Sống Lời Chúa Chúa Nhật 12 Thường Niên năm A 25.06.2023
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 12 Thường niên năm A
Gr 20,10-13 – Rm 5,12-15 – Mt 10,26-33
TUYÊN XƯNG ĐỂ ĐƯỢC TUYÊN XƯNG HAY CHỐI BỎ ĐỂ BỊ CHỐI BỎ
“Ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời,
thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy”. (Mt 10,32)
I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc I – Gr 20,10-13
Đây là một phần trích từ lời bộc bạch của Giêrêmia với chính Thiên Chúa. Thực tế của cuộc sống mà vị ngôn sứ đang phải đối diện luôn làm ông bị day dứt, băn khoăn, chán nản… có khi chỉ còn muốn nguyền rủa tất cả, rũ bỏ mọi sự (x. Gr 20,14-15). Nhưng ẩn sâu trong tâm hồn ông lại là một xác tín nền tảng: hãy ca tụng và ngợi khen Đức Chúa (x. Gr 20.13) vì ông đã dám chấp nhận để cho Chúa quyến rũ mình (x. Gr 20,7).
Bài đọc I diễn tả hai nỗi day dứt lớn mà Giêrêmia đang phải đối diện: 1/ Ông bị mọi người coi là ‘kẻ gieo khủng bố khắp nơi’ nên cần phải bị lên án, bị loại trừ; 2/ Ông bị bạn bè soi mói, mong ông là kẻ sai lầm khi thi hành sứ vụ, để tìm cơ hội trả thù.
Một đàng, Giêrêmia nhận ra rằng đau khổ, lo lắng, mệt mỏi… là cái giá mà ông phải trả khi thi hành sứ vụ, nhưng đàng khác ông cũng luôn xác tín rằng có Chúa ở cùng, có Chúa chiến đấu, có Chúa chiến thắng. Vì thế, công việc chính mà vị ngôn sứ cần làm trước tiên là giãi bày tâm sự cùng Chúa, ca ngợi tán dương Ngài, rồi đợi chờ trong tín thác chính Chúa sẽ ra tay.
2. Bài đọc II – Rm 5,12-15
Thánh Phaolô đưa ra một so sánh tương phản giữa Adam và Đức Giêsu khi lý luận rằng: Chính bởi thái độ bất tuân phục của một mình Adam, mà tội đã đi vào trần gian cùng với sự chết tràn lan tới mọi người, dù cá nhân mỗi người có phạm tội hay không. Trái lại, nhờ sự vâng phục cũng chỉ của một mình Đức Giêsu, ân sủng của Thiên Chúa được thông ban cho mọi người ở mọi thời.
Chèn lồng vào lý luận đó, thánh Phaolô còn cho thấy hai điều căn bản: 1/ Luật Môsê đã chẳng thể làm thay đổi số phận phải chết của con người, dù mỗi người phạm tội hay không; 2/ Tội đã hiện diện ở trần gian trước khi có luật, nhưng ‘không bị kể là tội’, đang khi tội bị coi là tội từ khi có luật được ban hành (x. Rm 5,13).
3. Bài Tin mừng – Mt 10,26-33
Nếu bài đọc I đề cập nhiều tới những ưu tư lo lắng của vị ngôn sứ, thì trong bài Tin mừng, Đức Giêsu ba lần trấn an các môn đệ: ‘Các con đừng sợ…’ (x. Mt 10,26.28.31).
Trong lời trấn an ‘đừng sợ’ thứ nhất, Đức Giêsu mời gọi các môn đệ mạnh mẽ công bố mọi sự khi loan báo Tin mừng, bởi vì nội dung Tin mừng chính là Đức Kitô, Con Đường–Sự Thật–Sự Sống để dẫn đưa mọi người đến ân sủng cứu độ của Thiên Chúa.
Trong lời trấn an ‘đừng sợ’ thứ hai, Đức Giêsu khích lệ các môn đệ can đảm đối diện với cái chết thể lý khi nhấn mạnh tầm quan trọng của sự sống tâm linh mà chỉ một mình Thiên Chúa mới có toàn quyền quyết định. Chính vì thế, lòng tín thác vào một Thiên Chúa công minh và quan phòng sẽ giúp người môn đệ bình an để nhận ra giá trị cứu độ của những hy sinh, lao nhọc, thử thách, cả cái chết trên hành trình của sứ vụ.
Trong lời trấn an ‘đừng sợ’ thứ ba, Đức Giêsu chỉ ra vị trí thật quan trọng của người môn đệ trong ánh mắt của Thiên Chúa, khi xác quyết: ‘… mọi sợi tóc trên đầu đã được đếm, … quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.’
Ba lời khuyến cáo ‘đừng sợ’ của Đức Giêsu nhằm dẫn người môn đệ đi đến một chọn lựa nền tảng khi thi hành sứ mạng: tuyên xưng để được tuyên xưng hay chối bỏ để bị chối bỏ.
II. GỢI Ý MỤC VỤ
1. ‘Ta đã nghe nhiều người thóa mạ và chế nhạo…’ Sống sứ mạng ngôn sứ của Giêrêmia đòi buộc ông phải chấp nhận những hệ lụy tất yếu đi theo: là sẽ bị thóa mạ và chế nhạo. Sống ơn gọi là Kitô hữu cũng đòi buộc mỗi người chúng ta phải trả giá cách này hay cách khác: sự thiệt thòi, sự mất mát, những khổ đau, những hy sinh, thậm chí cả cái chết.
2. ‘Ân huệ ban do ơn một người là Ðức Giêsu Kitô, làm cho nhiều người được ơn dư đầy hơn bội phần.’ Qua cái chết của Đức Giêsu, Thiên Chúa ban ân sủng cứu độ cho hết thảy mọi người. Mỗi Kitô hữu đã được cứu độ nhờ giá máu của Đức Kitô đổ ra trên thập giá, đồng thời mỗi người cũng được mời gọi để thông phần vào cái chết của Đức Kitô bằng những hy sinh hằng ngày để ân sủng cứu độ của Thiên Chúa, qua Đức Kitô, được thông ban cho toàn thể nhân loại.
3. ‘Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy’ Ơn gọi là Kitô hữu không hệ tại ở một mớ những quy định phải nghiêm ngặt tuân giữ, nhưng là một sứ mạng để thi hành. Sứ mạng đó không gì khác hơn là tuyên xưng ‘Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ duy nhất’ cho thế giới hôm nay. Đời sống đức tin của tôi đang hệ tại điều nào: tỉ mỉ tuân giữ hay nỗ lực tuyên xưng?
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Ơn gọi của mọi Kitô hữu là tuyên xưng tình thương cứu độ của Thiên Chúa trước mặt người đời. Thiên Chúa biết rõ và luôn sẵn lòng ban phát những ơn lành cần thiết để chúng ta hoàn tất ơn gọi của mình. Với lòng tín thác cậy trông, cộng đoàn chúng ta cùng dâng lời cầu xin.
1. “Ai tuyên xưng Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy sẽ tuyên xưng họ trước mặt Cha Thầy.” Xin Chúa ban cho các vị chủ chăn và mọi thành phần trong Hội thánh được dồi dào ơn khôn ngoan cùng sức mạnh của Chúa Thánh Thần, để luôn can đảm làm chứng cho Đức Kitô giữa thế giới hôm nay.
2. Ân sủng của Thiên Chúa ban qua Đức Giêsu Kitô luôn dồi dào cho muôn người. Xin Chúa cho các dân tộc hay quốc gia còn xa lạ với đức tin Kitô giáo được ơn lắng nghe và nhận biết Tin mừng cứu độ của Thiên Chúa, hân hoan đón nhận và luôn vững tâm sống trong niềm vui mà Đức Kitô ban tặng.
3. “Anh em đừng sợ những kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn.” Xin cho những người đang gặp khó khăn trong đời sống đức tin biết trông cậy vào quyền năng Chúa, cho mọi Kitô hữu biết tích cực tham gia các hoạt động tông đồ và luôn dấn thân trong công cuộc mở mang nước Chúa.
4. Sống ơn gọi Kitô hữu đòi buộc người môn đệ phải chấp nhận trả giá. Xin cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta, luôn gắn bó mật thiết với Đức Kitô qua Lời Chúa và Thánh Thể, để thêm kiên cường sống đức ái và làm chứng cho sự thật ngay giữa một xã hội đang chạy theo lối sống ích kỷ và giả dối.
Chủ tế: Lạy Thiên Chúa là Cha toàn năng, xin chúc lành cho những ước nguyện của chúng con; để nhờ ơn Chúa, chúng con luôn can đảm tuyên xưng và hăng hái làm chứng cho tình thương cứu độ của Chúa ngay trong cuộc sống hằng ngày. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.
https://tgpsaigon.net/bai-viet/phung-vu-loi-chua-chua-nhat-12-thuong-nien-nam-a-3124
Chú giải Lời Chúa Chúa nhật XII Thường Niên – Năm A
https://gphaiphong.org/hoc-hoi-loi-chua/chu-giai-loi-chua-chua-nhat-xii-thuong-nien-nam-a-11290.html
Bài giảng Chúa nhật 12 Thường niên năm A
https://tgpsaigon.net/bai-viet/bai-giang-chua-nhat-chua-nhat-12-thuong-nien-nam-a-60608
ĐỪNG SỢ
Các con đừng sợ người đời,
Hại thân hại xác, hại người trần gian.
Linh hồn cao trọng trên ban,
Không ai giết chết, phá tan được hồn.
Những điều kín nhiệm giả ngôn,
Bày ra ánh sáng, nên khôn giữa đời.
Rỉ tai nghe biết tạm thời,
Mái nhà rao giảng, rạng ngời công khai.
Các con hãy sợ Thiên Sai,
Ném hồn lẫn xác, khỏi ngai Vua Trời.
Con người quí trọng trong đời,
Hồn mang ảnh Chúa, cao vời biết bao.
Sánh xem chim sẻ thế nào?
Chúa thương chăm sóc, với bao ân tình.
Trên đầu số tóc đẹp xinh,
Tháng ngày Tạo Hóa, anh minh an bài.
Lo gì hãi sợ ngày mai,
Quan phòng cuộc sống, tương lai mong chờ.
Cuộc đời đáng giá vô bờ,
Quê trời hưởng phúc, phụng thờ Chúa ta.
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đừng sợ những kẻ giết được thân xác nhưng không thể giết được linh hồn.” Chúa khuyến khích những kẻ tin là đừng sợ. Chúa biết rõ các môn đệ của Chúa sẽ phải đối diện với những đối xử khắc nghiệt của thế gian. Họ sẽ phải chấp nhận thiệt thòi, mất mát, chịu nhạo báng chê cười và sau cùng sẽ bị giết vì danh Chúa. Hầu hết các tông đồ và những người kế vị các ngài trong những thế kỷ đầu tiên của Giáo Hội đã dùng mạng sống để minh chứng cho niềm tin.
Ngay từ khởi đầu, khi Giáo Hội còn non yếu, đã bị tẩy chay và bị bách hại. Tại Roma, cái nôi của Giáo Hội, gần 300 năm nhà cầm quyền cấm đạo. Biết bao cuộc ruồng bắt các tín hữu, giam cầm, đánh đập, bị thú dữ ăn thịt, bị thiêu sống, bị bỏ đói và bị đóng đinh thập giá. Không thiếu những hình phạt ghê rợn nào mà các Kitô hữu không phải chịu. Họ là các anh hùng của đức tin. Các anh hùng tử đạo đã trải qua biết bao gian khổ để lãnh triều thiên vinh quang. Họ đã can đảm đứng trước sự chết. Các Ngài sống rất kiên cường và không sợ hãi.
Trong số những vị anh hùng dám chết vì Đạo, trong đó có những vị Giáo Hoàng, Giám mục, Linh mục, thầy Sáu, giáo dân, có những thiếu nữ trẻ như thánh Cecilia, thánh Agnes…Các ngài xứng đáng lãnh triều thiên tử đạo, vì các ngài hoàn toàn đặt niềm tin vào Chúa Kitô sống lại. Cái chết chỉ còn là phương tiện để đưa các ngài vào hưởng hạnh phúc trường sinh.
Nhìn lại cuộc sống đạo của chúng ta, chúng ta cảm thấy hổ thẹn trước những chứng nhân anh hùng. Chúng ta còn lo lắng xôn sao qúa nhiều thứ trong đời. Chúng ta lo phụng dưỡng cho thân xác và cuộc sống hưởng thụ. Chúng ta lo sợ nhiều thứ. Sợ bị đau yếu, sợ bị đói khát, sợ bị người ta khinh bỉ, sợ người dèm pha, sợ đau khổ và sợ chết. Trong trái tim ta còn nhiều nỗi sợ, vì chúng ta bám víu vào những giá trị vật chất mau qua chóng hết.
Truyện kể về trái tim con chuột. Có một chú chuột kia rất sợ mèo. Một vị Thần tội nghiệp nó, nên biến nó thành con mèo. Thành mèo rồi, nó lại sợ con chó. Vị Thần biến nó thành con chó. Thành con chó rồi, nó lại sợ cọp. Vị Thần yêu thương cho nó biến thành con cọp. Nhưng thành cọp, nó lại sợ người thợ săn. Vị Thần đành chào thua. Thần nói rằng: Ta có biến mi thành bất cứ thứ gì đi nữa, thì cũng không giúp được mi hết sợ. Vì trái tim của mi vẫn là trái tim chuột.
Mang thân phận con người, hầu như ai cũng thường đương đầu với sự sợ hãi. Chúa dậy chúng ta đừng sợ chi cả, vì chúng ta có Cha trên trời quan phòng mọi sự. Chúng ta đáng giá hơn chim sẻ bội phần. Đừng sợ, chúng ta hãy phó thác cuộc đời trong vòng tay nhân ái của Chúa.
THỨ HAI, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Mt 7, 1-5).
ĐOÁN XÉT
Phê bình chỉ trích không tên,
Quyền nào đoán xét, một bên bất đồng.
Con người thiển cận viển vông,
Xét nhìn bất cập, nào trông thấy gì.
Biết bao khía cạnh tinh vi,
Ai mà thấu tỏ, chi li từng phần.
Nhìn qua quan sát cận lân,
Truyện người xem thấy, cũng cần đắn đo.
Liếc xem cái rác thật to,
Anh em lỗi phạm, hãy lo phận mình.
Cái đà nổi cộm cột đình,
Chẳng nhìn chẳng thấy, mắt mình tối thui.
Giả hình giả điếc giả đui,
Xét mình trước đã, rồi khui lỗi người.
Xin đừng đoán xét người đời,
Tự mình đấm ngực, xin lời thứ tha.
THỨ BA, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Mt 7, 6. 12-14).
CỬA HẸP
Vào qua cửa hẹp Nước Trời,
Đường vào sự sống, đời đời phúc vinh.
Ơn thiêng thánh hóa tâm linh.
Đừng quăng của thánh, chó khinh bọt bèo.
Ngọc trai đừng ném cho heo,
Dưới chân chà đạp, lại trèo phản công.
Điều gì con muốn hạnh thông,
Trước tiên thực hiện, lập công trước thời.
Điều mà lề luật kêu mời,
Hãy vô lối hẹp, cửa trời mở ra.
Thênh thang cửa rộng bao la,
Lối vào hư mất, lạc xa đường về.
Nhiều người ưa thích phủ phê,
Cuộc đời thoải mái, nhiều bề hỉ hoan.
Đường trần cửa hẹp lo toan,
Hy sinh bớt bỏ, thiện toàn xác thân.
THỨ TƯ, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Mt 7, 15-20).
GIẢ
Chúa thương cảnh cáo môn đồ,
Coi chừng chứng giả, mơ hồ loan tin.
Tiên tri vờ giả van xin,
Riêng tư lợi ích, vì mình tìm danh.
Giả danh mặc lốt chiên lành,
Bên trong sói dữ, tan tành đàn chiên.
Hãy xem hoa qủa trước tiên,
Cây sinh trái tốt, tự nhiên chín vàng.
Bụi gai cây xấu vệ làng,
Chỉ sinh trái xấu, dễ dàng nhận ra.
Chúa thương ban phước cho ta,
Khả năng thiên phú, ngọc ngà sinh hoa.
Ai mà lười biếng bỏ qua,
Không sinh quả tốt, mù lòa chặt đi.
Thời gian nguồn vốn thực thi,
Trổ sinh nhân đức, khắc ghi sổ vàng.
THỨ NĂM, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Mt 7, 21-29).
THỰC HÀNH
Nước Trời mở cửa đón mời,
Thực hành áp dụng, ý lời của Cha.
Không là môi miệng kêu la,
Lạy Cha, lạy Chúa, vào nhà ngay đâu.
Dù rằng trừ quỷ xua sầu,
Tiên tri phép lạ, mong cầu danh riêng.
Chúa rằng không biết ngụy chiên,
Làm điều gian ác, bạc tiền qủi ma.
Ai nghe lời Chúa thiết tha,
Xây nhà trên đá, mưa sa sợ gì.
Gió lùa bão thổi lo chi,
Giữ mình kiên vững, thực thi trong đời.
Người ngu trên cát cơ ngơi,
Mưa to gió thổi, đi đời phá tan.
Kinh ngạc giáo lý Chúa ban,
Quyền năng dậy dỗ, thiên nhan rạng ngời.
THỨ SÁU, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Mt 8, 1-4).
PHONG CÙI
Người cùi chạy đến van xin,
Lạy Ngài, nếu muốn, thì xin chữa lành.
Động lòng thương xót lòng thành,
Giơ tay Chúa chạm, bình sanh xác hồn.
Quyền năng cao cả thiên tôn,
Phong cùi ghẻ lở, tiếng đồn gớm ghê.
Rời nhà ra chốn đồng quê,
Tự mình sinh sống, bên lề cùng đinh.
Bệnh tình ghê sợ hết mình,
Cắt tình đoạn tuyệt, cực hình khổ đau.
Tránh người gặp gỡ trước sau,
La to ô uế, hãy mau xa rời.
Thiên nhan Con Chúa rạng ngời,
Cầu mong cứu chữa, đổi đời canh tân.
Lễ dâng minh chứng con dân,
Xác thân chữa sạch, tinh thần sướng vui.
THỨ BẢY, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Mt 8, 5-17).
CỨU CHỮA
Bệnh nhân tê liệt tại nhà,
Một viên đội trưởng, đi ra gặp Thầy.
Xin Thầy cứu chữa hắn này,
Đớn đau bại liệt, chân tay rã rời.
Chúa rằng sẽ đến kịp thời,
Ngại ngùng đội trưởng, đáp lời cám ơn.
Lậy Thầy, không đáng phiền hơn,
Xin Thầy chỉ phán, sạch trơn bệnh tình.
Con đây không dám khoe mình,
Những người thuộc hạ, nghĩa tình giúp cho.
Lòng tin mạnh mẽ ai dò,
Chúa khen viên đội, phúc cho lòng thành.
Cứ về, thằng nhỏ đã lành,
Một lời Chúa phán, sáng danh muôn đời.
Chúa thương chữa hết mọi người,
Ai mà theo Chúa, rạng ngời tin yêu.
http://conggiaovietnam.net/index.php?m=home&v=detail&ia=16755
Lm. Giuse Trần Việt Hùng