Thiếu Nhi Sống Lời Chúa tuần 30 mùa thường niên năm B 27.10.2024

Chúa nhật XXX Thường niên, năm B

BÀI ĐỌC I: Gr 31, 7-9

“Ta sẽ lấy lòng từ bi dẫn dắt kẻ đui mù và què quặt”.

Bài trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Ðây Chúa phán: Hỡi Giacóp, hãy hân hoan vui mừng! Hãy hò hét vào đầu các Dân ngoại, hãy cất tiếng vang lên, ca hát rằng: “Lạy Chúa, xin hãy cứu dân Chúa là những kẻ sống sót trong Israel”. Ðây, Ta sẽ dẫn dắt chúng từ đất bắc trở về, sẽ tụ họp chúng lại từ bờ cõi trái đất: trong bọn chúng sẽ có kẻ đui mù, què quặt, mang thai và sinh con đi chung với nhau, hợp thành một cộng đoàn thật đông quy tụ về đây. Chúng vừa đi vừa khóc, Ta sẽ lấy lòng từ bi và dẫn dắt chúng trở về. Ta sẽ đưa chúng đi trên con đường thẳng, băng qua các suối nước; chúng không phải vấp ngã trên đường đi: vì Ta đã trở nên thân phụ dân Israel, và Ephraim là trưởng tử của Ta.

Ðó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 125, 1-2ab. 2cd-3. 4-5. 6

Ðáp: Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan (c. 3).

1) Khi Chúa đem những người từ Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ, bấy giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng hân hoan.

2) Bấy giờ dân thiên hạ nói với nhau rằng: “Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng.” Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan.

3) Lạy Chúa, hãy đổi số phận của con, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan.

4) Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay mang thóc đi gieo; họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó lúa.

BÀI ĐỌC II: Dt 5, 1-6

“Con là tư tế đến muôn đời theo phẩm hàm Menkixêđê“.

Bài trích thư gửi tín hữu Dothái.

Tất cả các vị thượng tế được chọn giữa loài người, nên được đặt lên thay cho loài người mà lo việc Chúa, để hiến dâng lễ vật và hy lễ đền tội. Người có thể thông cảm với những kẻ mê muội và lầm lạc, vì chính người cũng mắc phải yếu đuối tư bề. Vì thế, cũng như người phải dâng lễ đền tội thay cho dân thế nào, thì người dâng lễ đền tội cho chính mình như vậy. Không ai được chiếm vinh dự đó, nhưng phải là người được Thiên Chúa kêu gọi như Aaron. Cũng thế, Ðức Kitô không tự dành lấy quyền làm thượng tế, nhưng là Ðấng đã nói với Người rằng: “Con là Con Cha, hôm nay Cha sinh ra Con”. Cũng có nơi khác Ngài phán: “Con là tư tế đến muôn đời theo phẩm hàm Menkixêđê”.

Ðó là lời Chúa.

ALLELUIA: Lc 19, 38

All. All. – Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa mà đến; bình an trên trời và vinh quang trên các tầng trời. – All.

PHÚC ÂM: Mc 10, 46-52

“Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu ra khỏi thành Giêricô cùng với các môn đệ và một đám đông, thì con ông Timê tên là Bartimê, một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường, khi anh ta nghe biết đó là Chúa Giêsu Nadarét, liền kêu lên rằng: “Hỡi ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi”. Và nhiều người mắng anh bảo im đi, nhưng anh càng kêu to hơn: “Hỡi con vua Ðavít, xin thương xót tôi”. Chúa Giêsu dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: “Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh”. Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giêsu. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo rằng: “Anh muốn Ta làm gì cho anh?” Người mù thưa: “Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”. Chúa Giêsu đáp: “Ðược, đức tin của anh đã chữa anh”. Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.

Ðó là lời Chúa.

Dẫn Lễ Thiếu Nhi CN 30 TN B

Dẫn vào Thánh lễ

Người mù vì có lòng tin

Được Ngài cho sáng để nhìn thiên nhiên

Giúp con tin Chúa vững bền

Nhìn đời bằng mắt đức tin hằng ngày.

Các bạn thiếu nhi thân mến, hôm nay, Chúa nhật thứ ba mươi Thường niên: Chúa Giêsu chữa người mù từ thuở mới sinh
(Mc 10,46-52).

Người mù đó là Ba-ti-mê, ngồi ăn xin bên vệ đường. Nghe tin có Đức Giêsu Na-gia-rét đi ngang qua, anh liền kêu lên: “Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!” (Mc 10,47). Chúa Giêsu đã dừng lại, gọi anh đến và chữa cho anh được sáng mắt. Tuy đôi mắt anh Ba-ti-mê không nhìn thấy gì, nhưng anh tin Chúa Giêsu, và nhờ đó anh được chữa lành.

Dâng Thánh lễ hôm nay, mời các bạn thiếu nhi dâng lời cảm tạ Thiên Chúa/ vì biết bao ơn lành chúng ta đã nhận được. Xin Chúa mở mắt tâm hồn chúng ta, để đủ nhạy bén nhận ra Chúa đang hiện diện sống động giữa mọi người. Mời cộng đoàn đứng.

Bài đọc 1 (Gr 31,7-9)

Thiên Chúa là người Cha của dân Is-ra-el, sẽ dẫn đưa họ ra khỏi cảnh lưu đày đau khổ, sẽ cứu số dân còn sót lại trở về, và họ sẽ được sống trong hạnh phúc.

Bài đọc 2 (Dt 5,1-6)

Thượng tế là người được Thiên Chúa chọn lựa, nhưng họ cũng là những con người tội lỗi. Vì thế, khi dâng lễ đền tội cho dân, họ cũng phải dâng lễ đền tội cho chính mình. Chỉ có Chúa Kitô là vị Thượng Tế tối cao, là khuôn mẫu cho tất cả.

Lời nguyện chung

Chủ tế: Thiếu nhi chúng con thân mến, Chúa Giêsu đến để đem tin vui và bình an cho dân chúng, củng cố niềm tin và chữa lành các bệnh nhân phần xác cũng như phần hồn. Tin tưởng vào Ngài, chúng ta cùng dâng lời cầu xin.

  1. Nhiều khuyết tật phần tâm hồn của các Kitô hữu cần được Thiên Chúa chữa lành. Xin cho mọi thành phần dân Chúa trong Hội thánh/ biết quan tâm chăm sóc đời sống linh hồn mình. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  2. “Thương tích của chúng ta, Ngài đã mang lấy”. Xin cho mọi người trên thế giới biết noi gương Chúa Kitô: chia sẻ và cảm thông với những người khuyết tật, qua sự trợ giúp về vật chất cũng như tinh thần. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  3. “Cứ yên tâm, đứng dậy, Ngài gọi anh đấy”. Xin cho các dự tòng biết mau mắn đáp lại tiếng Chúa gọi, để sẵn sàng vâng theo sự chỉ dẫn của Giáo hội và những người có trách nhiệm. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  4. “Chúa mở mắt cho kẻ mù lòa”. Xin cho các thầy cô giáo lý viên, các anh chị trưởng và các bạn thiếu nhi/ được Thiên Chúa mở mắt đức tin, để có thể nhận ra những ơn lành hồn xác Chúa ban và chân thành tạ ơn Người. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.

Chủ tế: Lạy Chúa, nhận ra những ơn lành Chúa ban là một hồng ân đức tin lớn lao. Xin cho chúng con một đức tin kiên vững và nhạy bén, để có thể nhận ra sự hiện diện của Chúa trong mọi biến cố của cuộc sống đời thường. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con. 

Trò chơi ô chữ – Chúa nhật XXX TN 2024 – Năm B

Tin Mừng (Mc 10,46-52)

Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

46 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Giê-ri-khô. Khi Đức Giê-su cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giê-ri-khô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, anh ta tên là Ba-ti-mê, con ông Ti-mê. 47 Vừa nghe nói đó là Đức Giê-su Na-da-rét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” 48 Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !” 49 Đức Giê-su đứng lại và nói: “Gọi anh ta lại đây!” Người ta gọi anh mù và bảo: “Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!” 50 Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giê-su. 51 Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh mù đáp: “Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được.” 52 Người nói: “Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!” Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.

Đáp án: Ô chữ – Chúa nhật XXIX TN 2024 – Năm B

1. Ông Dê-bê-đê
2. Vinh quang
3. Thiên Chúa
4. Tức tối
5. Phục vụ
6. Giá chuộc

Thiếu nhi chúng con yêu quí.

Thánh Marcô vừa thuật lại cho chúng ta một câu chuyện rất đẹp trong Tin Mừng của Ngài. Chúng con đã biết đó là câu chuyện gì rồi.

Cha hỏi chúng con đã thấy một người mù bao giờ chưa?

– Dạ… đã thấy.

– Mù là làm sao chúng con?

– Mù là nhìn mà không thấy.

– Nếu chúng trả lời thế thì cha hỏi tiếp: Chúng con có thấy vi trùng đang lúc nhúc chung quanh chúng con không?

– Dạ không…

– Thế thì chúng con có mù không.

…………

1.Cha kể cho chúng con câu chuyện này:

Một tác giả Ấn Độ có kể câu truyện ngụ ngôn được Thu Giang Nguyễn Duy Cần ghi lại trong tác Phẩm “Cái cười của thánh nhân” như sau :

Có một người kia sinh ra đã bị mù. Sống trong một căn phòng nhưng bởi không thấy gì cả, nên anh phủ nhận tất cả những gì người chung quanh quả quyết là có: “Tôi không tin vì tôi không thấy’”

Một vị lương y đem lòng thương hại đi tìm một thứ linh dược trên dẫy Hy-mã-lạp-sơn về chữa anh và anh được lành bệnh. Anh ta sung sướng tự phụ bảo:

– Giờ đây tôi thấy được tất cả sự thật chung quanh tôi rồi.

Nhưng có kẻ nói với anh:

– Bạn ơi, bạn chỉ thấy được những vật chung quanh bạn trong căn phòng này. Như thế thì có là bao. Ngoài kia người ta còn thấy được mặt trời, mặt trăng, các tinh tú, còn biết bao vẻ đẹp lộng lẫy và màu sắc mà bạn chưa thấy.

Nhưng anh ta không tin.

– Làm gì có những cái đó: tôi chưa thấy những cái đó, những gì có thể thấy được tôi đã thấy tất cả rồi.

Một y sĩ khác liền leo lên tận núi cao, được Sơn Thần chỉ cho một thứ linh dược khác đem về giúp cho anh ta có được cặp mắt nhìn xa hơn những vật chung quanh căn phòng. Bấy giờ thì anh ta thấy được mặt trời, mặt trăng, các tinh tú. Mừng quá! Rồi lòng tự phụ dâng lên, anh thốt lên:

– Trước đây tôi không thấy, nhưng bây giờ tôi thấy, tôi tin. Như thế bây giờ chẳng còn cái gì mà tôi không thấy không biết, đâu còn ai hơn tôi được.

Nhưng có một hiền giả có cặp mắt thần nói với anh ta:

– Cậu ơi. Cậu vừa hết mù nhưng cậu vẫn còn chưa biết gì cả. Tại sao lại quá tự phụ như thế. Cũng như khi cậu ở trong căn phòng. Tầm con mắt cậu không vượt khỏi bốn bức tường, cậu không tin có vật gì ngoài căn phòng của cậu. Giờ đây tầm mắt cậu vượt khỏi bốn bức tường và thấy được nhiều vật xa hơn. Nhưng với chừng mực của tầm mắt và lỗ tai, cậu làm gì biết được những vật ngoài ngàn dặm mà tai mắt cậu không thấy không nghe được. Cậu có thấy được những nguyên nhân cấu tạo ra cậu khi cậu còn nằm trong bào thai của mẹ cậu không? Ngoài cái vũ trụ nhỏ bé mà cậu đang sống, còn biết bao nhiêu vũ trụ khác vô cùng to lớn và nhiều không thể kể như cát sông Hằng. Tại sao cậu dám tự phụ rằng tôi đã thấy cả, tôi biết cả? Cậu vẫn còn là một anh mù, cậu vẫn còn lấy tối làm sáng và lấy sáng làm tối.

Bây giờ chúng con có thể trả lời cho cha mù làm sao không?

……………………………..

Rõ ràng là chúng ta có đủ hai con mắt, nhưng có rất nhiều điều chúng ta không thể thấy. Chúng ta không thể thấy những vật vô cùng nhỏ như những vi trùng chung quanh chúng ta. Chúng ta cũng không thế thấy những vật vô cùng lớn nhưng xa chúng ta.

Thêm vào đó. Chúng ta không thấy được những giá trị cao cả trong cuộc sống. Điều này phải nhờ đến một hồng ân khác của Chúa.

Ngày nay nếu người ta muốn thấy những điều đó thì người ta phải nhờ đến những máy móc hỗ trợ. Muốn nhìn thấy những vật vô cùng nhỏ thì người ta phải nhờ vào cái gì chúng con có biết không?

– Thưa cha… nhờ kính hiển vi!

– Còn những vật vô vùng lớn và ở xa?

– Thưa cha phải dùng viễn vọng kính.

– Rất đúng.

Và bây giờ thì cha có thế nói cho chúng con biết mù là gì rồi. Mù không phải là không có con mắt. Nhưng mù là con mắt không có khả năng để thấy.

Người mù trong bài Tin Mừng vẫn có mắt nhưng mắt anh ta không thấy được cho nên anh xin với Chúa. “Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được”(Mc 10,5). (I want to see). Xin cho con được thấy. Một số nhà chú giải bằng tiếng Anh, người ta dịch hay hơn. Người ta dịch là “Lord! Restore my sigh”. (Lạy Thầy xin phục hồi khả năng thấy cho con). Dịch như thế mới chính xác nhưng khó hiểu.

  1. Bây giờ đến lượt chúng ta.

Chúng ta vẫn có đủ hai con mắt. Nhưng có nhiều điều chúng ta vẫn bị mù. Cha kể cho chúng con câu chuyện này.

Marlene là một ca sĩ người Ý rất nổi tiếng, với chất giọng nữ cao, tuổi chỉ ngoài ba mươi nhưng đã nổi tiếng khắp toàn cầu, hơn nữa cô còn có một đức lang quân như ý, gia đình mỹ mãn.

Một lần nọ, cô sang nước láng giềng mở live show cho riêng mình. Vé vào cửa đã được khán giả tranh nhau mua sạch trước đó một năm, đêm diễn của cô đã nhận được sự cổ vũ nhiệt tình của mọi người. Sau buổi biểu diễn, cô ca sĩ cùng chồng và con trai mình đi ra từ cánh gà, trong chớp nhoáng họ đã bị bao vây bởi những fan hâm mộ của cô. Họ hết lời khen ngợi cô.

Có người tâng bốc cho rằng khi cô vừa mới tốt nghiệp đại học thì đã may mắn thi đậu vào viện ca kịch cấp quốc gia, trở thành một diễn viên suất sắc. Có nguời còn tâng bốc rằng có rất nhiều ông chủ của những công ti lớn cứ quấn lấy cô mong được làm chồng cô, còn con cô là một đứa trẻ hoạt bát rất đáng yêu, trên mặt nó lúc nào cũng tươi cười…

Khi mọi người đang bàn luận, cô ca sĩ chẳng nói chẳng rằng, đợi cho mọi người nói xong, cô mới ôn tồn nói:

– Đầu tiên, tôi xin cảm ơn lời khen tặng của quý vị dành cho tôi. Tôi hi vọng trong thời gian tới mình vẫn luôn mang đến niềm vui cho quý vị. Thế nhưng, các bạn mới chỉ thấy một mặt, còn có mặt mà các bạn vẫn chưa thấy được. Đó chính là, đứa bé trai của tôi được các bạn khen là hoạt bát vui vẻ, đáng yêu, trên mặt lúc nào cũng tươi cười này là một đứa trẻ tuyệt vời nhưng tôi nói thật với mọi người cháu là đứa bé rất bất hạnh vì nó bị câm. Hơn nữa trên nó còn có một người chị, tuy đã lớn nhưng lúc nào cũng bị nhốt trong chiếc cũi sắt vì cháu mắc chứng bệnh tâm thần”.

Sau khi ca sĩ vừa nói xong thì trên mặt mọi người ai cũng đều lộ vẻ thất kinh, nhìn nhau không nói nên lời, dường như không thể chấp nhận được sự thật mà mình vừa nghe.

Lúc này, cô ca sĩ mời bình tâm trở lại và nói với mọi người:

– Tất cả nói lên điều gì chứ? E rằng chỉ có thể nói rõ một đạo lý rằng: đó chính là “Thiên Chúa không ban cho ai quá nhiều”.

Câu chuyện cảm động quá phải không chúng con. Thiên Chúa không ban cho ai quá nhiều” Đó là một sự thật mà rất nhiều người không thấy.

Thiên Chúa rất công bằng, ban cho con người hạnh phúc bao nhiêu thì cũng ban cho họ bấy nhiêu thống khổ. Với tất cả những gì ta có được, chưa chắc người khác đã có. Mỗi người đều có được khả năng của riêng mình, cho nên chúng ta không cần phải so sánh với những gì người khác có được, mà nên bằng lòng với những gì là của mình.

Chúng con hãy cầu nguyện với Chúa như anh mù thuở xưa: Lạy Chúa xin cho chúng con được thấy. Amen.

“Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!”

VUI HỌC THÁNH KINH
CHÚA NHẬT 30 TN B

Tin Mừng thánh Máccô 10,46-52
Tải về file DPF VHTK CN 30 TN B tại đây

TIN MỪNG

Người mù ở Giêrikhô (Mt 20: 29 -34; Lc 18: 35 -43 ).

46Đức Giêsu và các môn đệ đến thành Giêrikhô. Khi Đức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, tên anh ta là Batimê, con ông Timê. 47Vừa nghe nói đó là Đức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!” 48Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!” 49Đức Giêsu đứng lại và nói: “Gọi anh ta lại đây!” Người ta gọi anh mù và bảo: “Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!” 50Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giêsu. 51Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh mù đáp: “Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được”. 52Người nói: “Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh! ” Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.

46They came to Jericho. And as he was leaving Jericho with his disciples and a sizable crowd, Bartimaeus, a blind man, the son of Timaeus, sat by the roadside begging. 47On hearing that it was Jesus of Nazareth, he began to cry out and say, “Jesus, son of David, have pity on me”. 48And many rebuked him, telling him to be silent. But he kept calling out all the more, “Son of David, have pity on me”. 49Jesus stopped and said, “Call him.” So they called the blind man, saying to him, “Take courage; get up, he is calling you”. 50He threw aside his cloak, sprang up, and came to Jesus. 51Jesus said to him in reply, “What do you want me to do for you?” The blind man replied to him, “Master, I want to see”. 52Jesus told him, “Go your way; your faith has saved you”. Immediately he received his sight and followed him on the way.

I. HÌNH TÔ MÀU

*Chủ đề của hình này là gì?

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
* Em hãy viết câu Tin Mừng thánh Máccô 10,48b
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

II. TRẮC NGHIỆM

01. Tại thành nào, Đức Giêsu đã chữa cho một người mù? (Mc 10,46)
a. Thành Bêlem.
b. Thành Giêrusalem.
c. Thành Giêrikhô.
d. Thành Caphácnaum.

02. Đây là lời kêu xin của anh mù: “Lạy ông Giêsu, con vua Đavít, … … … ” (Mc 10,47)
a. Xin rủ lòng thương tôi.
b. Xin thương xót tôi.
c. Xin mở mắt tôi.
d. Xin cứu chữa tôi.

03. Anh mù xin gì cùng Đức Giêsu? (Mc 10,51)
a. Xin cho tôi nhìn thấy được.
b. Xin cứu chữa mắt tôi.
c. Xin thêm lòng tin cho tôi.
d. Xin nâng đỡ con.

04. Anh mù Batimê là con của ai? (Mc 10,46)
a. Ông Anphê.
b. Ông Timê.
c. Ông Simon.
d. Ông Giôxếp.

05. Điều gì đã làm cho anh mù được cứu? (Mc 10,52)
a. Lòng tin.
b. Niềm hy vọng.
c. Sự thương xót.
d. Lòng sám hối.

III. Ô CHỮ

Những gợi ý
01. Tên của anh mù ở thành Giêrikhô là gì? (Mc 10, 46)
02. Khi được gọi, anh mù liền vất gì lại, đứng phắt dậy đến gần Đức Giêsu? (Mc 10, 50)
03. Anh mù xin gì cùng Đức Giêsu? (Mc 10, 51)
04. Đây là câu người ta nói với anh mù khi Người gọi anh: (Mc 10, 49)
05. Điều gì đã làm cho anh mù được cứu? (Mc 10, 52)
06. Anh mù gọi Đức Giêsu là con của vua nào? (Mc 10, 47)
07. Anh mù Batimê, người thành nào? (Mc 10, 46)
08. Ai đã chữa anh Batimê được nhìn thấy? (Mc 10, 46-52)
09. Anh Batimê bị bệnh gì? (Mc 10, 46)

Hàng dọc: Chủ đề của ô chữ này là gì?

IV. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG

“Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!”

Tin Mừng thánh Máccô 10, 52

Lời giải đáp VUI HỌC THÁNHKINH

CHÚA NHẬT 30 TN B

Tin Mừng thánh Máccô 10, 46-52

I. HÌNH TÔ MÀU

*Chủ đề: Thầy gọi anh
* Câu Tin Mừng thánh Máccô 10, 48b
“Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!”

II. TRẮC NGHIỆM

01. c. Thành Giêrikhô (Mc 10, 46)
02. a. Xin rủ lòng thương tôi (Mc 10, 47)
03. a. Xin cho tôi nhìn thấy được (Mc 10, 51)
04. b. Ông Timê(Mc 10, 46)
05. a. Lòng tin (Mc 10, 52)

III. Ô CHỮ

01. Batimê (Mc 10, 46)
02. Áo choàng (Mc 10, 50)
03. Nhìn thấy được (Mc 10, 51)
04. Cứ yên tâm  (Mc 10, 49)
05. Lòng tin (Mc 10, 52)
06. Đavít (Mc 10, 47)
07. Giêrikhô (Mc 10, 46)
08. Đức Giêsu (Mc 10, 46-52)
09. Mù (Mc 10, 46)

Hàng dọc: THẦY GIÊSU

Phúc Âm: Mc 10, 46-52

“Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mác-cô.

Khi ấy, Chúa Giê-su ra khỏi thành Giê-ri-cô cùng với các môn đệ và một đám đông, thì con ông Ti-mê tên là Ba-ti-mê, một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường, khi anh ta nghe biết đó là Chúa Giêsu Na-da-rét, liền kêu lên rằng: “Hỡi ông Giê-su con vua Ða-vít, xin thương xót tôi”. Và nhiều người mắng anh bảo im đi, nhưng anh càng kêu to hơn: “Hỡi con vua Ða-vít, xin thương xót tôi”.

Chúa Giê-su dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: “Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh”. Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giê-su. Bấy giờ Chúa Giê-su bảo rằng: “Anh muốn Ta làm gì cho anh?” Người mù thưa: “Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”. Chúa Giê-su đáp: “Ðược, đức tin của anh đã chữa anh”. Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.

Thánh Kinh bằng hình: Chúa nhật 30 Thường niên năm B

“Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”.

Thánh Kinh bằng hình: Chúa nhật 30 Thường niên năm B

PHÚC ÂM: Mc 10, 46-52
“Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”.

Chúa mang lại ánh sáng cho anh mù, Chúa đã biến đổi cuộc đời của anh, đưa anh vào một cuộc sống mới, cuộc đời mới mà chỉ có anh, người trải qua sự thương đau, mù lòa, tăm tối mới cảm nghiệm được ánh sáng quí trọng như thế nào? Ánh sáng nhận được từ Đức Giêsu Kitô cứu độ đã làm cho Bartimê thấy tất cả, tất cả đều bừng sáng, đều thức dậy trước mắt anh và nói một cách nào đó, anh đã được sinh ra một lần nữa trong một cuộc sống mới, cuộc sống hoàn toàn có ý nghĩa.

Tội lỗi đã vùi dập loài người. Sự dữ đã làm lu mờ đời sống của con người. Chính vì để qui tụ, đổi mới, tái sinh và cứu độ mà Chúa Giêsu đã được Chúa Cha sai tới trần gian. Nên, tất cả những ai đặt lòng tin vào Chúa Giêsu đều có thể được giải thoát, được cứu rỗi. Nhân loại nhờ tin vào Chúa Giêsu, Ngài đã đưa con người vào thế giới mới của Ngài, một thế giới loài người đã được đổi mới bằng ánh sáng đức tin và ân sủng của Đức Giêsu Kitô. Đức tin là một một khám phá, một sự đổi mới nhờ tác động của Chúa Thánh Thần, là một cái nhìn mới của một con người đã được tái sinh, chan hòa ánh sáng như TV 36 viết: “… và nhờ ánh sáng của Chúa, chúng tôi nhìn thấy ánh sáng” và “ Ơn cứu chuộc chứa chan nơi Người”. Thế giới ấy là thế giới mới của Chúa Giêsu vì nơi Chúa ơn cứu độ chứa chan, ơn cứu rỗi lan tỏa ra mọi người khi tất cả đặt niềm tin nơi Chúa. Anh Bartimê được Chúa chữa lành, liền theo Đức Giêsu (Mc 10, 52).Được sáng mắt, đi theo Chúa Giêsu đối với Bartimê là một điều bình thường, là một sự tự nhiên. Nhân loại, người Kitô hữu, môn đệ không thể nào không bám sát, không theo Chúa Giêsu. Theo Chúa Giêsu, người tín hữu càng sáng hơn, càng thấy tỏ tường hơn con đường họ phải đi để làm môn đệ Chúa. Trong con đường theo Chúa Giêsu, người tín hữu không được đứng nhìn lơ đễnh, bàng quang: họ phải dứt khóat chọn đi theo Chúa hoặc từ khước Chúa.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn biết khiêm tốn để kiên trì chờ đợi gặp Chúa và xin Chúa dủ thương chữa lành:” Lạy Chúa, xin thương xót con”.

Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT

Thánh Kinh bằng tiếng Việt

Thánh Kinh bằng tiếng Anh