Thiếu Nhi Sống Lời Chúa Chúa Nhật 19 Thường Niên Năm A 13.08.2023

Kinh thánh bằng hình: Chúa nhật 19 Thường niên năm A

https://tgpsaigon.net/bai-viet/kinh-thanh-bang-hinh-chua-nhat-19-thuong-nien-nam-a-48098
Kinh thánh bằng hình: Chúa nhật 19 Thường niên năm A

Phúc Âm Mt 14, 22-33

Đức Giê-su bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”

NIỀM TIN THẮNG LO SỢ

Suy niệm:

Sợ hãi là tâm trạng thường tình khi ta đứng trước những hiểm nguy, những mối đe dọa nghiêm trọng. Không ít những sách báo hướng dẫn cách thức đương đầu với các mối lo sợ để có cuộc sống an vui hạnh phúc. Chúa Giê-su không xa lạ với những nỗi âu lo sợ hãi của con người. Chính Ngài trong vườn Giết-sê-ma-ni đã trải qua những giây phút kinh hoàng sợ hãi. Tuy nhiên Phúc Âm cho thấy, Ngài là Thiên Chúa toàn năng. Ngài đã chiến thắng và luôn sẵn sàng để giúp con người chiến thắng nỗi lo sợ. Ngài có đủ uy quyền để chế ngự mọi thế lực ác thần và mang đến cho ta sự bằng an, hạnh phúc đich thực miễn là ta đặt niềm tin nơi Ngài. Khi các môn đệ hốt hoảng vì sóng to gió lớn Ngài ra lệnh cho trời im biển lặng và khiển trách Phê-rô khi ông tỏ ra kém lòng tin.

Mời Bạn:

Trong đời sống bạn không tránh khỏi những lúc lo âu: những cám dỗ, đau ốm bệnh tật, nguy cơ mất đức tin, mất việc làm, thất bại,.. Khi chạm trán với bão tố thử thách như thế, ta không tránh được nỗi lo lâu sơ sệt. Nhưng điều quan trọng là ta không được phép để cho nỗi sợ làm tê liệt chúng ta, làm cho ta không còn ý chí phấn đấu, nhất là ngã lòng trông cậy, đánh mất niềm tin nơi Thiên Chúa. Hãy luôn tin Chúa đang ở gần bên ta. Chúa không bỏ rơi ta. Những lúc gặp giông bão trong đời là cơ hội để cho ta được trưởng thành trong đức tin.

Sống Lời Chúa:

“Bạn hãy phó thác bản thân trong tay Đấng Quan Phòng giàu lòng thương xót, hãy phó thác cho Mẹ Maria Vô Nhiễm và hãy ở trong sự bình an.” (Thánh Kon-bê)

Thánh Kinh bằng tiếng Việt

Thánh Kinh bằng tiếng Anh

Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 19 Thường niên năm A

Mt 14, 22 – 23

Thiếu nhi chúng con yêu quí,

1. Chúng con vừa nghe một bài Tin Mừng rất đặc biệt. Chúng con có thấy đặc biệt ở chỗ nào không ? Phần cha thì cha có cảm tưởng như Chúa xếp đặt mọi sự. Các diễn tiến trong bài Tin Mừng dường như xảy ra đúng như sự xếp đặt của Chúa. Chúa có ý làm như thể để huấn luyện các môn đệ của Ngài.

Bây giờ chúng con hãy nhìn vào bài Tin Mừng.

Hôm đó sau khi Chúa làm phép lạ thật lớn. Từ hai con cá và năm chiếc bánh Chúa hoá ra nhiều để nuôi một số là hơn 5000 người ở trong nơi hoang vắng. Việc làm của Chúa đã làm cho mọi người vui mừng đến ngất ngây. Các môn đệ thì còn hơn nữa. Các ông ấy hạnh phúc, sung sướng nhất là khi thấy dân chúng nhân cơ hội này muốn tôn Chúa lên làm vua. Tương lai xem ra sắp huy hoàng rồi. Chúa mà làm vua thì các môn đệ chắc chắn sẽ có phần trong đó. Thế nhưng sự việc đã không diễn ra như các môn đệ mong muốn.

Như chúng con thấy, sau Phép lạ bánh hóa nhiều thì Chúa giục các tông đồ của Chúa phải xuống thuyền và trở về bờ bên kia trước. Chúa không cùng đi với các Ông. Một mình Chúa ở lại.

Đọc trong Tin Mừng chúng ta thấy ít khi Chúa xử sự như thế. Một mình Chúa ở lại và Chúa lên núi cầu nguyện một mình. Tại sao Chúa lại làm như vậy ? Thánh Matthêo không nói, nhưng thánh Gioan cho chúng ta một chi tiết rất đặc biệt. Gioan ghi lại như thế này :”Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giêsu làm thi nói: Hẳn ông này là vị Ngôn sứ phải đến trong thế gian.” và câu này mới quan trọng: “Đức Giêsu biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm Vua, nên Người lại lánh mặt đi lên núi một mình” (Ga,14-15).

Chúa Giêsu ở lại và cầu nguyện một mình. Tin Mừng không cho chúng ta biết Chúa cầu nguyện những gì và như thế nào, nhưng lại cho chúng ta biết một chi tiết rất hay này…đó là đang lúc Chúa cầu nguyện một mình trên núi như thế thì con thuyền của các môn đệ đã ở giữa biển khơi và gặp sóng gió bão táp. Chúa có biết điều đó không ? Chắc chắn là Chúa biết. Chúa biết các môn đệ phải vất vả lắm mới có thể gìn giữ được con thuyền để nó khỏi bị lật úp. Suốt một thời gian dài, dài cả 9-10 tiếng đồng hồ, suốt từ chiều cho đến lúc canh tư tức là vào khoảng 3-6 giờ sáng, vậy mà con thuyền của các môn đệ vẫn còn lênh đênh giữa biển khơi. Có lẽ mọi cố gắng để đưa con thuyền đi tới đã hoàn toàn vô ích. Và chính lúc đó thì Chúa quyết định can thiệp. Dường như Chúa chỉ can thiệp khi mọi sự đã thành tuyệt vọng và chỉ can thiệp vào những giờ phút sau cùng. Trong phép lạ bánh hóa nhiều chúng ta cũng thấy Chúa làm như vậy.

Sự có mặt của Chúa giữa biển khơi vào thời gian canh tư đêm tối lúc đầu đã khiến cho các môn đệ hoảng sợ. Cảm giác đầu tiên là các ông ấy tưởng mình thấy “Ma”.

Chúa đã không để cho các môn đệ của Ngài phải hốt hoảng lâu dài. Ngài đã lập tức lên tiếng. Với sắc tiếng và giọng nói quen thuộc: “Hãy an tâm! Chính Thầy đây….Đừng sợ”. Vâng, chính bằng những lời bảo đảm của Chúa, các môn đệ đã cảm thấy một phần nào an tâm, nhưng sự an tâm chưa trọn vẹn.

Phêrô muốn có một bằng chứng cụ thể và chắc ăn, ông đã lên tiếng, gần như là một lời thách thức: “Lạy Thầy, nếu quả thực là Thầy thì xin Thầy cho con được đi trên mặt nước mà đến với Thầy”. Chúa nhanh chóng chấp nhận lời đề nghị của ông: “Cứ đến” và Phêrô đã bước xuống nhưng niềm tin của ông chưa trọn vẹn…. Lúc này sóng gió bão táp lại nổi lên mạnh hơn, Phêrô hoài nghi, chân ông bắt đầu chìm xuống ….Ông kêu lên. May thay Chúa đã có mặt ngay trước mặt ông. Chúa đưa tay kéo ông lên và sau khi đưa ông lên thuyền thì sóng gió bão táp liền im lặng. Tất cả mọi người hoan hỉ và bằng những lời thật chân thành họ thưa với Chúa: “Quả thật Thầy là Con Thiên Chúa”

2. Bài học.

Bài học mà hầu hết các nhà đạo đức muốn nói ở đây là sự có mặt của Chúa trong mọi biến cố của cuộc sống, cuộc sống chung của thế giới, của Giáo Hội hay cuộc sống của mỗi người. Trong bài chia sẻ hôm hôm nay cha chỉ muốn dừng lại việc Chúa luôn có mặt trong Giáo Hội của Ngài.

Đối với Giáo Hội thì đây là bài học mà mọi người đều thấy. Trước khi về trời Chúa đã long trọng đoan hứa: “Thầy sẽ ở lại với chúng con mọi ngày cho đến tận thế.” (Mt 28,20). Sự có mặt của Chúa trong Giáo Hội là một điều không còn ai dám hoài nghi.

Trong bài Tin Mừng hôm nay có nhiều người cứ tưởng Chúa không cùng đi với các môn đệ là Chúa bỏ rơi các ông. Hoàn toàn không phải thế. Chúa xem ra như vắng mặt nhưng thực tế là Chúa luôn có mặt. Chúa biết mọi sự đang xảy ra cho các môn đệ và Chúa đã xuất hiện thật đúng nơi và đúng lúc. Thời đó chưa có điện thoại để liên lạc. Tuy vậy khi phải xuất hiện thì Chúa đã có mặt ngay lập tức. Điều đó chứng tỏ Chúa biết tất cả mọi sự. Việc này phải là một sự thật nâng đỡ niềm tin của mọi người vào Chúa nhất là những môn đệ hay chúng ta là những đang sống trong con thuyền Giáo Hội do Chúa thiết lập.

Cha kể cho chúng con câu chuyện này: Thi sĩ Anh Ô. Byron viết một câu truyện như sau: Hôm ấy có một con tàu chở hành khách rẽ sóng lướt đi trên mặt biển bao la. Bỗng chốc bầu trời bị che phủ đen đặc… rồi giông tố ầm ầm thổi tới, .. mưa càng to .. gió bão càng lớn. Mọi người lo lắng .. Nhưng chỉ có một mình cậu bé cứ ngồi chơi trên cầu tàu, bình tĩnh nhìn con tàu nghiêng ngửa và đôi khi còn tỏ ra như thích thú giữa lúc con tàu bị nghiêng ngửa vì sóng gió… như không có gì xảy ra.

Lạ lùng một thủy thủ giương to đôi mắt hỏi:

– Em không sợ chết sao!

Em bé lắc đầu thản nhiên trả lời .

– Sao lại sợ ! Chính ba tôi cầm lái con tàu này mà .

Chúng con tiếp tục nghe câu chuyện này: Khi được làm Giáo Hoàng, một việc hết sức trọng đại. Đức Piô XI đã can đảm làm xong mọi thủ tục thuộc nghi lễ đăng quang, xong việc, Ngài về phòng riêng, ngồi vào chiếc bàn viết của Đức tiên Giáo Hoàng Benedicto XV, thì tự nhiên một lo âu bao trùm tâm hồn Ngài. Giáo Hội đang bị tấn công mọi mặt. Cuộc đệ thế chiến I vừa chấm dứt và cuộc đệ thế chiến II đang âm ỉ. Giáo Hội phải trải qua một giai đoạn thử thách gắt gao.

Nghĩ đến tất cả những điều ấy, Đức Piô XI thấy mình tràn ngập lo âu. Lúc ấy Ngài làm chỉ làm một công việc duy nhất mà một người lo sợ có thể làm đó là Ngài quì xuống, cầu nguyện. Trong khi Ngài cầu nguyện như thế, tay Ngài đưa ra, chạm phải một tấm ảnh còn lại trên bàn giấy của Đức Benedicto XV. Ngài cầm mẫu ảnh lên xem và tự nhiên nỗi lo sợ tan dần. Tâm hồn Ngài tràn ngập bình an. Đó là bức ảnh Chúa Giêsu đang truyền cho sóng gió yên lặng. Những làn sóng lo âu, sợ sệt trong tâm hồn Đức Piô XI êm lặng lại. Ngài giữ bức ảnh ấy trên bàn giấy của Ngài luôn. Từ đó về sau, mỗi khi lo âu gì, ngài chỉ việc nhìn vào bức ảnh để trên bàn đó và nhớ rằng Chúa Giêsu chỉ phán một lời là sóng gió phải yên lặng. Và tâm hồn Ngài luôn sống trong bình an. Amen.

Trò chơi ô chữ – Chúa nhật XIX Thường niên – Năm A

Bài đọc 1 (1 V 19,9a.11-13a)

Hãy đứng trên núi trước mặt Đức Chúa.

Bài trích sách các Vua quyển thứ nhất.

9a Khi ngôn sứ Ê-li-a tới núi Khô-rếp là núi của Thiên Chúa, ông vào một cái hang và nghỉ đêm tại đó. Có lời Đức Chúa phán với ông : 11 “Hãy ra ngoài và đứng trên núi trước mặt Đức Chúa. Kìa Đức Chúa đang đi qua.” Gió to bão lớn xẻ núi non, đập vỡ đá tảng trước nhan Đức Chúa, nhưng Đức Chúa không ở trong cơn gió bão. Sau đó là động đất, nhưng Đức Chúa không ở trong trận động đất. 12 Sau động đất là lửa, nhưng Đức Chúa cũng không ở trong lửa. Sau lửa có tiếng gió hiu hiu. 13a Vừa nghe tiếng đó, ông Ê-li-a lấy áo choàng che mặt, rồi ra ngoài đứng ở cửa hang.

Bài đọc 2 (Rm 9,1-5)

Giả như vì anh em, mà tôi có bị nguyền rủa, thì tôi cũng cam lòng.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.

1 Thưa anh em, có Đức Ki-tô chứng giám, tôi xin nói sự thật, tôi không nói dối, và lương tâm tôi, được Thánh Thần hướng dẫn, cũng làm chứng cho tôi rằng : 2 lòng tôi rất đỗi ưu phiền, và đau khổ mãi không ngơi. 3 Quả vậy, giả như vì anh em đồng bào của tôi theo huyết thống, mà tôi có bị nguyền rủa và xa lìa Đức Ki-tô, thì tôi cũng cam lòng. 4 Họ là người Ít-ra-en, họ đã được Thiên Chúa nhận làm con, được Người cho thấy vinh quang, ban tặng các giao ước, lề luật, một nền phụng tự và các lời hứa ; 5 họ là con cháu các tổ phụ ; và sau hết, chính Đức Ki-tô, xét theo huyết thống, cũng cùng một nòi giống với họ. Người là Thiên Chúa, Đấng vượt trên mọi sự. Chúc tụng Người đến muôn thuở muôn đời. A-men.

Tin Mừng (Mt 14,22-33)

Xin Ngài truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

22 Sau khi dân chúng được ăn no nê, Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. 23 Giải tán họ xong, Người lên núi riêng một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. 24 Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. 25 Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. 26 Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau : “Ma đấy !”, và sợ hãi la lên. 27 Đức Giê-su liền bảo các ông : “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !” 28 Ông Phê-rô liền thưa với Người : “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.” 29 Đức Giê-su bảo ông : “Cứ đến !” Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su. 30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên : “Thưa Ngài, xin cứu con với !” 31 Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói : “Hỡi kẻ kém lòng tin ! Sao lại hoài nghi ?” 32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng. 33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói : “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa !”

Đáp án: Chúa nhật lễ Hiển Dung – Năm A

1. Sáu

2.  Hai

3. Bốn

4. Ba

5.  Một

6.  Tám

7.  Mười

8.   Năm

9. Bảy

10. Chín          

Dẫn Lễ Thiếu Nhi CN 19 TN Năm A

Dẫn vào Thánh lễ

Chúa đi trên mặt biển hồ

Thấy Thầy quyền phép Phê-rô theo đòi

Kém tin chìm xuống loi ngoi

Vội vàng kêu cứu Thầy ơi đoái nhìn

Chúng con rất kém lòng tin

Xin Thầy củng cố được thêm vững vàng.

Các bạn thiếu nhi thân mến, hôm nay, Chúa nhật thứ mười chín Thường niên: Đức Kitô, niềm tin của chúng ta
(Mt 14,22-33).

Khi nhận ra Chúa Giêsu, Phêrô đã xin Thầy cho đi trên mặt nước mà đến cùng Ngài. Lúc ông sắp chìm xuống vì nghi ngờ quyền năng của Chúa, Ngài đã đưa tay nắm lấy ông. Chúa Giêsu đã trách Phêrô: “Đồ hèn tin, tại sao mà nghi ngờ?” (Mt 14,31).

Dâng Thánh lễ hôm nay, xin Chúa Kitô củng cố niềm tin nơi mỗi thiếu nhi chúng ta. Vì khi có Chúa ở bên cạnh, không có nỗi sợ hãi nào có thể xâm chiếm chúng ta được nữa. Mời cộng đoàn đứng.

Bài đọc 1 (1V 19,9.11-13)

Ngôn sứ Ê-li-a sau những vất vả trên đường chạy trốn hoàng hậu Giê-gia-ben, ông đã được gặp Thiên Chúa. Chúa đến gặp ông sau khi gió bão, đá vỡ ra, động đất và lửa cháy qua đi.

Bài đọc 2 (Rm 9,1-5)

Thánh Phaolô trong thư gửi tín hữu Rôma đã bày tỏ lòng mình: Thà thánh nhân phải chịu tất cả mọi sự nguyền rủa và đánh mất ơn cứu độ, mà cứu được đồng bào Do Thái của ông, thì ông cũng cam lòng.

Lời nguyện chung

Chủ tế: Thiếu nhi chúng con thân mến, Chúa Giêsu đã đưa tay ra cứu Phêrô trong lúc ông sợ hãi vì sắp chìm xuống biển. Với lòng khiêm tốn xin ơn Chúa nâng đỡ lòng tin, chúng ta cùng dâng lời cầu nguyện.

  1. Giáo hội Chúa Kitô như con thuyền lắc lư giữa biển khơi đầy sóng gió. Xin cho Giáo hội luôn tin tưởng vào Đức Kitô, là nguồn cậy trông và sự đỡ nâng của mọi tín hữu. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  2. Nhận ra sự hiện diện của Chúa là một hồng ân lớn lao trong cuộc sống. Xin cho các dân tộc trên thế giới/ cảm nhận sâu sắc sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống của họ. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  3. Nhiều bệnh nhân đang phải đối mặt với nhiều sợ hãi, nhất là khi đối diện với cái chết. Xin cho họ luôn tin tưởng vào quyền năng và lời hứa cứu độ của Đức Kitô. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  4. “Quả thật, Thầy là Con Thiên Chúa”. Xin cho các thầy cô giáo lý viên, các anh chị trưởng và các bạn thiếu nhi/ biết luôn tin tưởng vào Thiên Chúa, vì Người làm được mọi sự. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.

Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trấn an các môn đệ: “Các con đừng sợ!” Xin Chúa ở lại với chúng con, củng cố niềm tin, gia tăng lòng cậy trông và đong đầy lòng mến trong tim mỗi người. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.

Tranh tô màu – Chúa nhật XIX Thường niên – Năm A

Bài đọc 1 (1 V 19,9a.11-13a)

Hãy đứng trên núi trước mặt Đức Chúa.

Bài trích sách các Vua quyển thứ nhất.

9a Khi ngôn sứ Ê-li-a tới núi Khô-rếp là núi của Thiên Chúa, ông vào một cái hang và nghỉ đêm tại đó. Có lời Đức Chúa phán với ông : 11 “Hãy ra ngoài và đứng trên núi trước mặt Đức Chúa. Kìa Đức Chúa đang đi qua.” Gió to bão lớn xẻ núi non, đập vỡ đá tảng trước nhan Đức Chúa, nhưng Đức Chúa không ở trong cơn gió bão. Sau đó là động đất, nhưng Đức Chúa không ở trong trận động đất. 12 Sau động đất là lửa, nhưng Đức Chúa cũng không ở trong lửa. Sau lửa có tiếng gió hiu hiu. 13a Vừa nghe tiếng đó, ông Ê-li-a lấy áo choàng che mặt, rồi ra ngoài đứng ở cửa hang.

Bài đọc 2 (Rm 9,1-5)

Giả như vì anh em, mà tôi có bị nguyền rủa, thì tôi cũng cam lòng.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.

1 Thưa anh em, có Đức Ki-tô chứng giám, tôi xin nói sự thật, tôi không nói dối, và lương tâm tôi, được Thánh Thần hướng dẫn, cũng làm chứng cho tôi rằng : 2 lòng tôi rất đỗi ưu phiền, và đau khổ mãi không ngơi. 3 Quả vậy, giả như vì anh em đồng bào của tôi theo huyết thống, mà tôi có bị nguyền rủa và xa lìa Đức Ki-tô, thì tôi cũng cam lòng. 4 Họ là người Ít-ra-en, họ đã được Thiên Chúa nhận làm con, được Người cho thấy vinh quang, ban tặng các giao ước, lề luật, một nền phụng tự và các lời hứa ; 5 họ là con cháu các tổ phụ ; và sau hết, chính Đức Ki-tô, xét theo huyết thống, cũng cùng một nòi giống với họ. Người là Thiên Chúa, Đấng vượt trên mọi sự. Chúc tụng Người đến muôn thuở muôn đời. A-men.

Tin Mừng (Mt 14,22-33)

Xin Ngài truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

22 Sau khi dân chúng được ăn no nê, Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. 23 Giải tán họ xong, Người lên núi riêng một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. 24 Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. 25 Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. 26 Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau : “Ma đấy !”, và sợ hãi la lên. 27 Đức Giê-su liền bảo các ông : “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !” 28 Ông Phê-rô liền thưa với Người : “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.” 29 Đức Giê-su bảo ông : “Cứ đến !” Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su. 30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên : “Thưa Ngài, xin cứu con với !” 31 Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói : “Hỡi kẻ kém lòng tin ! Sao lại hoài nghi ?” 32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng. 33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói : “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa !”

VUI HỌC THÁNH KINH
CHÚA NHẬT 19 TN A

Tin Mừng thánh Mátthêu 14,22-33Tin Mừng

22 Đức Giêsu liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng.23 Giải tán họ xong, Người lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình.24 Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió.25 Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ.26 Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: “Ma đấy! “, và sợ hãi la lên.27 Đức Giêsu liền bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ! “28 Ông Phê-rô liền thưa với Người: “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.”29 Đức Giêsu bảo ông: “Cứ đến! ” Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su.30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên: “Thưa Ngài, xin cứu con với! “31 Đức Giêsu liền đưa tay nắm lấy ông và nói: “Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi? “32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay.33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa! ”

22 Then he made the disciples get into the boat and precede him to the other side, while he dismissed the crowds.
23 After doing so, he went up on the mountain by himself to pray. When it was evening he was there alone.
24 Meanwhile the boat, already a few miles offshore, was being tossed about by the waves, for the wind was against it.
25 During the fourth watch of the night, he came toward them, walking on the sea.
26 When the disciples saw him walking on the sea they were terrified. “It is a ghost,” they said, and they cried out in fear.
27 At once (Jesus) spoke to them, “Take courage, it is I;  do not be afraid.”
28 Peter said to him in reply, “Lord, if it is you, command me to come to you on the water.”
29 He said, “Come.” Peter got out of the boat and began to walk on the water toward Jesus.
30 But when he saw how (strong) the wind was he became frightened; and, beginning to sink, he cried out, “Lord, save me!”
31 Immediately Jesus stretched out his hand and caught him, and said to him, “O you of little faith,  why did you doubt?”
32 After they got into the boat, the wind died down.
33 Those who were in the boat did him homage, saying, “Truly, you are the Son of God.”
 
I. HÌNH TÔ MÀU 

19a phero nuoc 0

* Chủ đề của hình ảnh này là gì?
… … … … … … … … … … … … …
* Bạn hãy viết câu TM thánh Mátthêu 14,30:
… … … … … … … … … … … … …
… … … … … … … … … … … … …
… … … … … … … … … … … … …
… … … … … … … … … … … … …

II. TRẮC NGHIỆM

01. Sau khi giải tán dân chúng xong, Đức Giêsu làm gì? (Mt 14,23).
a. Xuống thuyền với các môn đệ đi qua bờ bên kia.
b. Trở lại thành Caphácnaum.
c. Lên đường đi Giêrusalem.
d. Lên núi một mình mà cầu nguyện.

02. Vào khoảng canh mấy, Đức Giêsu đi trên mặt biển đến với các môn đệ? (Mt 14,25)
a. Canh 1.
b. Canh 2.
c. Canh 3.
d. Canh 4.

03. Khi thấy Đức Giêsu đi trên mặt biển đến với mình, các môn đệ có thái độ gì? (Mt 14,26).
a. Vui mừng.
b. Hoảng hốt.
c. Lo lắng.
d. Bình an.

04. Khi thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên: (Mt 14,30)
a. “Lạy Thầy, xin thương xót con!”
b. “Thưa Ngài, xin cứu con với”.
c. “Lạy Thầy, xin cứu giúp con!”.
d. “Thưa Ngài, xin cứu chữa con!”.

05. Khi lên thuyền, mọi người đã bái lạy Ngài và tuyên xưng Ngài là gì? (Mt 14, 33)
a. Con Thiên Chúa.
b. Đấng cứu chuộc.
c. Đấng Mêsia.
d Đấng giải phóng phải đến.

III.  Ô CHỮ
OC CN 19 TN A

Những gợi ý
01. Vào khoảng canh mấy, Đức Giêsu đi trên mặt biển đến với các môn đệ? (Mt 14,25)

02. Khi lên thuyền, mọi người đã bái lạy Ngài và tuyên xưng Ngài là ai? (Mt 14,33)

03. Khi thấy Đức Giêsu đi trên mặt biển đến với mình, các môn để có thái độ gì? (Mt 14,26).

04. Khi thấy điều gì, ông Phêrô đâm sợ và bắt đầu chìm? (Mt 14,30)

05. Khi ông Phêrô bắt đầu chìm, ai đã đưa tay nắm lấy ông? (Mt 14,31)

06. Ai đã xin Đức Giêsu đi trên mặt nước để đến với ngài? (Mt 14,28)

07. Đức Giêsu lên núi để làm gì? (Mt 14,23)

08. Ai truyền cho ông Phêrô đi trên mặt nước mà đến với mình? (Mt 14,29)

Hàng dọc : Chủ đề của ô chữ này là gì?

IV. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG
“Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa.”
Tin Mừng thánh Mátthêu 14,33
Lời giải đáp
VUI HỌC THÁNH KINH
CHÚA NHẬT 19 TN A

I. HÌNH TÔ MÀU
* Chủ đề
Xin Giúp Con
* Tin mừng thánh Mátthêu 14,30
“Thưa Ngài, xin cứu con với”

II. TRẮC NGHIỆM
01. d. Lên núi một mình mà cầu nguyện (Mt 14, 23)
02. d. Canh 4 (Mt 14, 25)
03. b. Hoảng hốt (Mt 14,26)
04. b. “Thưa Ngài, xin cứu con với”(Mt 14,30)
05. a. Con Thiên Chúa (Mt 14,33)

III.  Ô CHỮ
01. Canh tư (Mt 14,25)
02. Con Chúa Thiên (Mt 14,33)
03. Hoảng hốt (Mt 14,26)
04. Gió thổi (Mt 14, 30)
05. Đức Giêsu (Mt 14,31)
06. Phêrô (Mt 14,28)
07. Cầu nguyện (Mt 14,23)
08. Đức Giêsu (Mt 14,29)

Hàng dọc : Tin Tưởng

Gb. Nguyễn Thái Hùng