Thánh Lễ trực tuyến dành cho bệnh nhân, người cao tuổi và suy niệm Lời Chúa, Chúa Nhật tuần 18 Thường niên năm C 03/08/2025
Bài Ðọc I: Gv 1, 2; 2, 21-23
“Ích gì cho người bởi mọi việc mình làm”.
Trích sách Giảng Viên.
Giảng Viên đã dạy rằng: Hư không trên các sự hư không, hư không trên các sự hư không, và mọi sự đều hư không. Vì kẻ này làm việc vất vả trong sự khôn ngoan, hiểu biết và lo lắng, rồi phải để sự nghiệp lại cho người ở nhưng không, thì thật là hư không và tai hại lớn lao. Ích gì cho người bởi mọi việc mình làm mà phải chịu đau khổ cực lòng dưới phàm trần? Suốt ngày của họ đầy sự đau khổ gian truân, và ban đêm lại không được yên lòng, thế thì chẳng phải là hư không sao?
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 94, 1-2. 6-7. 8-9
Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: các ngươi đừng cứng lòng (c. 8).
Xướng: Hãy tới, chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Ðá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước thiên nhan với lời ca ngợi, chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người.
Xướng: Hãy tiến lên, cúc cung bái và sụp lạy, hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Ðấng tạo thành ta. Vì chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn chiên thuộc ở tay Người.
Xướng: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Ðừng cứng lòng như ở Mêriba, như hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta, họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc của Ta”.
Bài Ðọc II: Cl 3, 1-5, 9-11
“Anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Ðức Kitô ngự”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.
Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với Ðức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Ðức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với Ðức Kitô trong Thiên Chúa. Khi Ðức Kitô là sự sống anh em xuất hiện, bấy giờ anh em sẽ xuất hiện với Người trong vinh quang. Vậy còn sống trên địa cầu, anh em hãy kiềm chế các chi thể anh em, là sự gian dâm, ô uế, dục tình, đam mê xấu xa và hà tiện, tức là sự thờ phượng thần tượng.
Anh em chớ nói dối với nhau; anh em hãy lột bỏ người cũ cùng các việc làm của nó, và mặc lấy người mới, con người được đổi mới theo hình ảnh của Ðấng đã tạo thành nó: ở đấy không còn là dân ngoại và Do-thái, chịu phép cắt bì hay không chịu phép cắt bì, người man rợ hay người Scytha, nô lệ hay tự do nữa, nhưng mọi sự và trong mọi sự có Ðức Kitô.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Mt 4, 4b
Alleluia, alleluia! – Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 12, 13-21
“Những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.
Người lại nói với họ thí dụ này rằng: “Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: ‘Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?’ Ðoạn người ấy nói: ‘Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: “Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi”. Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: ‘Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?’ Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện Tín Hữu: Chúa Nhật XVIII TN – Giáo phận Mỹ Tho
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Với bản chất con người, ai ai cũng có những suy nghĩ, lo tích trữ của cải vật chất hoặc lo cho bản thân để được một cuộc sống an nhàn, hưởng thụ. Lời Chúa hôm nay, thức tỉnh mọi người chúng ta hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và tích trữ kho tàng ở trên trời. Trong niềm tin tưởng, cậy trông và tín thác, chúng ta cùng dâng lời nguyện xin:
- Con người ngày nay đang sống trong một thế giới đầy đủ tiện nghi, hưởng thụ và khoái lạc có thể làm nguy hại đến đức tin. Chúng ta cùng cầu xin cho mọi thành phần dân Chúa trong Hội thánh biết nhận ra chính mình là người Kitô hữu và lo làm giàu kho tàng vĩnh cửu trên trời là quê hương đích thực của mỗi người chúng ta.
- Nhiều nơi trên thế giới hiện nay, đang diễn ra các cuộc chiến tranh, xung đột giữa các dân tộc và quốc gia chỉ vì tranh giành quyền lợi và vật chất. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các nhà lãnh đạo các quốc gia, được ơn khôn ngoan, sáng suốt của Chúa Thánh Thần soi dẫn, nhằm giải quyết những bất ổn chính trị trên nền công lý hòa bình và trật tự.
- Vì quá bận tâm về vật chất nhằm phục vụ nhu cầu hưởng thụ và những đam mê trần thế mà nhiều người đánh mất đi giá trị cốt lõi của con người. Chúng ta cùng cầu xin Chúa lay động và thức tỉnh con tim, lương tâm và bổn phận của tín hữu để họ nhận ra hồng ân làm con cái Chúa và biết không ngừng làm gia tăng kho tàng cao quý trên trời.
- Những cám dỗ về tiền tài, vật chất và danh vọng trần thế luôn có sức hút mãnh liệt đối với con người. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta biết thoát ly khỏi những đam mê ấy, nhưng hãy tích góp các giá trị thiêng liêng cao quý bằng những việc làm bác ái, sẻ chia với những anh chị em nghèo khổ và bất hạnh.
Chủ tế: Lạy Chúa, của cải trần thế là những phương tiện giúp chúng con biết quan tâm, sẻ chia và giúp đỡ mọi người hầu làm sáng danh Chúa. Xin Chúa giúp chúng con ý thức về vấn đề này mà không ngừng tận dụng những gì Chúa tặng ban để cùng nhau chia sẻ cho những anh chị em đang cần đến và cùng nhau xây dựng Hội thánh Chúa. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Giêsu Kitô – Chúa chúng con. Amen.
Nghe giảng Chúa nhật XVIII thường niên năm C (2010-2025)
Học hỏi Phúc âm Chúa nhật 18 Thường niên năm C
PHÚC ÂM: Lc 12,13-21
13Có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.” 14Người đáp: “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?” 15Và Người nói với họ: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.”
16Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, 17mới nghĩ bụng rằng: ‘Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu!’ 18Rồi ông ta tự bảo: ‘Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. 19Lúc ấy ta sẽ nhủ long: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!’ 20Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: ‘Đồ ngốc ! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?’ 21Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”
CÂU HỎI TÌM HIỂU
1. Đọc Lc 12,13. Bạn nghĩ gì về câu hỏi của một người trong đám đông?
2. Bạn nghĩ gì về câu trả lời của Đức Giêsu cho anh ta? Đọc Lc 12,14.
3. Bạn nghĩ gì về câu nói của Đức Giêsu cho đám đông? Đọc Lc 12,15.
4. Đọc Lc 12,16. Nhờ đâu mà “ruộng nương sinh nhiều hoa lợi”? Đọc Mc 4,26-29; 1 Cr 3,6-7.
5. Ông phú hộ nói một mình (độc thoại) trong Lc 12,17-19. Trong Tin Mừng Luca, có nhiều nhân vật độc thoại không? Đọc Lc 12,45; 15,17-19; 16,3-4; 18,4-5; 20,13.
6. Ông phú hộ gặp vấn đề gì và ông đã chọn cách giải quyết ra sao? Đọc Lc 12, 17-18. Bạn nghĩ gì về cách giải quyết này?
7. Đọc Lc 12,17-19. Có mấy từ “tôi” và có mấy từ “của tôi” trong câu nói của ông phú hộ?
8. Bạn nghĩ gì về thái độ nội tâm của ông, về con người của ông qua câu Lc 12,19? Ông có phạm tội gì không khi định sống như thế?
9. Đọc Lc 12,20. Tại sao Thiên Chúa lại bảo ông là “Đồ ngốc”?
CÂU HỎI SUY NIỆM: Theo bạn, thế nào là thu tích của cải đời này cho mình? Làm thế nào để trở nên giàu có trước mặt Thiên Chúa?
PHẦN TRẢ LỜI
1. Ngay sau khi Thầy Giêsu nói về những thống khổ mà các môn đệ sẽ phải chịu vì Thầy (Lc 12,1-12) thì xảy ra chuyện một người trong đám đông xin Ngài làm cho anh ta một việc. Người này xin Thầy Giêsu bảo với anh ruột của mình chia phần gia sản cho mình. Anh ta muốn Thầy dùng quyền để giải quyết một cuộc tranh chấp về tài sản giữa mình với người anh. Rõ ràng anh ta muốn Thầy đứng về phía anh để bắt người anh ruột phải chia gia sản. Lời anh nói với Thầy (Lc 12,13) có nét như một lời ra lệnh hơn là một lời nài xin.
2. Câu trả lời của Thầy Giêsu khá quyết liệt. Đây là một câu hỏi ngược về quyền của người đã đặt câu hỏi cho mình: “Ai đã đặt tôi làm người xử kiện cho các anh?” (Lc 12,14). Thầy Giêsu gián tiếp từ chối chuyện làm quan tòa hay đứng ra chia gia tài cho hai anh em, đơn giản vì đó không phải là chuyện của Thầy. Thầy không muốn can thiệp vào chuyện chia của cải, vì ông Mô-sê đã nói đến chuyện này trong sách Dân số 27,5-11.
3. Từ câu chuyện chia gia sản giữa hai anh em, Thầy Giêsu đã lên tiếng với cả đám đông. Thầy không bảo người anh hay người em đúng, nhưng Thầy lại nhắc nhở mọi người hãy coi chừng, “hãy giữ mình khỏi mọi thứ tham lam” (Lc 12,15). Của cải dư thừa không phải là một bảo đảm chắc chắn cho mạng sống (Lc 12,15.20). Muốn giữ được mạng sống, có của cải không đủ. Chính vì thế không nên tham lam của cải dưới bất kỳ hình thức nào. Đức Giêsu kể dụ ngôn sau đây cho dân chúng để dạy họ bài học đó.
4. “Ruộng nương sinh nhiều hoa lợi” cho thấy ruộng đất của ông phú hộ được mùa bội thu. Cứ sự thường, ông ấy phải xem việc được mùa như một quà tặng của Thiên Chúa, không phải do công của ông. Thánh Phaolô đã từng viết: “Tôi trồng, anh Apôlô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên” (1 Cr 3,6-7). Ruộng nương mà sinh nhiều hoa lợi chắc chắn phải do Thiên Chúa.
5. Luca 12,17-19 thuộc dạng độc thoại. Nhà phú hộ như đang nói chuyện với chính mình. Dạng độc thoại được thánh Luca sử dụng nhiều trong Tin Mừng của Ngài (Lc 12,45; 15,17-19; 16,3-4; 18,4-5; 20,13). Khi nghe một nhân vật độc thoại, chúng ta có thể đi vào những suy nghĩ trong nội tâm của nhân vật đó, nhận ra mối bận tâm hiện tại, các phương án giải quyết, cũng như những dự định tương lai của người ấy. Như thế chúng ta có thể hiểu được người đó thật sâu tự bên trong.
6. Khi đọc Lc 12,17-18 ta thấy ông phú hộ đang loay hoay với việc làm sao có đủ chỗ để chứa lượng hoa màu quá lớn của mình. Giải pháp của ông là: phá những kho cũ để xây những kho mới, lớn hơn, sau đó chất tất cả thóc lúa và tài sản của ông vào đó. Xét về mặt thực tiễn, có thể nói đây là giải pháp khả thi và khôn Ngoan, giúp ông bảo vệ được toàn bộ lượng hoa màu lớn và của cải khỏi bị thất thoát hay hư hỏng. Với giải pháp này, hẳn ông cảm thấy rất yên tâm.
7. Nguyên văn của Lc 12,17-19 bằng tiếng Hy-lạp có thể được dịch như sau: “Tôi phải làm gì đây, vì tôi không có chỗ để tích trữ hoa màu của tôi? Rồi ông ấy nói: Tôi sẽ làm thế này: Tôi sẽ phá những cái kho của tôi, và tôi sẽ xây những cái lớn hơn; và tôi sẽ tích trữ ở đó tất cả thóc lúa và của cải của tôi. Và tôi sẽ nói với hồn tôi…” Ta thấy có 7 lần đại từ tôi, và 4 lần tính từ của tôi. Như thế, suy nghĩ trong lòng của ông phú hộ đầy ắp những bận tâm và toan tính của “cái tôi.” Ông loay hoay bảo vệ những “cái của tôi.” Thái độ đó khiến lòng ông khép lại, không có khả năng mở ra trước những nhu cầu của người thiếu thốn.
8. Luca 12,19 cho thấy ước mơ sâu xa của ông phú hộ khi toan tính xây những kho mới. Khi tất cả hoa màu của một mùa bội thu được cất kỹ vào kho, ông nghĩ ngay đến chuyện mình sẽ sử dụng lâu dài khối tài sản lớn đó: nhiều của cải có thể hưởng thụ trong nhiều năm. Sống thoải mái, ăn nhậu, vui chơi: đó là những gì ông tưởng tượng ra cho cuộc sống tương lai của mình. Ông nghĩ cuộc sống hạnh phúc ấy sẽ kéo dài trong nhiều năm, cho đến khi ông ung dung bước vào tuổi già. Rõ ràng Luca 12,19 cho thấy ông phú hộ không nghĩ gì đến việc chia sẻ cho người khác. Ông sống an toàn với cánh cổng kho khép kín, cũng giống như ông nhà giàu với cổng nhà khép kín ở Lc 16,19-31. Những người túng thiếu không có chỗ trong ý nghĩ và trái tim của ông. Tội của ông phú hộ là tội chỉ nghĩ đến hạnh phúc riêng mình, dư thừa nhưng không lưu tâm chia sẻ cho người thiếu thốn.
9. Thiên Chúa bảo ông là “đồ ngốc” vì ông lầm tưởng mình sẽ sống mãi để hưởng thụ trong nhiều năm những gì ông đã tích trữ. Ông không ngờ là cái chết đột ngột có thể đến với ông ngay đêm nay, và tất cả những gì ông sắm sẵn sẽ rơi vào tay người khác (Lc 12,20). Ông bị coi là ngốc vì đã tốn công thu góp để kẻ khác hưởng. Ông cũng bị coi là ngốc vì đã thu tích nhiều của cải vật chất cho mình, nhưng lại rất nghèo của cải tinh thần trước mặt Thiên Chúa (Lc 12,21).
Các Bài Suy niệm Chúa Nhật XVIII Thường niên, năm C

Thơ về cuộc đời
Phù vân quả là phù vân
Hư không vẫn mãi gian truân ngày nào!
Lợi lộc, vất vả, gian lao
Thế hệ tiếp nối, cường hào chuyển lay
Trái đất chu kỳ cứ quay
Ánh dương ló rạng, gió xoay thổi về.
Con người lo toan trăm bề
Mắt vừa hé mở, mải mê thế trần.
Cuộc đời chẳng mấy đôi lần
Chết rồi sống lại, muôn phần thưởng trao?
Chưa kịp chợp mắt hôm nào
Nhìn qua ngoảnh lại, bước vào ngàn thu.
Chẳng ai lo nghĩ trùng tu
Ghi công trạm trổ mã mồ bạc vôi.
Thứ đã cong, sao luyện tôi (‘tôi luyện’),
Cái gì đã thiếu, trao đổi làm sao?
Điên rồ, khờ dại ôi chao
Lo toan tạm bợ, bay vèo sức thiêng
Tiền bạc, của cải mua tiên
Nhưng chẳng thể vào lạc viên Nước Trời.
Nhìn sâu thăm thẳm khôn ngơi
Chớ lo thế sự, mất đời huyền siêu.
Người đời chém gió đảo điên
Cho rằng: tiền của mua tiên khó gì!
Vậy tiền là cái chi chi
Ai ai cười khóc, ngại gì nhân gian.
Nhiều tiền cũng chẳng bình an
Trầm luân, phú quý, cơ hàn bởi đâu?
Nghèo hèn hay lắm sang giàu
Xuôi tay nhắm mắt, chẳng cầu mang theo.
Phận người ngả rẽ cheo neo
Sống sao vẹn nghĩa, dù nghèo hay sang!
Chẳng thể nào cứ thở than
Mà quên ý nghĩa trăm ngàn gian truân?
Gia đình sum họp quây quần
Cùng nhau vượt khó, tảo tần ngày đêm.
Dẫu rằng không lắm êm đềm
Nhưng tâm trong sáng, được thêm yên bình.
Mỗi sáng chào đón bình minh
Đêm về ngơi nghỉ, vẹn tình thân thương.
Nghèo cho sạch, rách cho thơm
Chớ vì của cải, tham lam hại người
Đừng làm nô lệ ai ơi,
Tiền bạc – phương tiện giúp đời thành nhân.
Chớ để nó thành chủ thân
Trở nên tôi tớ nhọc nhằn mải mê!
Vượt qua bao nỗi ê chề
Sống sao, sống trọn, vẹn thề tín trung.
THI CA SUY NIỆM TUẦN LỄ CHÚA NHẬT 18 THƯỜNG NIÊN NĂM C
Chúa Nhật XVIII Thường Niên – Năm C
(Luca 12: 13-21)
GIA TÀI
Gia tài để lại cho con,
Anh em ganh tị, xói mòn tình thân.
Ai làm quan xét thiện chân,
Giải hòa tranh chấp, mong phần hơn thua.
Gian tham của cải tranh đua,
Sống đời sung túc, như vua trong đền.
Gia tài tiền bạc không bền
Chúa khuyên cẩn thận, hãy nên canh chừng.
Dụ ngôn phú hộ vui mừng,
Tiền rừng bạc bể, đã từng âm mưu.
Kho tàng đầy ắp chắt chiu
Ăn sung mặc sướng, về hưu hưởng dùng.
Nghĩ rằng cuộc sống ung dung,
Tha hồ an hưởng, vui chung suốt đời.
Nghỉ ngơi ăn uống gọi mời,
Gia tài sẵn có, cả đời vui chơi.
Ai ngờ tiếng gọi từ trời,
Đêm nay giã biệt, không lời chia tay.
Biết bao gian khó đắng cay,
Ra đi tay trắng, ngày nay còn gì.
Hãy tích trữ cho mình kho báu trên trời nơi không có mối mọt rúc rỉa. Chúng ta không thể làm tôi Thiên Chúa và làm tôi tiền của được. Qua câu truyện dụ ngôn xin chia gia tài trong bài Phúc âm, Chúa Giêsu đã dẫn chúng ta đến một gia tài qúy giá hơn đó là gia tài trên trời. Của cải dưới đất quan trọng, nhưng nó chỉ là phương tiện và chỉ là tên đầy tớ giúp chúng ta góp phần cho gia sản trên trời.
Thu góp nhiều của cải để hưởng thụ, nhưng của cải không bảo đảm cho ta ngay cả sự sống đời này. Chúa nói rằng: Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai? Có người nói: Có tiền mua tiên cũng được. Họ đặt niềm tin nơi đồng tiền và nghĩ rằng có tiền là có thể bảo đảm cho cuộc sống hạnh phúc. Sách Giảng Viên nói: Hư không trên các sự hư không và mọi sự đều là hư không.
Không có gì sai, khi chúng ta kiếm tìm và thụ hưởng những của cải trần gian. Chúng ta cần có một số của cải cần thiết để đáp ứng nhu cầu của cuộc sống. Chúa hiểu rõ nhu cầu cuộc sống của con người. Chúa trách người giầu có chỉ lo tích trữ của cải. Có lẽ vì họ tham lam quá độ. Khi họ đã có lại muốn có nhiều hơn và lòng tham vô đáy. Họ trở thành nô lệ cho đồng tiền. Họ nghĩ rằng tiền bạc có thể giải quyết tất cả mọi vấn đề. Họ đã bị lầm, vì ngày mai không nằm trong tay của họ.
Đôi khi, chúng ta chỉ đo lường giá trị con người dựa vào của cải đang có. Nào là ta có bao nhiêu nhà cửa, xe cộ, ruộng vườn và tiền bạc. Kinh nghiệm cho chúng ta thấy, những kẻ sống vui vẻ và những người sống hạnh phúc là những người không qúa giầu có. Họ biết dùng thời gian để hưởng phước với gia đình, con cái và giúp đỡ tha nhân. Nếu chúng ta cứ mải mê tìm kiếm của cải, chúng ta đánh mất niềm vui, không còn thời giờ cho chính mình và gia đình. Kho tàng chúng ta ở đâu thì lòng chúng ta ở đó.
Truyện kể: Cách đây vài năm, có bà tên là Mary, quanh năm đi rảo khắp các đường phố ăn xin. Dù giá buốt mùa đông cũng như nóng bức mùa hè, bà mặc áo rách rưới. Bà than van khổ cực, kẻ thương tình bố thí. Người quen thì xua đuổi, bà vẫn kiên tâm chịu đựng. Tối về ngủ nơi túp lều làm bằng thùng giấy. Ăn uống khổ cực. Khi bệnh hoạn không dám mua thuốc uống. Bà đã qua đời. Sở vệ sinh được tin báo, họ đến và chui vào túp lều. Họ thấy bà đã chết cứng đơ, tay của bà chỉ về phía góc lều, người ta bới lên được một hộp đựng số tiền lớn 127 ngàn mỹ kim.
Của cải tự nó không xấu và không tốt. Tiền của trên trần gian chẳng có giá trị gì trên trời nếu nó không đổi thành việc lành. Dùng của cải nhưng đừng để lòng bị dính bén, Chiếm hữu, nhưng đừng để của cải chiếm hữu. Dùng của cải đời này để mua Nước Trời mai sau qua việc chia xẻ và giúp đỡ người thiếu thốn và khó nghèo. Đó là cách chúng ta đầu tư vào gia tài trên trời
Thứ Hai tuần XVIII Thường niên
(Mt 14, 13-21).
THẦN LƯƠNG
Tìm nơi vắng vẻ nguyện cầu,
Đoàn dân lũ lượt, giãi dầu gió sương.
Bơ vơ khao khát tình thương.
Chữa lành thân xác, thần lương nuôi hồn.
Giữa nơi hoang địa hoàng hôn,
Xin Thầy giải tán, vào thôn mua hàng.
Giê-su thương cảm dân làng,
Các con giúp họ, dọc dàng khó khăn.
Kiếm gì cho họ cùng ăn,
Đây là bánh cá, thức ăn thường dùng.
Chúa truyền dân chúng ngồi chung,
Tạ ơn Thiên Chúa, chia chung mọi người.
Nhân thêm bánh cá diệu vời,
Năm ngàn nhân khẩu, đầy vơi dư tràn.
Mười hai thúng vụn ơn ban,
Chúa cho dư giả, tràn lan phúc lành.
(Mt 14, 22-36).
YÊN TÂM
Một mình cầu nguyện bên đồi,
Môn đồ rời bến, một hồi thật lâu.
Chúa còn ở lại phía sau,
Con thuyền giữa biển, biết đâu nương nhờ.
Chập chờn ngược gió xa bờ.
Chúa đi mặt biển, tơ mơ ngắm nhìn.
Ma kìa, sợ hãi rùng mình,
Yên tâm, đừng sợ, dáng hình Thầy đây.
Phê-rô nhận biết là Thầy,
Xin đi mặt nước, đến Thầy được không?
Chúa rằng bước đến bên hông,
Gió lùa thổi mạnh, thân ông chìm dần.
Lạy Thầy xin cứu thân trần,
Giơ tay cứu đỡ, con cần đức tin.
Lên thuyền biển lặng ngước nhìn,
Lạy Con Thiên Chúa, cầu xin phúc lành
(Mt 15, 21-28).
KIÊN TÂM
Đàn bà ngoại giáo cầu xin,
Lạy Thầy thương xót, con tin nơi Ngài.
Theo sau cứ mãi van nài,
Con tôi quỉ ám, xin Ngài cứu cho.
Chẳng rằng chẳng nói lý do,
Chúa không đáp lại, tò mò dõi theo.
Môn đồ khó chịu kèo nhèo,
Xin Thầy thương xót, nhà nghèo khổ đau.
Chúa rằng sai đến trước sau,
Lo cho chiên lạc, hãy mau tụ về.
Nài xin kiên nhẫn mọi bề,
Không nên vứt bánh, bên lề bàn ăn.
Bà thưa mảnh vụn rớt lăn,
Chó con được hưởng, phần ăn dưới bàn.
Đức tin mạnh mẽ ơn ban,
Chúa cho bà ấy, muôn vàn hồng ân.
Thứ Năm tuần XVIII Thường niên
(Mt 16, 13-19).
ĐỨC KITÔ
Con Người giáng thế là ai?
Người ta suy đoán, thiên sai từ trời.
Ê-li-a đội lốt người,
Giê-rê-mi-a, xuống đời truyền rao.
Tiên tri nào đó trên cao,
Không ai biết rõ, vị nào Thầy đây.
Là ai? Các con nghĩ Thầy,
Phê-rô đại diện, trình bày đức tin.
Ki-tô Con Chúa đoái nhìn,
Si-mon có phúc, con tin vào Thầy.
Không do máu huyết giãi bày,
Nhiệm mầu mạc khải, Cha Thầy khấng ban,
Phê-rô là Đá trần gian,
Thầy xây Hội Thánh, gian nan trong đời.
Trao con chìa khóa Nước Trời,
Giam cầm tháo cởi, người đời tự do.
Thứ Sáu tuần XVIII Thường niên
(Mt 16, 24-28).
THẬP GIÁ
Theo Thầy, từ bỏ mình đi,
Hãy mang thập giá, từ bi sống đời.
Ai mong cứu sống cuộc đời,
Kết cùng sẽ mất, Nước Trời ngày sau.
Ai đành mất mạng vì đau,
Sẽ ban sự sống, đời sau thanh nhàn.
Nếu ngươi lợi cả thế gian,
Mất đi sự sống, trần gian nghĩa gì?
Con Người cứu thế từ bi,
Ban ân thưởng phạt, phụ tùy sống ngay.
Trả công nhân đức đời này,
Ngày sau vinh hiển, no say phúc lành.
So đo cuộc sống tranh dành,
Hướng về cùng đích, thực hành tin yêu.
Tình yêu Thiên Chúa cao siêu,
Đổ tràn ân phúc, thiên triều thánh ân.
Thứ Bảy tuần XVIII Thường niên
(Mt 17, 14-19).
TRỪ TÀ
Một người quì gối van xin,
Chữa lành quỷ ám, con tin vào Ngài.
Kinh phong tác quái kéo dài,
Con trai chịu khổ, van nài Thầy thương.
Bệnh tình trầm trọng không lường,
Đẩy xô vào lửa, tìm đường hại thân.
Môn đồ không thể tới gần,
Đức tin yếu kém, rất cần ơn trên.
Hãy đem nó lại ngay bên,
Giê-su quát mắng, quỷ rên xuất liền.
Bấy giờ mộn đệ hỏi riêng,
Chúng con không thể, trừ viên quỷ này.
Quỷ ma ngạo ngược lắm thay,
Đức tin kiên vững, xua bày quỷ ra.
Chúa ban ân lượng hải hà,
Một lòng tin tưởng, mưa sa lộc trời.
http://www.conggiaovietnam.net/index.php?m=home&v=detail&ia=19559