Thiếu Nhi Sống Lời Chúa, Chúa Nhật Đức Mẹ Mân Côi và tuần 27 Thường niên năm C 05/10/2025

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

Chúa Nhật XXVII TN.C: Kính trọng thể Đức Mẹ Mân Côi

BÀI ĐỌC I: Cv. 1,12-14

“Họ kiên trì cầu nguyện cùng Bà Maria, Mẹ Chúa Giêsu”.

Bài trích sách Tông Đồ Công Vụ.

Sau khi Chúa Giêsu lên trời, các Tông đồ xuống khỏi núi gọi là Núi Cây Dầu mà trở về Giêrusalem, núi này ở gần Giêrusalem, bằng quãng đường được đi trong này sabát. Và khi đã trở vào thành, các ông lên lầu gác, nơi Phêrô và Gioan, Giacôbê và Anrê, Philípphê và Tôma, Batôlômêô và Mátthêu, Giacôbê con ông Anphê và Simon Giêlôtê, và Giuđa con ông Giacôbê, trú ngụ. Mọi người đều đồng tâm kiên trì cầu nguyện, cùng với mấy người phụ nữ, và Bà Maria Mẹ Chúa Giêsu với các anh em Người.

Ðó là lời Chúa.

ĐÁP CA: 1 Sm 2, 1. 4-5. 6-7. 8

Ðáp: Tâm hồn tôi nhảy mừng trong Chúa, Ðấng Cứu độ tôi (c. 1a).

1) Tâm hồn tôi nhảy mừng trong Chúa, và sức mạnh tôi được gia tăng trong Thiên Chúa tôi; miệng tôi mở rộng ra trước quân thù, vì tôi reo mừng việc Chúa cứu độ tôi.

2) Chiếc cung những người chiến sĩ đã bị bẻ gãy, và người yếu đuối được mạnh khoẻ thêm. Những kẻ no nê phải làm thuê độ nhật, và những người đói khát khỏi phải làm thuê; người son sẻ thì sinh năm đẻ bảy, còn kẻ đông con nay phải héo tàn.

3) Chúa làm cho chết và Chúa làm cho sống, Chúa đày xuống Âm phủ và Chúa dẫn ra. Chúa làm cho nghèo và làm cho giàu có, Chúa hạ xuống thấp và Chúa nâng lên cao.

4) Từ nơi cát bụi, Chúa nâng người yếu đuối; từ chỗ phân nhơ, Chúa nhắc kẻ khó nghèo, để cho họ ngồi chung với các vương giả, và cho họ dự phần ngôi báu vinh quang.

BÀI ĐỌC II: Gl 4,4-7

“Thiên Chúa đã sai Con Ngài sinh hạ bởi người phụ nữ”

Anh em thân mến,

Khi đã tới lúc thời gian đầy đủ, Thiên Chúa đã sai Con Ngài sinh hạ bởi người phụ nữ, sinh dưới chế độ Lề Luật, để cứu chuộc những người ở dưới chế độ Lề Luật, hầu cho chúng ta được nhận làm dưỡng tử. Sở dĩ vì anh em được làm con, Thiên Chúa đã sai Thần Trí của Con Ngài vào tâm hồn chúng ta, kêu lên rằng: “Abba”, nghĩa là Lạy Cha. Thế nên, bạn không còn phải là tôi tớ, nhưng là con, mà nếu là con, tất bạn cũng là người thừa kế, nhờ ơn Thiên Chúa.

Ðó là lời Chúa.

ALLELUIA: Lc 1, 28

All. All. – Kính chào Maria đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ; Trinh Nữ được chúc phúc giữa các người phụ nữ. – All.

PHÚC ÂM: Lc 1, 26-38

“Này Trinh nữ sẽ thụ thai và sinh một Con trai”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Thiên Thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ðavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Trinh Nữ đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ”. Nghe lời đó, Trinh Nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Này Trinh Nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận. Nhưng Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế, Ðấng trinh nữ sinh ra sẽ là Ðấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được”. Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và thiên thần cáo biệt trinh nữ.

Ðó là lời Chúa.

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Chúa dạy chúng ta hãy sống khiêm tốn và tin tưởng vào Ngài. Trong tâm tình tạ ơn và phó thác, chúng ta cùng dâng lên Chúa những lời nguyện xin:

1. “Người công chính sẽ được sống, nhờ lòng thành tín của mình”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các vị mục tử trong Hội Thánh, luôn vững lòng trông cậy Chúa và trở nên gương sáng cho đoàn chiên.

2. “Thần Khí khiến chúng ta được đầy sức mạnh, tình thương và biết tự chủ”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mọi người trên thế giới, nhờ tác động của Chúa Thánh Thần, biết nhận ra và tôn thờ Thiên Chúa.

3. “Xin thêm lòng tin cho chúng con”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho những người đang gặp khó khăn thử thách trong cuộc sống, luôn biết tin tưởng phó thác vào Chúa, để được Chúa cứu giúp và đỡ nâng.

4. “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta, luôn biết sống khiêm tốn và kiên trì chu toàn bổn phận trong cuộc sống hằng ngày.

Chủ tế: Lạy Chúa, xin đón nhận những ý nguyện chúng con tha thiết dâng lên. Xin Chúa ban thêm đức tin và lòng khiêm nhường, để chúng con có thể chu toàn sứ mạng Chúa trao phó, hầu xứng đáng làm con cái Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Ki-tô, Chúa chúng con.

Thiếu Nhi VHTK Lễ ĐỨC MẸ MÂN CÔI

 “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa,
xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.”
Tin Mừng thánh Luca 1,38
​​​​​​​Thiếu Nhi VHTK Lễ ĐỨC MẸ MÂN CÔI


Thiếu Nhi Vui Học Thánh Kinh
Lễ ĐỨC MẸ MÂN CÔI

Tin Mừng thánh Lu-ca 1,26-38

I. TRẮC NGHIỆM

01. Sứ thần truyền tin cho Đức Maria tên là gì? (Lc 1, 26)
a. Sứ thần Gap-ri-en.
b. Sứ thần Mi-ca-en.
c. Sứ thần Ra-pha-en.

02. Người thiếu nữ được truyền tin tên là gì? (Lc 1,27)
a. Cô Gio-an-na.                            b. Cô Ma-ri-a.
c. Cô Ê-li-sa-bét.                           d. Cô An-na.

03. Trinh nữ Maria cư ngụ nơi thành nào? (Lc 1,27)
a. Thành Giê-ru-sal-em.                 b. Thành Na-da-rét.
c. Thành Ca-phác-na-um.              d. Thành Sa-ma-ri-a.

04. Hôn phu của Đức Maria thuộc dòng dõi của vua nào? (Lc 1,27)
a. Vua Sa-lem.                              b. Vua Đa-vít.
c. Vua Hê-rô-đê.                           d. Vua Pha-ra-ô.

05. “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1,38) Đây là lời của ai?
a. Cô Mác-ta.                                b. Cô Ma-ri-a.
c. Cô Ê-li-sa-bét.                           d. Cô An-na.

II. Ô CHỮ

II. Ô CHỮ
Những gợi ý
01. Trinh nữ tại thành Na-da-rét được sứ thần truyền tin cho một Trinh nữ tên là gì? (Lc 1, 27)
02. Đức Ma-ri-a đã thành hôn với một người tên là gì? (Lc 1,37).
03. Sứ thần nói bà Ê-li-sa-bét mang tiếng là gì mà nay đã có thai sáu tháng? (Lc 1,36).
04. “Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng … … … .”  (Lc 1,33).
05. Sứ thần liền nói Đức Ma-ri-a đẹp lòng ai? (Lc 1,30).
06. Khi truyền tin cho Đức Ma-ri-a, sứ thần Gáprien loan báo trẻ Giê-su sẽ trị vì nhà nào đến muôn đời ? (Lc 1,26-38)
07. Trinh nữ Ma-ri-a sẽ sinh hạ 1 con trai, Người sẽ nên cao cả và sẽ được gọi là con của ai? (Lc 1, 32)
08. Sứ thần truyền tin cho Đức Ma-ri-a tên là gì? (Lc 1, 26)
Hàng dọc : Chủ đề của ô chữ này là gì?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
III. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG
 “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa,
xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.”
Tin Mừng thánh Luca 1,38

Lời giải đáp
Thiêu Nhi VHTK Lễ ĐỨC MẸ MÂN CÔI
Tin Mừng thánh Luca 1,26-38
Ngày 7 tháng 10

I. TRẮC NGHIỆM

1. a. Sứ thần Gap-ri-en (Lc 1, 26)
2. b. Cô Ma-ri-a (Lc 1,27)
3. b. Thành Na-da-rét (Lc 1,27)
4. b. Vua Đa-vít (Lc 1,27)
5. b. Cô Ma-ri-a (Lc 1,38)

II. Ô CHỮ

01. Ma-ri-a (Lc 1,27).
02. Giu-se, (Lc 1,37).
03. Hiếm hoi (Lc 1,36).
04. Vô tận (Lc 1,33).
05. Thiên Chúa.  (Lc 1,30).
06. Gia-cóp (Lc 1,26-38)
07. Đấng Tối Cao (Lc 1,32).
08. Gap-ri-en (Lc 1, 26)

Hàng dọc : Mẹ Mân Côi

Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 27 Thường niên năm C

“Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con”. (Lc 17,5

Thiếu nhi chúng con yêu quí,

Đoạn Tin Mừng chúng ta vừa nghe không dài. Trong đoạn Tin Mừng này Chúa Giêsu đưa ra hai lời dạy:

Cha đố chúng con đó là những lời dạy nào?

Đầu tiên là lời dạy về sức mạnh của Đức tin.

+ Rất đúng. Chúng con rất giỏi.

Tiếp đến là về việc phục vụ cách khiêm tốn.

+ Cũng giỏi luôn. Cha chúc chúng con luôn giởi như vậy!

Nếu chỉ nhìn một cách thoáng qua thì chúng ta có cảm tưởng như hai lời dạy trên là hai lời dạy riêng biệt. Thế nhưng nếu nhìn kỹ thì chúng ta sẽ thấy đây chỉ là hai mặt của cùng một vấn đề.

Vậy vấn đề ở đây là vấn đề gì?

Chúng ta hãy trở lại với hai lời dạy trong bài Tin Mừng chúng ta sẽ thấy. Hai lời dạy này có liên hệ mất thiết với nhau. Lời dạy thứ nhất Chúa nói về sức mạnh dường như vô hạn của niềm tin. Lời dạy thứ hai Chúa muốn cảnh giác con người về cái hiểm họa có thể xẩy ra khi người ta nhờ niềm tin mà làm được những việc có thể coi như phi thường đó.

I. Như vậy vấn đề các môn đệ đặt ra hôm nay xem có vẻ rất là khẩn thiết: “Lạy Thầy, xin ban thêm đức tin cho chúng con”

+ Qua câu trả lời, Chúa không nói gì đến việc thêm hay không thêm nhưng Chúa lại nói đến một vấn đề khác, Chúa bảo “Nếu chúng con có”. Như vậy Chúa đã chuyển vấn đề qua một hướng khác. Điều cần phải xin với Chúa không phải ban thêm mà là để Chúa cho có được đức tin….Khi đã có được đức tin rồi thì mọi sự sẽ dễ dàng.

Để cho các tông đồ hiểu được việc có đức tin quan trọng như thế nào thì Chúa đã dùng thí dụ về hạt cải để giải nghĩa.

Chúng con hãy nghe câu chuyện này: Tại Ý có một thương gia giầu có. Ông không tin có đời sau. Thậm chí ông còn chế diễu những người tin như thế. Trước khi chết, ông cho làm một tờ di chúc. Trong tờ di chúc ông nói rằng sau khi đã an táng ông xong thì phải đập nắp phần mộ của ông bằng một tảng đá hoa cương nặng nhiều tấn. Theo ông nói thì sở dĩ ông cho làm như thế là để đề phòng giả như sau này có sự sống lại thì xác của ông cũng không thể chỗi dậy được.

Sau khi ông chết, người ta đã làm y như lời ông di chúc. Thế nhưng một sự việc mà người ta thật đã không ngờ. Trước khi tảng đá hoa cương nặng nhiều tấn được đặt lên mộ của ông thì có một con quạ bay qua làm rớt bên cạnh phần một của người giầu có đó một hạt sồi. Hạt sồi là hạt cũng thật nhỏ. Nhưng khi nó được tiếp xúc với đất, nó có điều kiện để mọc lên. Với thời gian cây sồi càng ngày càng lớn. Rễ của nó cũng phát triển theo. Cùng với năm tháng, nó đã lớn đến nỗi có thể làm tất cả những gì cản sức phát triển của nó phải lùi bước. Tảng đá hoa cương nặng nhiều tấn chèn ép sự lớn mạnh của nó đã bị nứt và cuối cùng đã vỡ ra thành hai. Đây là một sự kiện có thật. Chúng ta cũng có thể thấy được những điều tương tự như thế trong cuộc sống của chúng ta.

Hạt sồi rất nhỏ ….nhưng có sức sống…và sức sống đã đem đến những điều hết sức bất ngờ.

II. Đức tin cũng thế. Đức tin có thể đem đến những kết quả nhiều khi ta không thể ngờ được. Và cũng chính vì niềm tin có sức mạnh không thể ngờ được như thế mà Chúa phải cảnh giác các môn đệ của Ngài cũng như cảnh giác cả chúng ta.

Chúng ta hãy nhớ lại một vài sự kiện trong Thánh Kinh. Sách Tông đồ công vụ kể:

Khi ấy, người ta khiêng đến một người què từ khi lọt lòng mẹ. Ngày ngày họ đặt anh ta bên cửa Đền Thờ gọi là Cửa Đẹp, để xin kẻ ra vào Đền Thờ bố thí.  Vừa thấy ông Phêrô và ông Gioan sắp vào Đền Thờ, anh liền xin bố thí.  Hai ông nhìn thẳng vào anh, và ông Phêrô nói:

Anh hãy nhìn chúng tôi đây!

Anh ta chăm chú nhìn hai ông, tưởng rằng sẽ được cái gì.  Bấy giờ ông Phêrô nói:

– Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nadarét, anh đứng dậy mà đi!

Rồi ông nắm chặt lấy tay mặt anh, kéo anh chỗi dậy. Lập tức bàn chân và xương mắt cá của anh trở nên cứng cáp. Anh đứng phắt dậy, đi lại được; rồi cùng với hai ông, anh vào Đền Thờ, vừa đi vừa nhảy nhót và ca tụng Thiên Chúa. Toàn dân thấy anh đi lại và ca tụng Thiên Chúa. Và khi nhận ra anh chính là người vẫn ngồi ăn xin tại Cửa Đẹp Đền Thờ, họ kinh ngạc sững sờ về sự việc mới xảy đến cho anh.(Cv 3,210)

Với đức tin Phêrô và Gioan đã làm được như vậy.

Trước đó như Tin Mừng cũng ghi lại: sau chuyến thực tập truyền giáo các tông đồ đã vui mừng mà khoe với Chúa là:

– Cả ma quỉ cũng phải vâng lời chúng con.

Đó quả là những điều rất tốt lành nhưng bên cạnh những điều tốt lành đó còn có những điều đáng sợ.

Câu chuyện Gioan và Giacôbê khi thấy người Samaria không chịu đón tiếp Chúa đã thưa với Chúa như thế nào thì chúng ta đã rõ:

– Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống tiệu diệt chúng không?

Sức mạnh của đức tin đã trở thành một hiểm họa. Thay vì xây dựng nó đã trở thành hủy diệt….Thật là kinh khủng.

Con người rất dễ biến những gì của Thiên Chúa ban cho thành của riêng mình. Chính vì thế mà Chúa muốn cho mọi người phải luôn ý thức về công việc của mình. Mỗi người trước mặt Thiên Chúa chỉ là những người đầy tớ. Người đầy tớ thì phải làm theo ý của chủ. Người đầy tớ không được phép làm theo ý riêng của mình. Và sau khi đã làm xong một việc thì cũng không được kể công. Phải luôn nhớ rằng tất cả mọi sự tốt đẹp trên đời này đều là ân ban của Chúa.

Một Linh mục qua đời….được đưa lên trước mặt thánh cả Phêrô để được kiểm tra trước khi được vào Thiên đàng hay phải vĩnh viễn ra đi.

Thánh Phêrô hỏi:

– Ở dưới thế, cha làm được điều gì xin cha hãy kể ra.

– Dạ thưa thánh cả (Linh mục nói với tất cả sự tự tin của mình) Ở dưới đất con đã xây được một ngôi thánh đường rất to lớn.

Thánh Phêrô lấy bút ghi vào tờ giấy 1 điểm

– Cha còn làm được nhưng gì nữa?

– Con đã xây trường học cho cả ngàn học sinh.

Được thêm một điểm nữa.

– Và gì nữa?

Linh mục bắt đầu suy nghĩ rồi trả lời:

– Dạ con đã cộng tác rất nhiều trong công việc xã hội, từ thiện và bác ái.

Được thêm một điểm nữa.

– Cha còn làm được gì nữa, xin cha tiếp tục cho biết?

Lần này thì vị linh mục bắt đầu cảm thấy lo lắng. Ngài hỏi lại thánh Phêrô:

– Dạ thưa bao nhiêu điểm thì được vào thiên đàng?

– Thánh Phêrô đáp lại: “1000”

Tới đây thì linh mục cảm thấy hoàn toàn mất hết sự tự tin. Kiếm đâu ra cho đủ một ngàn điểm trong khi kể như tất cả những chiêu độc đã được tung ra hết rồi.

Chưa biết trả lời ra sao thì thánh Phêrô thúc dục:

– Sao cha còn làm được gì nữa thì kể hết ra đi?

Với giọng nhuộm màu u tối nhưng cũng có một chút khiêm nhường linh mục chậm rãi trả lời:

– Dạ thưa thánh cả, nhờ ơn Chúa con còn làm được ít việc bác ái nho nhỏ nữa.

Vừa nghe thấy như thế thánh Phêrô tỏ vẻ hết sức vui mừng. Với cây viết đang cầm sẵn nơi tay, Ngài tủm tỉm nụ cười đặt bút viết con số 1000 thật lớn…Viết xong Ngài nói với linh mục:

– Thế là cha được 1003 điểm. Dư điểm rồi….Xin mời cha bước vào.

Vâng tất cả là hồng ân của Chúa. Không có Chúa chúng ta không thể làm được việc gì. Amen.

  • Học hỏi Phúc âm: Chúa nhật 27 Thường niên năm C

Lời Chúa: Lc 17, 5-10

Các Tông Đồ thưa với Chúa Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.” Chúa đáp: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em.” “Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó: ‘Mau vào ăn cơm đi’, 8 chứ không bảo: ‘Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau!’? 9 Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao? 10 Đối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.”

Câu hỏi:

1. Theo bạn, tại sao các tông đồ lại xin Chúa “gia tăng lòng tin của họ”? Đọc Lc 17, 1-4.

2. Đọc Lc 17, 6. Theo bạn, các tông đồ đã có đức tin chưa? Đức tin của họ có như hạt cải chưa?

3. Chúa Giêsu trong Luca có hay dùng lối nói “ai trong anh em” không? Đọc Lc 11, 5.11; 12, 25; 14, 5.28; 15, 4; 17, 7. Các câu hỏi này thường chờ một câu trả lời như thế nào?

4. Đọc Lc 17, 7-8. Bạn nghĩ ông chủ của người nô lệ này có độc ác không? Đọc sách Huấn ca 33, 25-30.

5. Thái độ của ông chủ ở Lc 17, 7-8 có ngược với Lc 12, 35-38 không?

6. Theo Lc 17, 9, ông chủ có phải biết ơn hay ban cho anh nô lệ một đặc ân nào vì anh đã làm theo lệnh truyền không? Khi làm tròn bổn phận của một thụ tạo đối với Thiên Chúa, chúng ta có quyền đòi hỏi Thiên Chúa phải ban ơn mình muốn không?

7. Đọc Lc 17, 10. Bạn nghĩ gì về lời Chúa Giêsu khuyên chúng ta ở đây? “Người nô lệ vô dụng” ở Mt 25, 30 là ai? Còn trong Lc 17, 10, “người nô lệ vô dụng” là người nào?

8. Tự hào trước mặt Thiên Chúa về công phúc hay công đức của mình có phải là thái độ của một Kitô hữu không? Tìm hai thí dụ trong Tân Ước cho thấy thói tự hào về đời sống đạo đức của mình?

GỢI Ý SUY NIỆM:

Bài Tin Mừng Chúa nhật hôm nay này có làm bạn được giải thoát không? Bạn có thấy mình được mời gọi để trở nên siêu thoát, khiêm tốn, dù mình đã làm nhiều điều cho Chúa không?

PHẦN TRẢ LỜI

1. Chỉ trong Tin Mừng Luca mới có chuyện các tông đồ bất ngờ xin Thầy Giêsu gia tăng lòng tin cho họ. Chúng ta không rõ tại sao các ông lại xin như thế. Trước đó Thầy Giêsu đã nói về hình phạt kinh khủng dành cho bất cứ ai làm gương xấu (Lc 17, 1-3a), và việc phải tha thứ bảy lần trong một ngày cho người biết hối cải (Lc 17, 3b-4). Phải chăng vì thấy những đòi hỏi này quá khó, cần có một đức tin lớn lao, nên các tông đồ mới xin Thầy gia tăng đức tin cho họ (Lc 17, 5)?

2. Đức Giêsu có vẻ không đáp lại lời yêu cầu của các tông đồ xin làm cho đức tin của họ thêm lớn hơn. Nhưng Ngài lại nói đến đến sức mạnh của đức tin. Dù đức tin của họ chỉ nhỏ bằng cỡ một hạt cải, các tông đồ có thể ra lệnh cho một cây dâu bật rễ lên và mọc dưới biển (Lc 17, 6). Hạt cải được coi là loại hạt nhỏ nhất (Mt 13, 32), còn cây dâu là loại cây có bộ rễ ăn sâu và lan rộng, không hề dễ bật rễ chút nào. Ra lệnh cho cây dâu xuống trồng dưới biển cũng khó như bảo núi nhào xuống biển (x. Mt 21, 21). Các tông đồ hẳn đã có đức tin rồi, nhưng chắc đức tin của họ chưa đủ mạnh, vì còn nhỏ hơn hạt cải, nên họ chưa làm được những việc phi thường.

3. Trong Tin Mừng Luca, khi đặt câu hỏi với người đối diện, Chúa Giêsu hay dùng lối nói: “Ai trong anh em…” (Lc 11, 5.11; 12, 25; 14, 5.28; 15, 4; 17, 7). Các câu hỏi này luôn chờ một câu trả lời như nhau: “Không ai làm như thế cả”. Không ai nói với anh nô lệ đi làm ngoài đồng về: Anh mau ngồi vào bàn ăn đi (Lc 17, 7). Không ai lại không để 99 con chiên ngoài đồng để đi tìm con chiên lạc (Lc 15, 4). Không ai trong anh em cho con mình rắn thay vì cá (Lc 11, 11)…

4. Ở thời đại hôm nay chúng ta không hiểu được thái độ của ông chủ đối với anh nô lệ (doulos) trong Lc 17, 7-8 (thường được dịch là “người đầy tớ”, tuy lối dịch này không chính xác nhưng ít gây sốc cho người thời nay!). Nô lệ là người được chủ mua về, khác với đầy tớ ở chỗ anh ta không được chủ trả lương khi làm việc cho chủ. Anh không có quyền đòi hỏi bất cứ điều gì, và phải phục tùng mọi mệnh lệnh của chủ. Anh nô lệ trong bài Tin Mừng này là người phải làm việc cho ông chủ cả ngoài đồng lẫn trong nhà. Trong bối cảnh xã hội ngày xưa, khi làm đồng trở về, dĩ nhiên anh nô lệ phải đi dọn cơm cho chủ, phải đứng hầu, và chỉ được ăn khi chủ đã ăn xong. Đó là bổn phận bình thường hàng ngày của anh. Cần đọc Huấn ca 33, 25-30, để thấy khoảng cách lớn giữa chủ và nô lệ. Ông chủ trong bài Tin Mừng này không hề là người độc ác hay cay nghiệt.

5. Trong Tin Mừng Luca 12, 35-38, khi ông chủ đi ăn cưới về khuya mà thấy anh nô lệ còn thức chờ mình, thì ông đã phục vụ anh tại bàn ăn như thể chính mình là nô lệ. Thái độ của ông chủ trong hai dụ ngôn Lc 12, 35-38 và Lc 17, 7-8 có vẻ ngược nhau, vì hai dụ ngôn cho ta hai bài học có nội dung khác nhau. Tuy nhiên, điểm tương đồng là không nô lệ nào có quyền đòi chủ phải hầu hạ mình (Lc 12, 35-38), hay đòi chủ phải biết ơn mình (Lc 17, 9), chỉ vì mình đã làm tròn bổn phận được giao.

6. Theo Lc 17, 9 ông chủ không cần biết ơn hay ban một đặc ân nào cho người nô lệ vì anh đã phục vụ ông, từ việc ngoài đồng đến việc trong nhà. Câu hỏi của Đức Giêsu ở Lc 17, 9 đòi một câu trả lời “không”. Ông chủ không hề phải chịu ơn anh nô lệ, dù anh đã làm đúng lệnh truyền của ông. Khi làm tròn bổn phận của thụ tạo đối với Thiên Chúa, chúng ta cũng không có quyền đòi hỏi Ngài phải ban những gì chúng ta cần. Ơn cứu độ của mỗi người chúng ta là “ơn” Chúa ban, chứ không phải là “công” mà chúng ta có quyền đòi Chúa phải trả, vì chúng ta đã sống trung thành theo luật Chúa.

7. Trong Lc 17, 10 Đức Giêsu đưa ra một lời khuyên cho các tông đồ, những người có thể có lòng tin mạnh mẽ và làm được những việc phi thường (x. Lc 17, 6). Sau khi họ đã “làm tất cả những gì theo lệnh phải làm”, Ngài khuyên họ nên nhận mình là “nô lệ (= đầy tớ) vô dụng”, “chỉ làm điều phải làm thôi”. Lời khuyên này thường làm chúng ta ngạc nhiên, vì một người đã làm mọi việc được giao đâu phải là người “vô dụng” (achreios)! Còn trong Mt 25, 30, anh nô lệ chôn giấu nén bạc của chủ mà không đầu tư sinh lợi mới thật là “nô lệ vô dụng”. Dù sao thái độ mà Đức Giêsu đòi các nhà lãnh đạo Giáo Hội phải có là không nghĩ mình có quyền đòi phần thưởng hay đặc ân nào, chỉ vì mình đã làm tròn trách nhiệm.

8. Khi chu toàn mọi việc được giao, người môn đệ hay tông đồ dễ rơi vào thái độ tự hào, tự mãn, và cho mình có quyền được hưởng một đặc ân, đặc quyền nào đó. Đó là thái độ của người anh cả trong dụ ngôn Người Cha nhân hậu. Anh tự hào vì đã hầu hạ cha nhiều năm, không bao giờ trái lệnh, và anh nghĩ rằng mình có quyền đòi cha phải cho một con dê nhỏ để vui với bạn bè (x. Lc 15, 29). Đó cũng là thái độ tự hào của người Pharisêu khi lên Đền thờ cầu nguyện. Anh thấy mình hơn hẳn người thu thuế đang đứng ở xa (x. Lc 18, 11-12) và tin mình phải được Chúa coi là người công chính (Lc 18, 9). Các Kitô hữu đạo đức phải cẩn thận kẻo rơi vào sự tự hào về công phúc, hay công đức của mình.

Kinh thánh bằng hình: Chúa nhật 27 Thường niên năm C

Kinh thánh bằng hình: Chúa nhật 27 Thường niên năm C

Trò chơi ô chữ – Chúa nhật XXVII Thường niên – Năm C

Trò chơi ô chữ – Chúa nhật XXVII Thường niên – Năm C

MẪU 1 – NĂM 2025

TẢI VỀ FILE TRÌNH CHIẾU

MẪU 2 – NĂM 2025

TẢI VỀ FILE PDF

MẪU 3 – NĂM 2022

TẢI VỀ FILE PDF