Thiếu Nhi Sống Lời Chúa, Chúa Nhật 2 Phục Sinh năm B 07.04.2024
DẪN LỄ CHÚA NHẬT II PHỤC SINH LỄ KÍNH LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA
Dẫn vào Thánh lễ
Tô-ma thấy Chúa mới tin
Còn ta có phúc gấp nghìn lần hơn
Nếu ta tin thật Chúa luôn
Mắt tuy chẳng thấy mà lòng vẫn tin.
Các bạn thiếu nhi thân mến, hôm nay, Chúa nhật thứ hai Phục sinh: Chúa Phục Sinh củng cố niềm tin của các môn đệ
(Ga 20,19-31).
Người môn đệ được nhắc đến nhiều nhất trong bài Tin mừng hôm nay là Tôma. Ông chẳng những không ở cùng các môn đệ khi Chúa Giêsu hiện ra, mà còn dám nói lời thách thức (Ga 20,25). Tám ngày sau, trước mặt Chúa Giêsu, ông đã tuyên xưng đức tin: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con” (Ga 20,28).
Dâng Thánh lễ hôm nay, xin Chúa Giêsu Phục Sinh đến với mỗi người trong chúng ta, để nâng đỡ niềm tin, gia tăng ơn thánh và giúp chúng ta chu toàn nhiệm vụ hằng ngày của mình. Mời cộng đoàn đứng.
Bài đọc 1 (Cv 4,32-35)
Sách Công vụ Tông đồ phác họa sinh hoạt của cộng đoàn các Kitô hữu đầu tiên thật đẹp: Họ một lòng một ý với nhau, sống yêu thương nhau và để mọi sự mình có làm của chung.
Bài đọc 2 (1Ga 5,1-6)
Thư thứ nhất của Thánh Gioan nhắc nhở các Kitô hữu, những người được Thiên Chúa sinh ra, phải sống yêu thương nhau. Đó là dấu hiệu chứng tỏ họ yêu mến Thiên Chúa; mà ai yêu mến Thiên Chúa, thì chiến thắng được tội lỗi thế gian.
Lời nguyện chung
Chủ tế: Chúng con thiếu nhi thân mến, Chúa Giêsu đã củng cố niềm tin của Tôma vào việc Chúa sống lại; ông đã tin và tuyên xưng niềm tin của mình vào Chúa. Chúng ta cùng dâng lên Thiên Chúa những lời cầu nguyện.
- Chúa Giêsu đã trao cho Giáo hội nhiệm vụ dẫn dắt đàn chiên của Chúa. Xin cho Giáo hội luôn là điểm tựa vững chắc/ củng cố niềm tin của toàn thể dân Chúa. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
- 2. Có nhiều người mang danh Kitô hữu, nhưng còn nghi ngờ việc Chúa Giêsu sống lại. Xin Chúa Giêsu Phục Sinh biến đổi họ/ trở nên những chứng nhân Tin mừng Phục sinh. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
- Đời sống của các Kitô hữu đầu tiên là chứng tá quan trọng cho đời sống bác ái cộng đoàn. Xin cho những người tham gia hoạt động tông đồ/ sống hiệp thông với giáo xứ và với nhau, để hiệp nhất xây dựng Giáo hội. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
- Các Tông đồ là những người đầu tiên nói về sự phục sinh của Chúa cho Tôma. Xin cho mọi người trong giáo xứ chúng ta/ trở nên những người biết quan tâm nâng đỡ niềm tin cho tha nhân. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu, Chúa thật bao dung và nhẫn nại với Tôma khi củng cố đức tin cho ông. Xin làm cho đức tin yếu kém của chúng con thêm vững mạnh, để chúng con xác tín niềm tin vào sự sống lại và sẵn sàng tuyên xưng niềm tin phục sinh giữa mọi người. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.
Bài đọc Chúa nhật II Phục Sinh – Năm B
Bài đọc 1: Cv 4,32-35
Các tín hữu chỉ có một lòng một ý.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
32 Các tín hữu thời bấy giờ đông đảo, mà chỉ có một lòng một ý. Không một ai coi bất cứ cái gì mình có là của riêng, nhưng đối với họ, mọi sự đều là của chung.
33 Nhờ quyền năng mạnh mẽ Thiên Chúa ban, các Tông Đồ làm chứng Chúa Giê-su đã sống lại. Và Thiên Chúa ban cho tất cả các ông dồi dào ân sủng.
34 Trong cộng đoàn, không ai phải thiếu thốn, vì tất cả những người có ruộng đất nhà cửa, đều bán đi, lấy tiền, 35 đem đặt dưới chân các Tông Đồ. Tiền ấy được phân phát cho mỗi người, tuỳ theo nhu cầu.
Đáp ca: Tv 117,2-4.16ab và 17-18.22-24 (Đ. c.1)
Đ. Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
2 Ít-ra-en hãy nói lên rằng :
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
3 Nhà A-ha-ron hãy nói lên rằng :
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
4 Ai kính sợ Chúa hãy nói lên rằng :
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Đ. Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
16ab Tay hữu Chúa đã ra oai thần lực, tay hữu Chúa giơ cao.
17 Tôi không phải chết, nhưng tôi sẽ sống,
để loan báo những công việc Chúa làm.
18 Sửa phạt tôi, vâng Chúa sửa phạt tôi,
nhưng không nỡ để tôi phải chết.
Đ. Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
22 Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ
lại trở nên đá tảng góc tường.
23 Đó chính là công trình của Chúa,
công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.
24 Đây là ngày Chúa đã làm ra,
nào ta hãy vui mừng hoan hỷ.
Đ. Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Bài đọc 2: 1 Ga 5,1-6
Mọi kẻ đã được Thiên Chúa sinh ra đều thắng được thế gian.
Bài trích thư thứ nhất của thánh Gio-an tông đồ.
1 Anh em thân mến, phàm ai tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô,
kẻ ấy đã được Thiên Chúa sinh ra.
Và ai yêu mến Đấng sinh thành,
thì cũng yêu thương kẻ được Đấng ấy sinh ra.
2 Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được
mình yêu thương con cái Thiên Chúa :
đó là chúng ta yêu mến Thiên Chúa
và thi hành các điều răn của Người.
3 Quả thật, yêu mến Thiên Chúa
là tuân giữ các điều răn của Người.
Mà các điều răn của Người có nặng nề gì đâu,
4 vì mọi kẻ đã được Thiên Chúa sinh ra đều thắng được thế gian.
Và điều làm cho chúng ta thắng được thế gian,
đó là lòng tin của chúng ta.
5 Ai là kẻ thắng được thế gian,
nếu không phải là người tin rằng
Đức Giê-su là Con Thiên Chúa ?
6 Chính Đức Giê-su Ki-tô là Đấng đã đến, nhờ nước và máu ;
không phải chỉ trong nước mà thôi,
nhưng trong nước và trong máu.
Chính Thần Khí là chứng nhân,
và Thần Khí là sự thật.
Tung hô Tin Mừng: x. Ga 20,29
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : “Này anh Tô-ma, vì đã thấy Thầy nên anh mới tin. Phúc thay những người không thấy mà tin.” Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng: Ga 20,19-31
Tám ngày sau, Đức Giê-su đến.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
19 Vào chiều ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói : “Bình an cho anh em !” 20 Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. 21 Người lại nói với các ông : “Bình an cho anh em ! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” 22 Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo : “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23 Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha ; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.”
24 Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến. 25 Các môn đệ khác nói với ông : “Chúng tôi đã được thấy Chúa !” Ông Tô-ma đáp : “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin.” 26 Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói : “Bình an cho anh em.” 27 Rồi Người bảo ông Tô-ma : “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.” 28 Ông Tô-ma thưa Người : “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con !” 29 Đức Giê-su bảo : “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin !”
30 Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. 31 Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và để nhờ tin mà được sự sống nhờ danh Người.
https://gphaiphong.org/loi-chua-chua-nhat/bai-doc-chua-nhat-ii-phuc-sinh-nam-b-12810.html
Nguồn tin: Nhóm Phiên Dịch CGKPV
Trò chơi ô chữ – Chúa nhật II Phục sinh 2024 – Năm B
Tin Mừng (Ga 20,19-31)
Tám ngày sau, Đức Giê-su đến.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
19 Vào chiều ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói : “Bình an cho anh em !” 20 Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. 21 Người lại nói với các ông : “Bình an cho anh em ! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” 22 Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo : “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23 Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha ; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.”
24 Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến. 25 Các môn đệ khác nói với ông : “Chúng tôi đã được thấy Chúa !” Ông Tô-ma đáp : “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin.” 26 Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói : “Bình an cho anh em.” 27 Rồi Người bảo ông Tô-ma : “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.” 28 Ông Tô-ma thưa Người : “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con !” 29 Đức Giê-su bảo : “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin !”
30 Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. 31 Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và để nhờ tin mà được sự sống nhờ danh Người.
Đáp án: Ô chữ – Chúa nhật Phục sinh 2024 – Năm B
1. Đức Giê-su
2. Cựu ước
3. Bất ngờ
4. Buồn rầu
5. Ngôn sứ
6. Đấng cứu chuộc
7. Giê-ru-sa-lem
8. Cờ-lê-ô-pát
9. Đóng đinh vào thập giá
10. Bí tích Thánh Thể
11. Kinh Thánh
12. Trú ngụ
13. An nghỉ
Từ khóa: ĐƯỜNG ĐI CÓ CHÚA
Tranh tô màu – Chúa nhật II Phục sinh – Năm B
Phúc Âm: Ga 20, 19-31
“Tám ngày sau Chúa Giê-su hiện đến”.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an.
Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giê-su hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: “Bình an cho các con”. Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa. Chúa Giê-su lại phán bảo các ông rằng: “Bình an cho các con. Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”. Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại”. Bấy giờ trong Mười hai Tông đồ, có ông Tô-ma gọi là Ði-đy-mô, không cùng ở với các ông, khi Chúa Giê-su hiện đến. Các môn đệ khác đã nói với ông rằng: “Chúng tôi đã xem thấy Chúa”. Nhưng ông đã nói với các ông kia rằng: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người, thì tôi không tin”.
Tám ngày sau, các môn đệ lại họp nhau trong nhà và có Tô-ma ở với các ông. Trong khi các cửa vẫn đóng kín, Chúa Giê-su hiện đến đứng giữa mà phán: “Bình an cho các con”. Ðoạn Người nói với Tô-ma: “Hãy xỏ ngón tay con vào đây, và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin”. Tô-ma thưa rằng: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” Chúa Giê-su nói với ông: “Tô-ma, vì con đã xem thấy Thầy, nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”.
Chúa Giê-su còn làm nhiều phép lạ khác trước mặt các môn đệ, và không có ghi chép trong sách này. Nhưng các điều này đã được ghi chép để anh em tin rằng Chúa Giê-su là Ðấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sống nhờ danh Người.
Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 2 Phục sinh
Ga 20, 19-31
“Vì đã thấy Thầy, nên anh tin.
Phúc thay những người không thấy mà tin!”.
(Ga 20, 29)
Thiếu nhi chúng con yêu quý,
Chúng ta đang sống trong những ngày mừng Chúa Phục sinh. Tuần trước cha đã cắt nghĩa cho chúng con biết Phục sinh là gì và Chúa Giêsu đã phục sinh như thế nào. Hôm nay cha cũng lại tiếp tục nói về Chúa Phục sinh.
1. Sự kiện
Cha đố chúng con Tin Mừng hôm nay nói về vấn đề gì?
- Thưa cha, Tin Mừng nói về việc Chúa Phục sinh hiện ra với các tông đồ.
- Rất đúng. Đúng là Tin Mừng hôm nay nói cho chúng ta về vấn đề đó.
Tin Mừng thuật lại cho chúng ta hai lần Chúa Phục sinh hiện ra sau khi Ngài từ cõi chết sống lại. Hai lần này cách nhau đúng tám ngày. Lần thứ nhất là vào chính ngày Chúa Phục sinh, trong một căn nhà cửa đóng kín vì sợ người Do Thái. Lần này không có Tôma. Tin Mừng không cho biết lý do. Có người xấu miệng bảo là ông trốn kỹ quá cho nên chẳng ai biết mà tìm.
Tám ngày sau, Chúa Phục sinh lại hiện ra như lần trước và lần này có cả ông Tôma. Sau khi chào chúc bình an cho các Tông Đồ xong, Chúa Phục sinh tiến thẳng đến trước mặt Tôma và nói: “Hãy đặt ngón tay anh vào đây và hãy nhìn xem tay Thầy. Hãy xỏ tay vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin” (Ga 20, 27).
Cha hỏi chúng con: Lúc này ông có dám mạnh miệng thách thức như trước nữa không?
- Thưa cha, chắc chắn là không.
Đúng như thế. Không những ông không dám nói là ông không tin mà ngược lại ông còn mạnh bạo tuyên xưng đức tin vào Chúa một cách rõ ràng, minh bạch và dứt khoát nhất. Đây là lời tuyên xưng của ông: “Lạy Chúa tôi, lạy Thiên Chúa của tôi” (Ga 20, 28). Có nhiều người bảo đây là lời tuyên xưng đẹp nhất, đúng nhất và hợp với ý của Chúa nhất. Chúa cũng chỉ mong mọi người tin Chúa như thế. Tại sao vậy? Thưa vì không những ông Tôma tin Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại: Lạy Chúa tôi; mà ông còn tin Chúa Phục sinh đang đứng trước mặt ông chính là Thiên Chúa: Lạy Thiên Chúa của tôi!
Chúng con thấy Chúa Giêsu rất hài lòng về lời tuyên xưng này của Tôma nên Chúa đã phán: “Tôma, vì anh đã thấy Thầy, nên anh mới tin” nhưng rồi Chúa cũng thêm ngay: “Phúc cho ai không thấy mà tin” (Ga 20, 29).
Đó là những gì Tin Mừng hôm nay thuật lại.
2. Bài học
Cha hỏi chúng con: Chúng ta học được bài học nào qua câu chuyện hôm nay?
- Trước hết cha muốn nhắc lại một lời rất an ủi của Chúa Giêsu đã nói: “Phúc cho ai không thấy mà tin” (Ga 20, 29).
Cha nghĩ, khi nói những lời phúc này, Chúa Phục sinh đã nghĩ tới muôn vàn thế hệ sau các Tông Đồ, trong đó có chúng ta.
Nếu chỉ nói tới những gì mắt được thấy, tai được nghe thì các Tông Đồ diễm phúc hơn chúng ta bội phần (vì các ngài được phúc sống gần Chúa, được nhìn thấy những phép lạ Chúa làm, nhất là được gặp Chúa Phục sinh). Nhưng nếu bảo đức tin là ân huệ Chúa ban thì các Tông Đồ ngày xưa cũng như chúng ta ngày nay thôi. Lý vì các ngài cũng phải vượt lên trên những gì mắt thấy tai nghe để rồi sau đó mới có được đức tin vào Chúa thì chúng ta cũng vậy. Chính vi thế mà có người bảo: đức tin là một bước nhảy vọt từ những gì xem thấy, nghe thấy đến những gì không nghe thấy, không xem thấy. Bởi vì đâu phải cứ được nhìn thấy, nghe thấy là sẽ có đức tin ngay đâu (Chúng con thấy biết bao người thời Chúa, nghe Chúa giảng, thấy Chúa làm phép lạ mà có tin đâu). Phần chúng ta, chúng ta không được thấy Chúa trực tiếp rõ ràng như các Tông Đồ xưa, nhưng những lời chứng và nhất là cuộc sống làm chứng của các ngài để lại, cũng như nhờ ơn Chúa thương mà chúng ta trở thành những người tin Chúa! Việc Chúa Giêsu phán: Phúc cho những ai không thấy mà tin có ý nghĩa là như vậy.
- Chúng con có biết Chúa Nhật hôm nay còn được gọi là Chúa Nhật gì nữa không?
- Thưa Cha: Chúa Nhật Kính Lòng Chúa Thương Xót.
- Cám ơn! Con đã trả lời rất đúng.
Ngày 22.2.1931, Chúa Giêsu đã hiện ra và mặc khải cho nữ tu Faustina, thuộc dòng Đức Mẹ Từ Bi ở Balan, lòng thương xót của Chúa và dạy chị phải rao truyền lòng thương xót đó qua bức ảnh thánh, và chọn ngày Chúa Nhật II sau Phục sinh là ngày lễ kính lòng thương xót của Chúa. Chúa Giêsu nói với chị Faustina rằng : Hãy vẽ bức ảnh như con nhìn thấy đây với hàng chữ: Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa. Ta hứa, nếu ai tôn kính ảnh này sẽ không bị hư mất. Ta cũng hứa sẽ giúp linh hồn đó toàn thắng các kẻ thù trong cuộc sống, nhất là trong giờ lâm tử. Ta sẽ bảo vệ, gìn giữ linh hồn nó. Ta mong muốn tấm ảnh này được tôn kính trên toàn thế giới. Theo lệnh cha linh hướng, chị Faustina có hỏi Chúa về ý nghĩa hai màu sắc của hai luồng sáng đó, thì Chúa trả lời: Hai luồng sáng đó biểu thị cho máu và nước, luồng trắng chỉ nước, nó làm cho linh hồn nên công chính. Luồng đỏ chỉ máu, đó là sự sống của linh hồn. Hai luồng sáng này được ban ra do lòng thương xót vô bờ của trái tim Ta, mà người lính đã lấy đòng đâm thâu khi Ta bị treo trên Thập giá. Phúc thay những linh hồn nào luôn biết nương náu trong nơi trú ẩn này, vì cánh tay công thẳng của Thiên Chúa sẽ không đánh phạt họ. Chính Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II cũng nói: Bất cứ ai thành khẩn kêu cầu: Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa, sẽ được sự an ủi trong cơn nguy khốn.
Ngày 30 tháng 4 Năm Thánh 2000, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã phong hiển thánh cho nữ tu Faustina, tông đồ của lòng thương xót và đã lập lễ kính lòng thương xót của Chúa trên toàn Giáo Hội vào Chúa Nhật II Phục sinh, đúng như ước muốn của Chúa nói với chị Faustina: Ta ao ước là lễ kính lòng thương xót của Ta phải được cử hành vào Chúa Nhật II Phục sinh. Như vậy là Hội Thánh, qua Đức Giáo Hoàng đã chính thức công nhận việc tôn sùng lòng nhân từ thương xót của Chúa, để mọi người, đặc biệt là các tội nhân biết tin tưởng mau mắn chạy đến với tình yêu đầy lòng nhân ái của Thiên Chúa, như Chúa Giêsu đã nói với thánh nữ Faustina rằng: không một linh hồn nào phải sợ sệt khi đến gần Ta, dù tội lỗi của nó có đỏ như máu đi nữa…
Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa!
Được mạc khải về lòng nhân từ thương xót của Thiên Chúa, chúng ta những con người yếu đuối tội lỗi sẽ được thêm tin tưởng và phó thác nơi tình thương của Thiên Chúa.
Vui học Thánh Kinh Chúa Nhật Phục Sinh năm B
1 Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ.2 Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”
3 Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ.4 Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước.5 Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào.6 Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó,7 và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi.8 Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin.9 Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.
1 On the first day of the week, Mary of Magdala came to the tomb early in the morning, while it was still dark, and saw the stone removed from the tomb.
2 So she ran and went to Simon Peter and to the other disciple whom Jesus loved, and told them, “They have taken the Lord from the tomb, and we don’t know where they put him.”
3 So Peter and the other disciple went out and came to the tomb.
4 They both ran, but the other disciple ran faster than Peter and arrived at the tomb first;5 he bent down and saw the burial cloths there, but did not go in.
6 When Simon Peter arrived after him, he went into the tomb and saw the burial cloths there,7 and the cloth that had covered his head, not with the burial cloths but rolled up in a separate place.
8 Then the other disciple also went in, the one who had arrived at the tomb first, and he saw and believed.
9For they did not yet understand the scripture that he had to rise from the dead.
I. HÌNH TÔ MÀU
* Chủ đề của hình này là gì?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
* Bạn hãy viết lại câu Tin Mừng thánh Gioan 20,2
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
II. TRẮC NGHIỆM
01. Người ra mộ sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần là ai? (Ga 20,1)
a. Mẹ Maria.
b. Bà Maria Mácdala.
c. Ông Phêrô.
d. Ông Nicôđêmô.
02. Ai là người đã phát hiện ra: tảng đá đã lăn khỏi mồ? (Ga 20,1)
a. Mẹ Maria.
b. Bà Maria Mácdala.
c. Ông Phêrô.
d. Ông Gioan.
03. Đây là lời bà Maria Mácdala nói với ông Phêrô (Ga 20,2)
a. Chúa đã sống lại rồi.
b. Chúa bảo các ông hãy đi Galilê và gặp thầy ở đó.
c. Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ, và chúng tôi chẳng biết họ để người ở đâu.
d. Người ta đã cướp mất xác Chúa rồi.
04. Ai là người đã bước vào mộ Chúa Giêsu đầu tiên? (Ga 20,6)
a. Mẹ Maria.
b. Bà Maria Mácdala.
c. Ông Simôn Phêrô.
d. Ông Gioan.
05. Ông Phêrô và Gioan khi tới ngôi mộ chôn Đức Giêsu đã nhìn thấy gì? (Ga 20,6-7)
a. Một ngôi mộ trống.
b. Những băng vải.
c. Khăn che đầu Đức Giêsu.
d. Cả a, b và c đúng.
III. Ô CHỮ
Những gợi ý
01. Theo Kinh Thánh, ai phải trỗi dậy từ cõi chết? (Ga 20,9)
02. Theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải làm gì từ cõi chết? (Ga 20,9)
03. Từ ngôi mộ trở về, bà Maria Mácdala đã gặp ai đầu tiên? (Ga 20,2)
04. Khi ra mộ, bà Maria Mácdala đã nhìn thấy cái gì đã được lăn ra khỏi mộ? (Ga 20,1)
05. Khăn che đầu Đức Giêsu không để lẫn với các băng vải, nhưng được làm gì và xếp riêng ra một nơi? (Ga 20,7)
06. Ai đã ra mộ Đức Giêsu vào sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần? (Ga 20,1)
07. Theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ đâu? (Ga 20,9)
Hàng dọc : Chủ đề của ô chữ này là gì?
IV. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG
Lời giải đáp
VUI HỌC THÁNH KINH CHÚA NHẬT PHỤC SINH B
Tin Mừng thánh Gioan 20,1-9
I. HÌNH TÔ MÀU
* Chủ đề
Chúa đã Phục sinh
* Câu Tin Mừng thánh Gioan 20,2
“Bà liền chạy về gặp ông Simôn Phêrô và người môn đệ Đức Giêsu thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”
II. TRẮC NGHIỆM
01. b. Bà Maria Mácdala (Ga 20,1)
02. b. Bà Maria Mácdala (Ga 20,1)
03. c. Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ, và chúng tôi chẳng biết họ để người ở đâu (Ga 20,2)
04. c. Ông Simôn Phêrô (Ga 20,6)
05. d. Cả a, b và c đúng (Ga 20,6-7)
III. Ô CHỮ
01. Đức Giêsu (Ga 20,9)
02. Trỗi dậy (Ga 20,9)
03. Simôn Phêrô (Ga 20,2)
04. Tảng đá (Ga 20,1)
05. Cuốn lại (Ga 20,7)
06. Maria Mácdala (Ga 20,1)
07. Cõi chết (Ga 20,9)
Hàng dọc : Sống lại
Thánh Kinh bằng hình: Chúa nhật 2 Phục sinh B. Chúa Nhật về lòng thương xót Chúa
- Phúc Âm Ga 20, 19-31
“Phúc thay những người không thấy mà tin”
Câu chuyện Tông Đồ Tô-ma trong bài Tin Mừng hôm nay là một lời kêu gọi các môn đệ hãy tin vào Chúa Phục Sinh. Quả thực ông Tô-ma không đáng trách, nhưng chỉ đáng tiếc là ông không có mặt lần Chúa hiện ra đầu tiên, để cùng các bạn “xem tay và cạnh sườn” Chúa thôi! Câu chuyện ông Tô-ma cũng không nhằm nói về “người cứng lòng tin”, mà chỉ là dịp để Chúa Giê-su cho chúng ta biết thêm một mối phúc nữa ngoài Tám mối phúc, đó là “Phúc thay những người không thấy mà tin”. Không thấy mà tin hoặc không hiểu mà tin, thực sự là một định nghĩa đơn giản nhưng sâu xa về đức tin.
Cũng như các môn đệ Chúa ngày xưa, chúng ta là chứng nhân đức tin hôm nay. Chúng ta làm chứng cho đức tin Ki-tô trên hai phương diện: cộng đoàn và cá nhân. Là phần tử của Giáo Hội, chúng ta bắt chước những Ki-tô hữu tiên khởi cộng đoàn Giê-ru-sa-lem. Đức tin vào Chúa Ki-tô đã giúp họ “một lòng một ý” trong đời sống cầu nguyện cho tới đời sống xã hội. Đức tin sống động của họ đã đưa họ tới việc làm cụ thể, là chăm sóc cho nhau và nhất là quan tâm tới những anh chị em nghèo đói hoặc thiếu thốn. Về phương diện cá nhân là một Ki-tô hữu, chúng ta lấy đức tin của mình để làm chứng rằng chúng ta “đã được Thiên Chúa sinh ra”, nên cụ thể chúng ta phải sống yêu thương. Có sống yêu thương giống như Thiên Chúa, chúng ta mới đủ tư cách như thánh Tô-ma, gọi Chúa Giê-su là “Chúa của con” và Chúa Cha là “Thiên Chúa của con”. Mối phúc thứ chín thật cần thiết cho đời sống chúng ta, để tất cả những gì chúng ta không thể thấy bằng mắt, hiểu bằng trí óc, thì chúng ta có thể thấy bằng con mắt đức tin và hiểu bằng tất cả trái tim. Sứ mệnh làm chứng nhân đức tin thật là cao cả!
Lm. Đa-minh Trần đình Nhi
Thánh Kinh bằng tiếng Việt
Thánh Kinh bằng tiếng Anh