Xã Lạc Xuân, Huyện Đơn Dương, Tỉnh Lâm Đồng.
Đt: 02633 849 164 E-mail: vpcsdd@gmail.com Hoặc: tapvienbenadocs@gmail.com
2. Trụ sở Đan Viện Xitô Châu Sơn Đơn Dương 79B, Trần Bình Trọng, P.1, Q.5, Tp. HCM.
Đt: 02839 235 574
Vui lòng click bên dưới để xem thêm hình ảnh
TUỔI GIÀ CỦA CÁC LINH MỤC
Ai cũng thấy nhưng vì không ai muốn hiểu…
Nếu có dịp, xin mời bạn hãy đến thăm khu Nhà Hưu dưỡng của các Linh mục, phần nào mới hiểu được cuộc sống của các Cha về hưu nơi đây. Bài viết này xin được chia sẻ về cuộc sống của quý Cha cố tại Nhà Hưu dưỡng các Linh mục Huế.
Theo các Cha kể lại, nhà hưu này được xây dựng từ những ngày đầu mới thành lập Giáo phận. Nhà được xây 2 tầng, mỗi tầng có 10 phòng, mỗi phòng 4x6m, được bài trí và thiết kế khá giống nhau.
Hiện giờ, mới chỉ có tầng trệt là được đem vào sử dụng, còn tầng trên thì vẫn “vườn không nhà trống” vì chưa có ai đăng ký đến ở. Hiện có một ít Linh mục đang nghỉ hưu tại đây và đều ở cái tuổi “thất thập cổ lai hy” và có thêm một ít người phục vụ. Mỗi phòng của các Cha được ngăn đôi bởi cái ri-đô, bên trong là buồng ngủ, bên ngoài là phòng làm việc và là nơi tiếp khách.
Thời biểu sinh hoạt diễn ra nơi đây ngày nào cũng y chang ngày đó: 4g30 : thức dậy – 5g00 : Dâng Thánh lễ – 6g00 : ăn sáng – 11g00 : ăn trưa – 12g00 : nghỉ trưa – 15g00 : đọc kinh chiều – 18g00 : ăn tối – 19g00 : đọc kinh tối – 21g00 : đi ngủ.
Ngoài những giờ sinh hoạt chung như trên, thời khắc còn lại của các Cha nói theo kiểu Cố Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn là “một cõi đi về” trong căn phòng trống trải. Quan sát, không phòng nào của các Cha mà không có cái tivi, có phòng còn có thêm cả đài radio GCM. Có phòng mở tivi nói hát cả ngày. Tôi mới hỏi sao Cha không tắt tivi mà nghỉ một chút. Ngài bảo : để nó hát cho vui tai con ạ, ở đây ngoài Chúa ra biết bạn với ai ngoài cái tivi… ?
Buổi chiều, thỉnh thoảng cũng có một vài Cha “khỏe mạnh” ra vườn cuốc đất trồng hoa, nhưng chốc chốc lại cố đứng lên dùng tay khỏ khỏ vài cái sau lưng, rồi lại phóng mắt nhìn ra xa như đang trông chờ điều gì đó !Dù khó nói, nhưng cũng xin nói ra đây ít điều về cái ăn, cái mặc và gặp gỡ của các Ngài :
CÁI ĂN : Mỗi bữa ăn được quy định 10.000 vnđ.Nhìn vào nhà cơm, chỉ có mấy người ăn mà trên bàn có đến 2 món; người dùng cơm; người dùng cháo… người xắn tay áo; người để áo lòng thòng; có vị cứ ngồi nhìn vậy mà chẳng thấy ăn uống gì… Nhìn mỗi bữa ăn như thế, tôi lại nhớ tới câu thơ đã đọc từ chổ nào đó :
” Buổi trưa các bạn đã ăn gì
Cơm phở bánh mỳ hay quay đi
Dấu tô mỳ gói không ai biết
Đơn giản vậy thôi chất có gì “
CÁI MẶC : Hôm đó tôi tham dự Thánh lễ, đến chỗ “Hãy nâng tâm hồn lên…:” thì thấy mấy người tham dự phía dưới cười khúc khích (tất nhiên là họ không dám cười to) tôi thì không hiểu mô tê răng rứa. Té ra là thế này: vì dây thắt lưng của vị chủ tế không còn ở mức an toàn, nên khi dang tay và lấy hơi để nói “Hãy nâng tâm hồn lên” thì chiếc quần vô tư…. từ từ…. tụt xuống.
GẶP GỠ : Hễ có tiếng xe, dù là xe hơi, xe máy hay có tiếng bước chân là các cửa phòng hầu như đều được mở ra, có lẽ vì các Cha nghĩ là khách của mình nên ai nấy luôn ở trong tinh thần đón tiếp. Nếu là khách của mình thì vui cười nói nói, nếu không phải thì các Ngài lại hỏi nhau : “khách ai đó ?” Rồi trong chốc lát các cửa phòng lại được khép lại. Hay là hễ có giấy mời tới chỗ này chỗ nọ dù xa hay gần thì cũng quyết đi cho bằng được, mặc dù biết rằng mình đến đó cũng chẳng giải quyết được việc chi. Đúng thật :
Tau ở nhà tau, tau nhớ mi
Nhớ mi nên phải bước ra đi
Không đi mi bảo tau không đến
Tau đến mi hỏi đến mần chi…
Nói ra những điều trên chắc có người nghĩ đã là Linh mục là phải sống cảnh như thế. Tất nhiên Linh mục là phải hy sinh, nhưng dù gì thì Linh mục cũng vẫn là con người như bao nhiêu người khác.
Ta trở về đúng nghĩa trái tim ta
Là máu thịt đời thường ai chẳng có.
Hay như lời Thánh vịnh 71 :
” Xin đừng sa thải con lúc tuổi đà xế bóng
Chớ bỏ rơi con khi sức lực suy tàn….
Tất nhiên, Chúa không bỏ rơi ai bao giờ, nhưng để làm được chuyện đó thì chỗ khác có lời dạy: “Hãy gánh lấy tuổi già của Cha ngươi chớ làm phiền lòng người khi người còn sống”.
Bởi vậy, ước mong của người viết là chúng ta đừng “nhấc” các Cha khi các Ngài về già dù là tinh thần hay vật chất ra khỏi “chốn” mà trước đây các Ngài đã từng sống và phục vụ, có như vậy chúng ta mới làm tròn chữ hiếu đối với các Ngài và nhất là để các Ngài khỏi phải sống trong cảnh:
“Bước độc hành đêm dài cô đơn lắm
Đến một mình rồi cũng một mình đi”!!!
Người thế gian già thì trông nhờ vào con, cháu / các Linh Mục già thì biết nương tựa vào ai ? May lắm thì có ai đó nghĩ tình chăm sóc, nuôi dưỡng / bà con của các Ngài có khi cũng chẳng còn ai / thật buồn tẻ, cô đơn ! Thế còn những lúc ốm đau, bệnh tật thì sao ? Con chẳng biết tính sao, cũng chẳng biết phải làm gì, con chỉ xin Chúa xót thương, xin mọi người hãy ghé mắt nhìn đến các Ngài, để có chút an ủi, nâng đỡ kịp thời.
Xin chúng ta cùng cầu nguyện nhiều cho các Ngài trong tuổi già sức yếu, bởi lẽ : cuộc đời Linh mục của các Ngài đã là một của lễ hiến dâng cho Thiên Chúa. Các Ngài đã dành trọn cả cuộc đời để dấn thân cất bước theo Chúa, để hi sinh phục vụ Chúa, phục vụ Giáo Hội và đoàn chiên mà Chúa đã trao phó cho các Ngài. Xin Chúa ban ơn nâng đỡ và giữ gìn các Ngài trong những tháng ngày còn lại. Chắc chắn, khi các Ngài về cùng Chúa, các Ngài cũng sẽ cầu nguyện cho mỗi người chúng ta.