Thiếu Nhi Sống Lời Chúa tuần Chúa Nhật thứ 5 thường niên năm C 09.02.2025

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

 Chúa nhật V thường niên – Năm C

Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến! Phụng vụ lời Chúa hôm này bàn về việc Thiên Chúa kêu gọi con người và con người đáp trả. Ngôn sứ Isaia được Thiên Chúa chọn gọi đi làm tiên tri của Ngài, Phaolô được Chúa kêu gọi và cải hóa từ một tay bắt bớ đạo Chúa, nay trở nên một vị Tông Đồ nhiệt thành truyền bá giáo lý của Chúa và là thầy dậy dân ngoại.

Thánh Phêrô trong bài Tin Mừng, vì quảng đại mau mắn bỏ mọi sự đáp lại tiếng Chúa gọi, ông từ một tay thuyền chài thô lỗ, quê mùa, dốt nát trở nên vị Tông Đồ lừng danh vào bậc nhất, có tài trí khôn ngoan thuyết phục được mọi bậc người gia nhập đạo Chúa, tin kính Chúa Kitô là Thiên Chúa, đến nỗi chỉ duy một bài giảng và nội trong một ngày, ngài đã thuyết phục được hơn ba ngàn người trở lại, chịu phép Thánh Tẩy và được trở nên con cái Chúa và Hội Thánh.

Phần chúng ta đã đáp lại tiếng Chúa như thế nào? Chúng ta phải cầu nguyện để nhận ra tiếng Chúa. Muốn được như vậy chúng ta hãy tham dự Thánh Lễ sốt sáng, nhưng để xứng đáng cử hành Mầu Nhiệm Thánh chúng ta cùng thành tâm hối lỗi…

Bài Ðọc I: Is 6, 1-2a, 3-8

“Này tôi đây, xin hãy sai tôi”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Năm vua Ozias băng hà, tôi nhìn thấy Chúa ngự trên ngai cao, và đuôi áo của Người bao phủ đền thờ. Các Thần Sốt Mến đứng trước mặt Người, và luân phiên tung hô rằng: “Thánh, Thánh, Thánh! Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, toàn thể địa cầu đầy vinh quang Chúa”. Các nền nhà đều rung chuyển trước tiếng tung hô, và nhà cửa đều đầy khói.

Lúc bấy giờ tôi mới nói: “Vô phúc cho tôi! Tôi chết mất, vì lưỡi tôi nhơ bẩn, tôi ở giữa một dân tộc mà lưỡi họ đều nhơ nhớp, mắt tôi đã trông thấy Ðức Vua, Người là Chúa các đạo binh”. Nhưng lúc đó có một trong các Thần Sốt Mến bay đến tôi, tay cầm cục than cháy đỏ mà ngài đã dùng cặp lửa gắp ở bàn thờ. Ngài đặt than lửa vào miệng tôi và nói: “Hãy nhìn xem, than lửa này đã chạm đến lưỡi ngươi, lỗi của ngươi được xoá bỏ, và tội của ngươi được thứ tha”. Và tôi nghe tiếng Chúa phán bảo: “Ta sẽ sai ai đi? Và ai sẽ đi cho chúng ta?” Tôi liền thưa: “Này con đây, xin hãy sai con”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 137, 1-2a. 2bc-3.4-5. 7c-8

Ðáp: Lạy Chúa, trước mặt các thiên thần, con đàn ca mừng Chúa (c. 1c).

Xướng: Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, vì Chúa đã nghe lời miệng con xin; trước mặt các thiên thần, con đàn ca mừng Chúa, con sấp mình thờ lạy bên thánh điện Ngài.

Xướng: Và con sẽ ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu, Chúa nhậm lời con, Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh.

Xướng: Lạy Chúa, các vua địa cầu sẽ ca ngợi Chúa, khi họ nghe những lời miệng Chúa phán ra; và họ sẽ ca ngợi đường lối của Chúa: “Thực, vinh quang của Chúa lớn lao!”

Xướng: Tay hữu Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự. Lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời, xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Ngài.

Bài Ðọc II: 1 Cr 15, 1-11 (bài dài)

“Chúa hiện ra với Giacôbê, rồi với tất cả các Tông đồ”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, tôi xin nhắc lại cho anh em Tin Mừng mà tôi đã rao giảng cho anh em, và anh em đã lãnh nhận và đang tin theo, nhờ đó anh em được cứu độ, nếu anh em tuân giữ lời lẽ tôi đã rao giảng cho anh em, bằng không anh em đã tin cách vô ích. Tôi đã rao truyền cho anh em trước tiên điều mà chính tôi đã nhận lãnh: đó là Ðức Kitô đã chết vì tội lỗi chúng ta, đúng theo như lời Thánh Kinh. Người được mai táng và ngày thứ ba Người đã sống lại đúng theo như lời Thánh Kinh. Người đã hiện ra với ông Kêpha, rồi với mười một vị. Sau đó, Người đã hiện ra với hơn năm trăm anh em trong một lúc; nhiều người trong số anh em đó hãy còn sống tới nay, nhưng có vài người đã chết. Thế rồi Người hiện ra với Giacôbê, rồi với tất cả các Tông đồ. Sau cùng, Người cũng hiện ra với chính tôi như với đứa con đẻ non. Tôi vốn là kẻ hèn mọn nhất trong các tông đồ, và không xứng đáng được gọi là tông đồ, vì tôi đã bắt bớ Hội Thánh của Thiên Chúa. Nhưng nay tôi là người thế nào, là nhờ ơn của Thiên Chúa, và ơn của Người không vô ích nơi tôi, nhưng tôi đã chịu khó nhọc nhiều hơn tất cả các Ðấng: song không phải tôi, nhưng là ơn của Thiên Chúa ở với tôi. Dù tôi, dù là các Ðấng, chúng tôi đều rao giảng như thế cả, và anh em cũng đã tin như vậy.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin hãy mở lòng chúng con, để chúng con lắng nghe lời Con của Chúa. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 5, 1-11

“Các ông đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, dân chúng chen nhau lại gần Ðức Giêsu để nghe lời Thiên Chúa, lúc đó Người đứng ở bờ hồ Giênêsarét. Người trông thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá đã ra khỏi thuyền và họ đang giặt lưới. Người xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông đưa ra khỏi bờ một chút. Rồi Người ngồi trên thuyền, giảng dạy dân chúng. Vừa giảng xong, Người bảo ông Simon rằng: “Hãy đẩy thuyền ra chỗ nước sâu, và thả lưới bắt cá”. Ông Simon thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết; nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới”. Các ông đã thả lưới và bắt được rất nhiều cá; lưới các ông hầu như bị rách. Bấy giờ các ông làm hiệu cho các bạn đồng nghiệp ở thuyền bên cạnh đến giúp đỡ các ông. Những người này tới, họ đổ cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi những thuyền chở nặng gần chìm.

Thấy thế, ông Simon sụp lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa Người rằng: “Lạy Chúa, xin Chúa hãy tránh xa con, vì con là người tội lỗi”. Ông kinh ngạc và tất cả mọi người ở đó với ông cũng kinh ngạc trước mẻ cá mà các ông vừa mới bắt được; cả ông Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, bạn đồng nghiệp với ông Simon cũng thế. Nhưng Chúa Giêsu phán bảo ông Simon rằng: “Ðừng sợ hãi: từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta”. Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Nhờ bí tích Rửa Tội, chúng ta được trở nên con cái Thiên Chúa và được tham gia vào sứ mạng loan báo Tin Mừng. Với tâm tình cảm tạ và tri ân, chúng ta cùng dâng lên Chúa những lời nguyện xin:

1. Dạ, con đây, xin sai con đi. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các vị chủ chăn trong Hội Thánh, được đầy tràn ơn Chúa Thánh Thần, để các ngài luôn biết lắng nghe và thực thi thánh ý Chúa.

2. “Tôi có là gì, cũng là nhờ ơn Thiên Chúa”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các nhà lãnh đạo quốc gia, biết sử dụng quyền bính để phục vụ cho công lý và hòa bình.

3. Họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho những người sống đời dâng hiến, luôn biết cậy trông vào Chúa, để trung thành bước theo Chúa đến cùng.

4. Từ nay anh sẽ là người thu phục người ta. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta, biết đáp lại lời mời gọi của Đức Ki-tô, để mau mắn cộng tác vào sứ mạng loan báo Tin Mừng.

Chủ tế: Lạy Thiên Chúa là Cha toàn năng, xin đón nhận những ước nguyện chân thành chúng con dâng lên. Xin ban ơn trợ giúp để chúng con biết lắng nghe và thực thi thánh ý Chúa mỗi ngày. Chúng con cầu xin nhờ Đức Ki-tô, Chúa chúng con. Amen

Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 5 Thường niên năm C

http://www.gioitre-tnttgptb.org/bai-giang-chua-nhat-cho-thieu-nhi-chua-nhat-5-thuong-nien-nam-c

“Ðừng sợ, từ nay anh sẽ bắt người như bắt cá.”(Lc 5,10)

Thiều nhi chúng con yêu quí,
Thánh Luca vừa kể cho chúng ta một câu chuyện thật đẹp trong cuộc đời của Chúa Giêsu. Câu chuyện giữa Chúa Giêsu và ông Phêrô.
Trong câu chuyện này cha thấy ông Phêrô là người thật tốt với Chúa. Chúng con có biết tại sao cha dám nói với chúng con như thế không? Đây chúng con hãy nhìn lại bài Tin Mừng chúng ta sẽ thấy ông Phêrô là con người như thế nào.

1. Trước hết ông cho Chúa mượn thuyền.

Tin Mừng kể “Hôm đó, đám đông chen lấn nhau đến sát bên Người để nghe lời Thiên Chúa, mà Người thì đang đứng bên bờ hồ Ghennêxarét. Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Ðức Giêsu xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.”(Lc 5,1-3)

Cha hỏi chúng con nếu Phêrô không tốt thì Chúa có dám tự nhiên xuống thuyền của ông rồi lại còn như truyền lệnh cho ông đưa thuyền của mình ra xa một chút để Chúa tiện giảng dạy dân chúng không? Ở đây cha thấy ông Phêrô đã coi Chúa như người nhà của mình vậy. Mọi việc diễn ra hết sức tự nhiên. Phải có lòng kính trọng và yêu thương Chúa lắm thì mới có được cách ứng xử như vậy.

Tiếp đến Tin Mừng nói gì nữa? Tin Mừng ghi “Giảng xong, Người bảo ông Simon: Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá”. Ông Simon đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới”.(Lc 5,4-5)

Chúng con thấy ông Phêrô có ngoan không? Cha thấy ông Phêrô quá ngoan đi chứ. Chúa Giêsu là người ông chỉ mới quen biết. Kinh nghiệm chài lưới của Chúa thì đâu bằng ông.  Sau một đêm trời vất vả cực nhọc mà ông cũng như bạn bè không bắt được một con cá nào. Vậy mà khi Chúa bảo ông chèo thuyền ra chỗ nước sâu và thả lưới bắt cá, Tin Mừng ghi: “Giảng xong, Người bảo ông Simon: Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá”. Ông Phêrô đã phản ứng như thế nào? Lúc đầu chúng con thấy ông cũng hơi e ngại. “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả.”(Lc 5,5). Ông đã trình bày với Chúa một cách rất chân thành. Suốt cả một đêm với kinh nghiệm của những người làm nghề chài lưới chúng tôi – cả một tập thể vất vả đã hoàn toàn thất bại. Cha hỏi chúng con sau khi nghe ông trình bày như vậy, Chúa có rút lại lệnh truyền của Chúa không? Tin Mừng không nói gì nhưng cha chắc qua thái độ của Chúa lúc đó Phêrô hiểu được đó là một lệnh truyền nghiêm tức. Phêrô hiểu được ý Chúa và ông lễ phép thưa lại: “Nhưng dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới”. Và ngay sau đó, ông đưa con thuyền của ông có Chúa Giêsu ở trên đó ra khơi và làm những gì Chúa bảo làm. Kết quả như thế nào chúng con? “Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá đến nỗi hầu như rách cả lưới. Họ Làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm. (Lc 5,6-7)

Đúng là một mẻ cá lạ. Có thể nói đây là phần thưởng cho những người tốt với Chúa.

Chúng ta hãy tập cho mình có thói quen đối xứ tốt với nhau để cuộc sống này có nhiềm niềm vui như ý Chúa muốn. F. W. Faber viết rất hay: “Lòng tốt hoán cải được nhiều người hơn giáo huấn, kiến thức và tranh luận. Những thứ ấy chẳng giúp được gì nếu không có sự tử tế đi kèm.

Một trong các vị đại thánh thời Giáo hội sơ khai là thánh Augustine. Ngài là một triết gia rất thông thái. Chúng ta thử nhớ lại, hồi đức thánh giám mục Ambrose cải hóa Augustine về với Kitô giáo, ngài có dùng lý lẽ triết học vững chãi nào để minh chứng các luận điểm của mình chăng. Không một chút lý sự nào. Chính thánh Augustine thừa nhận rằng lòng tốt của thánh Ambrose đã làm thay đổi cuộc sống ngài chứ không phải kiến thức hay lý lẽ .

Các bạn có nhớ không, kẻ trộm “lành ” đã “ăn trộm” được Nước Trời vì anh có lòng tốt với Chúa Giêsu trên thánh giá.

2. Sau câu chuyện mẻ cá lạ, cha hỏi chúng con còn chuyện nào lạ hơn nữa  không?

Chuyện Chúa thưởng cho Phêrô là chuyện lạ, nhưng chuyện sau đó còn lạ hơn: Chúa chọn Phêrô làm môn đệ của Chúa.
Sau khi được chứng kiến phép lạ Chúa làm, chúng con thấy Phêrô nhận ra mình quá nhỏ bé bất xứng trước mặt Chúa. Lúc này ông mới cảm thấy ông đang đứng trước một Đấng mà ông không biết gọi tên là gì. Ông cảm thấy ông bất xứng. Tin Mừng cho biết: “Thấy vậy, ông Simon Phêrô sấp mặt dưới chân Ðức Giêsu và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!”(Lc 5,8)

Và đây mới là giây phúc thật cảm động: “Bấy giờ Ðức Giêsu bảo ông Simon: “Ðừng sợ, từ nay anh sẽ bắt người như bắt cá.”(Lc 5,10).
Đẹp quá chúng con.

Phêrô không còn phải là người làm nghề chài lưới nữa mà Chúa Giêsu đã biến Phêrô thành một con người khác. Phêrô sẽ là một lãnh tụ trong chương trình cứu chuộc của Chúa. Rồi đây ông sẽ được Chúa huấn luyện, không phải để thành một người chài lưới để bắt cá ở giữa biển khơi mà ông sẽ thành một lãnh tụ đi chinh phục loài người cho Chúa.

Chúng ta hãy kính cẩn nghe lại những lời thật cảm động này để thấy được lòng tin tưởng Chúa đặt nơi con người của Phêrô lớn như thế nào.
“Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.”(Mt 16,18-19)

Tới đây cha nhớ lại một câu chuyện xảy ra hồi đệ nhị thế chiến. Hồi ấy ông thủ tướng Bismark, là một nhà độc tài đã thao túng chính đường Đức quốc cuối thế kỷ vừa rồi. Ông đã gây ra rất nhiều khó khăn cho Giáo Hội Đức vì Giáo Hội phản đối đường lối độc tài phát- xít của ông.

Trong những tháng ngày đen tối ấy, giáo dân Đức đã có sáng kiến rất hay. Họ in ra một bức hí họa để nhà nào cũng treo. Các tiệm vàng thì dán trước cửa kính. Bức hí họa ấy trình bày một tên khổng lồ đang hì hục toát mồ hôi để cố xô một tảng đá xuống biển. Bên cạnh đó, một thằng qủy Satan ngồi nhe răng cười nham nhở và bảo tên khổng lồ kia:

– Tao đã mệt nhọc suối 20 mươi thế kỷ nay mà vẫn chưa làm được. Còn mày, mày là ai mà dám cả gan làm?
Bismark biết được ý nghiã của bức họa thì vô cùng tức tối, nhưng chẳng biết làm sao! Cuối cùng, cuộc “Đấu tranh văn hoá, Kulrurkampf” nhằm chống tôn giáo của ông thất bại và ông cũng nằm xuống như bao nhà độc tài khác trong đắng cay và thất sủng đối với hoàng đế Guillaume. Hai người thù hằn nhau đến nỗi trước khi chết, Bismark đã trối với gia đình phải liệm xác ông ấy gấp, kẻo phải giáp mặt Hoàng đế Guillaume đến phúng điếu!

Hãy tin vào Chúa Giêsu và quyền năng của Ngài. Chúa đã biến Phêrô thành đá tảng và trên tảng đá đó Chúa đã xây Giáo Hội của Ngài để cho chúng ta luôn được sống trong bình an mặc cho những sóng gió phũ phàng nhiều lúc làm cho chúng ta có cảm tưởng rằng con thuyền Giáo Hội như có vẻ sắp chìm. Hãy nhớ Chúa Giêsu luôn ở với Giáo Hội của Người. Amen.

Học hỏi Phúc âm: Chúa nhật 5 Thường niên năm C

http://www.gioitre-tnttgptb.org/hoc-hoi-phuc-am-chua-nhat-5-thuong-nien-nam-c

“Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!”

Lời Chúa:

1Một hôm, Đức Giêsu đang đứng ở bờ hồ Ghennêxarét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. 2Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3Đức Giêsu xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simôn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.

4Giảng xong, Người bảo ông Simôn: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.”5Ông Simôn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” 6Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. 7Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.

8Thấy vậy, ông Simôn Phêrô sấp mặt dưới chân Đức Giêsu và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!” 9Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Simôn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. 10Cả hai người con ông Dêbêđê, là Giacôbê và Gioan, bạn chài với ông Simôn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Simôn: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” 11Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
Học hỏi:

1.  Đọc Lc 5,5. Hãy tưởng tượng những lý do khiến Simôn ngần ngại khi Thầy Giêsu bảo ông ra chỗ nước sâu mà thả lưới.

2.  Simon nói: Dựa vào lời Thầy, con sẽ thả lưới (câu 5). Hãy đọc Luca 4,31-41 và cho biết Simon đã có kinh nghiệm gì về sức mạnh của lời Thầy Giêsu.

3.  Tại sao mẻ cá trong bài Tin Mừng này là mẻ cá lạ lùng? So sánh chuyện mẻ cá lạ ở Lc 5,1-11 với mẻ cá lạ ở Ga 21,1-11. Bạn hãy liệt kê những điểm giống nhau và những điểm khác nhau giữa đôi bên.

4.  Tại sao khi có được mẻ cá lạ, Simon lại kinh ngạc và thấy mình là kẻ tội lỗi? Simon có mâu thuẫn không khi ông sấp mặt dưới chân Chúa Giêsu mà lại nói : “Xin Chúa tránh xa con!” ?

5.  Có ai khi được Thiên Chúa kêu gọi mà thấy mình tội lỗi bất xứng không? Đọc Xuất hành 3,5-6; Isaia 6,5; Êdêkien 1,28.

6.  Khi Simon nhận mình là tội nhân và xin Chúa tránh xa thì Chúa bảo ông làm gì? Bắt người và bắt cá có khác nhau không? Đọc Lc 5,10.

7.  Trong bài Tin Mừng này Thầy Giêsu chỉ đưa ra hai mệnh lệnh cho Simon? Theo bạn, mệnh lệnh nào khó hơn?

9.  Đọc Lc 5,11. Bạn có nể thái độ từ bỏ tất cả của Simon không? Đọc Lc 5,28; 14,33; 18,22-23.28.

GỢI Ý CẦU NGUYỆN: Nếu bạn là một giáo dân, bạn học được gì từ thái độ của Si-môn qua bài Tin Mừng này? Điều gì trong bài này đã đánh động trái tim bạn ?

PHẦN TRẢ LỜI

Hẳn Thầy Giêsu đã nói chuyện với Si-môn trước khi xuống thuyền của ông. Ngài đã xin ông chèo ra xa bờ một chút, để rồi từ thuyền Ngài giảng cho dân chúng đứng trên bờ (Lc 5,3). Bây giờ Thầy Giêsu đòi Si-môn làm một điều khác: “Anh hãy chèo ra chỗ nước sâu, và các anh hãy thả lưới bắt cá” (Lc 5,4). Như thế Si-môn phải chèo ra xa hơn nhiều, và thả chiếc lưới mà ông và các bạn đang giặt. Mệnh lệnh này của Thầy Giêsu không hề dễ thực hiện đối với Si-môn vì nhiều lý do: + lưới đã được giặt, chuẩn bị phơi + “Chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì!” (Lc 5,5). Kinh nghiệm của một người đánh cá chuyên nghiệp cho thấy, nếu không bắt được cá ban đêm, thì rất khó bắt được cá ban ngày + Si-môn và các bạn ông đã thấm mệt vì họ đã “vất vả suốt đêm,” bây giờ họ chỉ muốn được nghỉ thôi.
Dù Si-môn gặp nhiều khó khăn về tâm lý và thể lý, nhưng ông vẫn vâng phục lời của Thầy: “theo lời Thầy, con sẽ thả lưới” (Lc 5,5). Lý do là ông đã từng có kinh nghiệm về sức mạnh và quyền năng của lời Thầy. Ông đã từng nghe Thầy Giêsu giảng dạy với uy quyền ở hội đường Caphácnaum (Lc 4,32), và Thầy đã đuổi thần ô uế chỉ bằng một lời ngăm đe (Lc 4,33-36). Si-môn cũng có kinh nghiệm về việc Thầy chữa bệnh cho bà mẹ vợ của mình. Thầy cũng dùng lời mà ngăm đe cơn sốt (Lc 4,39) như thầy đã ngăm đe thần ô uế (Lc 4,35.41b). Quyền uy và quyền năng của lời Thầy Giêsu là điều mà Si-môn đã có kinh nghiệm cá nhân. Chính vì thế, khi Thầy sai ông chèo thuyền ra chỗ nước sâu xa bờ để đánh cá, ông dễ đón nhận hơn.
Mẻ cá trong bài Tin Mừng này là mẻ cá rất lạ lùng đối với các ông vì nhiều lý do. Một mẻ cá bất ngờ, ngược với kinh nghiệm của dân chài, vì nó diễn ra vào giữa ban ngày, sau một đêm không bắt được con nào. Một mẻ cá không cần nỗ lực, ngược với bao vất vả nhọc nhằn của đêm hôm trước. Một mẻ cá lớn kinh khủng, hiếm có, nhiều cá đến nỗi hầu như rách lưới, đổ đầy hai thuyền gần chìm (Lc 5,7). Mẻ cá ở Lc 5,1-11 và mẻ cá ở Ga 21,1-11 có những điểm giống nhau và khác nhau.  Trong cả hai trình thuật, đều có một nhóm các ông (Lc 5,7.9.10; Ga 21,2). Thầy Giêsu được gọi là Chúa (Lc 5,8; Ga 21,7). Đêm trước họ có đánh bắt cá nhưng không được con nào (Lc 5,5; Ga 21,3). Các môn đệ đã vâng lời Thầy nghiêm chỉnh (Lc 5,5-6; Ga  21,6). Hai mẻ cá đánh được đều lớn kinh khủng, nhưng lưới không rách (Lc 5,6-7; Ga 21,6.8.11). Si-môn Phêrô đóng vai trò quan trọng trong cả hai trình thuật của Luca và Gioan. Tuy nhiên, cũng có những điểm khác nhau. Các ông ngư phủ ở Luca 5 thì chưa phải là môn đệ của Thầy Giêsu, còn trong Gioan 21, các ông này đã là môn đệ rồi. Chúa Giêsu ở Luca 5 thì chưa phải là Chúa Giêsu phục sinh như trong Gioan 21.
Khi thấy mẻ cá lớn lao, bất ngờ và dễ dàng, Si-môn lập tức nhận ra Đức Giêsu, người đang ở trong thuyền của mình, là ai. Ông phủ phục dưới đầu gối của Ngài, không gọi Ngài là Thầy nữa (epistáta, Lc 5,5), nhưng là Chúa (kúrie, Lc 5,8). Chính lúc ông nhận ra sự cao cả, thánh thiêng của Ngài thì ông cũng nhận ra sự nhỏ bé, tội lỗi, bất xứng của mình. “Xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!” (Lc 5,8). Có người nghĩ rằng Si-môn mâu thuẫn khi vừa quỳ dưới chân Chúa Giêsu, lại vừa xin Chúa tránh xa mình. Thật ra không có gì là mâu thuẫn trong thái độ của Si-môn trước Đức Giêsu. Sự cao cả thánh thiêng của Ngài khiến ông bị thu hút để đến gần chiêm ngưỡng, nhưng khi đến gần, ông lại thấy mình tội lỗi, bất xứng, nên xin Ngài tránh xa mình.
Chúng ta sẽ không lấy làm lạ trước thái độ của Si-môn nếu ta đọc những trình thuật về ơn gọi của các ngôn sứ. Khi ông Môsê được Thiên Chúa tỏ mình nơi bụi gai bốc cháy, ông đã “che mặt đi vì sợ nhìn Thiên Chúa” (Xh 3,5-6). Khi ngôn sứ Isaia thấy Đức Chúa trong Đền thờ thì nhận ra mình là người có môi miệng ô uế, sau đó miệng ông được tẩy uế bằng than hồng (Is 6,5-8). Khi ngôn sứ Êdêkien thấy vinh quang của Đức Chúa, ông “liền sấp mặt xuống” (Ed 1,28).
Khi Si-môn xin Chúa tránh xa mình, vì thấy mình bất xứng tội lỗi trước Đấng thánh thiêng, thì Chúa đã trấn an ông: “Anh đừng sợ.” Chúa còn cho anh một cuộc đổi đời, mở đời anh sang một trang mới: “Từ nay, anh sẽ là kẻ bắt sống người ta” (Lc 5,10). Trước đây anh làm nghề đánh bắt cá, bây giờ anh được gọi để làm nghề bắt sống người ta. Động từ “bắt sống” (zôgrein) ở đây có nghĩa là bắt nhưng không được làm cho chết. Trước đây “cá” là mục tiêu của ông để kiếm ăn, bây giờ “con người” là mục tiêu để ông phục vụ.
Trong bài Tin Mừng, Thầy Giêsu đưa ra hai mệnh lệnh rõ ràng cho Si-môn: “chèo ra chỗ nước sâu để thả lưới bắt cá”, và “từ nay anh sẽ là người bắt sống người ta” (Lc 5,4.10). Cả hai mệnh lệnh đều khó thực hiện, nhưng có thể nói mệnh lệnh sau khó hơn, vì đòi một thay đổi toàn diện.
Tuy nhiên,nếu không vâng phục mệnh lệnh trước, thì không có mệnh lệnh sau.

Khi thuyền vào đất liền, các anh ngư phủ đã từ bỏ tất cả và theo Đức Giêsu. Bỏ tất cả là bỏ nghề nghiệp, thuyền bè, lưới, cả con thuyền đầy cá mới bắt được. Bỏ tất cả là bỏ gia đình, vợ con, người thân… Bỏ cả hồ Galilê đầy cá, để đi theo một vị Thầy trên đất liền. Chấp nhận không còn gì để nương tựa, cả về mặt tài chánh lẫn tình cảm. Thánh Luca thích nhấn mạnh đến thái độ từ bỏ tận căn này (Lc 5,28; 14,33; 18,22-23.28).

Tranh tô màu – Chúa Nhật V Thường niên – Năm C

Bài Ðọc I: Is 6, 1-2a, 3-8

“Này tôi đây, xin hãy sai tôi”.

Trích sách Tiên tri I-sai-a.

Năm vua Ozias băng hà, tôi nhìn thấy Chúa ngự trên ngai cao, và đuôi áo của Người bao phủ đền thờ. Các Thần Sốt Mến đứng trước mặt Người, và luân phiên tung hô rằng: “Thánh, Thánh, Thánh! Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, toàn thể địa cầu đầy vinh quang Chúa”. Các nền nhà đều rung chuyển trước tiếng tung hô, và nhà cửa đều đầy khói.

Lúc bấy giờ tôi mới nói: “Vô phúc cho tôi! Tôi chết mất, vì lưỡi tôi nhơ bẩn, tôi ở giữa một dân tộc mà lưỡi họ đều nhơ nhớp, mắt tôi đã trông thấy Ðức Vua, Người là Chúa các đạo binh”. Nhưng lúc đó có một trong các Thần Sốt Mến bay đến tôi, tay cầm cục than cháy đỏ mà ngài đã dùng cặp lửa gắp ở bàn thờ. Ngài đặt than lửa vào miệng tôi và nói: “Hãy nhìn xem, than lửa này đã chạm đến lưỡi ngươi, lỗi của ngươi được xoá bỏ, và tội của ngươi được thứ tha”. Và tôi nghe tiếng Chúa phán bảo: “Ta sẽ sai ai đi? Và ai sẽ đi cho chúng ta?” Tôi liền thưa: “Này con đây, xin hãy sai con”.

Bài Ðọc II: 1 Cr 15, 1-11 (bài dài)

“Chúa hiện ra với Gia-cô-bê, rồi với tất cả các Tông đồ”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phao-lô Tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

Anh em thân mến, tôi xin nhắc lại cho anh em Tin Mừng mà tôi đã rao giảng cho anh em, và anh em đã lãnh nhận và đang tin theo, nhờ đó anh em được cứu độ, nếu anh em tuân giữ lời lẽ tôi đã rao giảng cho anh em, bằng không anh em đã tin cách vô ích. Tôi đã rao truyền cho anh em trước tiên điều mà chính tôi đã nhận lãnh: đó là Ðức Ki-tô đã chết vì tội lỗi chúng ta, đúng theo như lời Thánh Kinh. Người được mai táng và ngày thứ ba Người đã sống lại đúng theo như lời Thánh Kinh. Người đã hiện ra với ông Kê-pha, rồi với mười một vị. Sau đó, Người đã hiện ra với hơn năm trăm anh em trong một lúc; nhiều người trong số anh em đó hãy còn sống tới nay, nhưng có vài người đã chết. Thế rồi Người hiện ra với Gia-cô-bê, rồi với tất cả các Tông đồ. Sau cùng, Người cũng hiện ra với chính tôi như với đứa con đẻ non. Tôi vốn là kẻ hèn mọn nhất trong các tông đồ, và không xứng đáng được gọi là tông đồ, vì tôi đã bắt bớ Hội Thánh của Thiên Chúa. Nhưng nay tôi là người thế nào, là nhờ ơn của Thiên Chúa, và ơn của Người không vô ích nơi tôi, nhưng tôi đã chịu khó nhọc nhiều hơn tất cả các Ðấng: song không phải tôi, nhưng là ơn của Thiên Chúa ở với tôi. Dù tôi, dù là các Ðấng, chúng tôi đều rao giảng như thế cả, và anh em cũng đã tin như vậy.

Phúc Âm: Lc 5, 1-11

“Các ông đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca.

Khi ấy, dân chúng chen nhau lại gần Ðức Giê-su để nghe lời Thiên Chúa, lúc đó Người đứng ở bờ hồ Giê-nê-sa-rét. Người trông thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá đã ra khỏi thuyền và họ đang giặt lưới. Người xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-mon, và Người xin ông đưa ra khỏi bờ một chút. Rồi Người ngồi trên thuyền, giảng dạy dân chúng. Vừa giảng xong, Người bảo ông Si-mon rằng: “Hãy đẩy thuyền ra chỗ nước sâu, và thả lưới bắt cá”. Ông Si-mon thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết; nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới”. Các ông đã thả lưới và bắt được rất nhiều cá; lưới các ông hầu như bị rách. Bấy giờ các ông làm hiệu cho các bạn đồng nghiệp ở thuyền bên cạnh đến giúp đỡ các ông. Những người này tới, họ đổ cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi những thuyền chở nặng gần chìm.

Thấy thế, ông Si-mon sụp lạy dưới chân Chúa Giê-su và thưa Người rằng: “Lạy Chúa, xin Chúa hãy tránh xa con, vì con là người tội lỗi”. Ông kinh ngạc và tất cả mọi người ở đó với ông cũng kinh ngạc trước mẻ cá mà các ông vừa mới bắt được; cả ông Gia-cô-bê và Gio-an, con ông Giê-bê-đê, bạn đồng nghiệp với ông Si-mon cũng thế. Nhưng Chúa Giê-su phán bảo ông Si-mon rằng: “Ðừng sợ hãi: từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta”. Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người.

Tin Mừng (Lc 5,1-11)

Các ông bỏ hết mọi sự mà theo Đức Giê-su.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. 2 Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.

4 Giảng xong, Người bảo ông Si-môn: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.” 5 Ông Si-môn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” 6 Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. 7 Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.

8 Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi !” 9 Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. 10 Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” 11 Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.

Đáp án: Ô chữ Chúa Nhật IV TNC – Dâng Chúa trong Đền thờ

1. Thanh Tẩy
2. Thánh Hiến
3. Si-mê-on
4. Lưỡi Gươm
5. Tám Mươi Tư
6. Na-da-rét
7. Bốn Mươi
8. Đôi Chim Gáy

Thánh Kinh bằng hình: Chúa nhật 5 Thường niên năm C

http://www.gioitre-tnttgptb.org/thanh-kinh-bang-hinh-chua-nhat-5-thuong-nien-nam-c

“Các ông đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”

Thánh Kinh bằng hình: Chúa nhật 5 Thường niên năm C

PHÚC ÂM:  Lc 5, 1-11
“Các ông đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”

Suy niệm
Trở nên môn đệ của Chúa Giêsu như Phêrô, Anrê, Gioan, Giacôbê có nghĩa là triệt để bước theo Ngài, dù phải thay đổi công việc, nghề nghiệp, mối quan tâm, để từ giờ trở đi, mọi chọn lựa của họ trở đi chỉ hoàn toàn vì Giêsu mà thôi. Đây là một thực tế, vì sau khi đi theo Chúa, các môn đệ vẫn làm công việc “đánh bắt”,  nhưng mục tiêu thay đổi hoàn toàn. Họ không còn chỉ chài lưới để bắt cái tôm con cá… Giờ đây, lưới của họ được giăng để đánh bắt các linh hồn, và biển hồ của họ sẽ là xã hội mà họ đang sống. Như thế, bất cứ ai quyết định đi theo Chúa Kitô cũng phải đến những nơi Chúa Giêsu đã đến, và yêu mến những người mà Ngài yêu mến, đó là những người nghèo, người đang buồn nản, bất hạnh.

Sứ điệp
“Chúng ta được đặt trong thế gian này vì người khác”. Là Kitô hữu, chúng ta cần nhớ rằng cuộc sống ta là lời công bố sứ điệp yêu thương và nhân ái của Thiên Chúa cho người khác. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta: Hãy theo Thầy để thắp lửa yêu thương cho thế giới. Bạn có dám bỏ con đường của mình để đi theo con đường của Chúa?

Thánh Kinh bẳng tiếng Việt

 

Thánh Kinh bẳng tiếng Anh