Thiếu Nhi Sống Lời Chúa, Chúa Nhật Lễ Lá năm B 24.03.2024

Chúa nhật Lễ Lá năm B (Mc 14,1-14,47)

DẪN LỄ CHÚA NHẬT LỄ LÁ

Dẫn nhập đầu lễ

Như người tôi tớ chung tình

Giêsu vác lấy thập hình đau thương

Sẵn sàng chấp nhận tai ương

Vâng theo thánh ý trăm đường chẳng sai

Vác cây thập tự theo Ngài

Tín trung phó thác miệt mài tiến lên.

Các bạn thiếu nhi thân mến, hôm nay, Chúa nhật lễ Lá: Giáo hội khai mạc Tuần Thánh tưởng niệm cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu Kitô.

Chúng ta bắt đầu nghi thức hôm nay bằng việc làm phép lá và kiệu lá. Mời các bạn cùng dân Do Thái xưa: “Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa” (Lc 19,38). Cùng với Chúa Giêsu, vị Vua hiền từ trên lưng lừa, chúng ta tiến vào Giê-ru-sa-lem với nhành lá vạn tuế trên tay.

Dâng Thánh lễ hôm nay, mời các bạn thiếu nhi cùng Chúa Giêsu hiền từ tiến vào Giê-ru-sa-lem. Chúng ta hãy sốt sắng bước theo Ngài trên con đường tiến về núi Sọ; hãy thinh lặng ở bên chân thập giá cùng Mẹ Maria và tiễn đưa Chúa đến phần mộ của Ngài. Mời cộng đoàn đứng.

Bài đọc 1 (Is 50,4-7)

Ngôn sứ I-sa-i-a trình bày cho chúng ta hình ảnh của người tôi tớ đau khổ. Dù bị dân chúng ngược đãi và xỉ vả, nhưng người vẫn một lòng tin tưởng nơi Thiên Chúa.

Bài đọc 2 (Pl 2,6-11)

Đây là một trong những bài thánh ca hay nhất của Tân Ước, trích trong thư gửi tín hữu Phi-líp-phê diễn tả: Chúa Giêsu đã tự hạ chính mình, vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người.

Bài Thương Khó (Lc 22,14-23,56)

Bài Thương Khó theo Thánh Luca tường thuật lại sự đau khổ và cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá. Chúng ta hãy sốt sắng lắng nghe, cầu nguyện và hiệp thông với những đau khổ Chúa Giêsu phải chịu vì tội lỗi chúng ta.

Lời nguyện chung

Chủ tế: Chúng con thiếu nhi thân mến, Chúa Giêsu đã được dân chúng tung hô và rước vào Giê-ru-sa-lem. Cùng hiệp lời với các tín hữu trên khắp thế giới, chúng ta cùng nguyện xin.

  1. Chúa Giêsu là Vua Hiền Từ, Vua Hòa Bình, Vua các vua, và Vua của mọi tâm hồn. Xin cho các vị lãnh đạo trong Giáo hội/ luôn chiêm ngắm và bắt chước mẫu gương Vua Giêsu. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  2. Thập giá là cây mang quả trường sinh. Xin cho mọi người trên khắp hoàn cầu/ nhận biết và tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa và là Đấng Cứu Độ. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  3. Hành trình cuộc đời người Công giáo là bước theo Đức Kitô vác thập giá. Xin cho các bậc cha mẹ và các thầy cô Công giáo/ biết vui vẻ đón nhận thập giá Chúa trao qua trách nhiệm giáo dục thế hệ trẻ. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.
  4. Trước khi bước vào cuộc thương khó, Chúa Giêsu đã lập bí tích Thánh Thể để ở lại với con người mãi mãi. Xin cho các thầy cô giáo lý viên, các anh chị trưởng và các bạn thiếu nhi/ biết năng đến với Chúa Giêsu Thánh Thể. Chúng ta cùng cầu xin Chúa.

Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu, con đường Chúa đã đi chính là con đường thập giá, đem ơn cứu độ cho nhân loại. Xin cho chúng con biết cùng vác thập giá với Ngài, để cùng chết và cùng sống lại với Ngài. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.

Tranh tô màu – Chúa nhật Lễ Lá – Năm B

Bài Thương Khó: Mc 14, 1 – 15. 47

“Sự Thương Khó Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta”.

C: Người đọc Chung, Thánh Sử; S: Người đối thoại khác, hoặc Cộng đoàn. J: Chúa Giêsu

C. Bài Thương Khó Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, theo Thánh Marcô.

Hai ngày trước Lễ Vượt Qua và Tuần Lễ ăn bánh không men, các thượng tế và luật sĩ tìm mưu bắt giết Chúa Giêsu. Họ bảo nhau rằng:

S. “Ðừng làm trong ngày lễ, kẻo sinh náo động trong dân”.

C. Khi Chúa đang dùng cơm ở Bêtania trong nhà ông Simon tật phong, thì có một người phụ nữ mang đến một bình ngọc đựng dầu thơm rất quý giá. Ðập vỡ bình, bà đổ dầu thơm trên đầu Người. Có mấy người khó chịu nghĩ thầm rằng: Làm gì mà phí dầu thơm như vậy? Dầu này có thể bán được hơn ba trăm đồng bạc để bố thí cho kẻ nghèo khó. Và họ nặng lời với bà đó. Nhưng Chúa Giêsu bảo:

J. “Hãy để mặc bà, sao các ông lại làm cực lòng bà? Bà vừa làm cho Ta một việc rất tốt. Vì bao giờ các ông cũng có những kẻ nghèo ở bên mình, và các ông có thể làm phúc cho họ lúc nào tuỳ ý, nhưng Ta, các ông không có Ta ở luôn với đâu. Làm được gì thì bà đã làm, bà đã xức dầu thơm có ý tẩm liệm xác Ta trước. Ta bảo thật các ông: Trong khắp thế giới, Phúc âm này rao giảng đến đâu thì người ta cũng sẽ thuật lại việc bà mới làm để nhớ bà”.

C. Khi ấy, Giuđa Iscariô, một trong nhóm Mười Hai, đến tìm các thượng tế để tình nguyện nộp Người cho họ. Nghe vậy, họ mừng rỡ và họ liền hứa cho nó tiền. Và nó tìm dịp tiện nộp Người.

Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn bánh không men là ngày giết chiên mừng Lễ Vượt Qua, các môn đệ thưa Người:

S. “Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua tại đâu?”

C. Người liền sai hai môn đệ đi và dặn rằng:

J. “Các con hãy vào thành, và nếu gặp một người mang vò nước thì hãy đi theo người đó. Hễ người ấy vào nhà nào thì các con hãy nói với chủ nhà rằng: Thầy sai chúng tôi hỏi: Căn phòng Ta sẽ ăn Lễ Vượt Qua với các môn đệ ở đâu? Và chủ nhà sẽ chỉ cho các con một căn phòng rộng rãi dọn sẵn sàng và các con hãy sửa soạn cho chúng ta ở đó”.

C. Hai môn đệ ra đi vào thành và thấy mọi sự như Người đã bảo, và hai ông dọn Lễ Vượt Qua.

Chiều đến, Người cùng Mười Hai môn đệ tới. Và khi mọi người đang ngồi ăn, thì Chúa Giêsu nói:

J. “Ta bảo thật các con, một trong các con đang ăn cùng Ta, sẽ nộp Ta”.

C. Các ông đều buồn rầu và lần lượt từng người thưa Ngài:

S. “Thưa Thầy, có phải con không?”

C. Người đáp:

J. “Là một trong mười hai, kẻ cùng chấm một đĩa với Thầy. Con Người phải ra đi như đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nộp Con Người. Thà nó đừng sinh ra thì hơn”.

C. Ðang khi họ ăn, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các ông mà phán:

J. “Các con hãy cầm lấy, này là Mình Ta”.

C. Rồi Người cầm lấy chén, tạ ơn, trao cho các ông và mọi người đều uống. Và Người bảo các ông:

J. “Này là Máu Ta, Máu tân ước sẽ đổ ra cho nhiều người. Ta bảo thật các con: Ta sẽ chẳng còn uống rượu nho này nữa cho đến ngày Ta sẽ uống rượu mới trong nước Thiên Chúa”.

C. Sau khi hát Thánh Vịnh, Thầy trò đi lên núi Cây Dầu. Chúa Giêsu bảo các ông:

J. “Ðêm nay, tất cả các con sẽ vấp phạm vì Thầy, vì có lời chép rằng: ta sẽ đánh chủ chăn và đoàn chiên sẽ tan tác. Nhưng sau khi Thầy sống lại, Thầy sẽ đến xứ Galilêa trước các con”.

C. Phêrô thưa Người:

S. “Dù tất cả vấp phạm vì Thầy, nhưng con thì không”.

C. Chúa Giêsu bảo ông:

J. “Thầy bảo thật con: Hôm nay, nội đêm nay, trước khi gà gáy hai lần, con đã chối Thầy ba lần”.

C. Nhưng Phêrô càng lên giọng cương quyết hơn mà rằng:

S. “Không, dầu phải chết với Thầy, con cũng sẽ không chối Thầy”.

C. Và tất cả đều nói như vậy.

Ði đến một vườn kia tên là Ghếtsêmani, Người bảo các môn đệ:

J. “Các con hãy ngồi lại đây trong khi Thầy đi cầu nguyện”.

C. Rồi Người đem Phêrô, Giacôbê và Gioan theo Người và Người bắt đầu kinh sợ và buồn sầu. Người liền bảo các ông:

J. “Linh hồn Thầy buồn đến chết được, các con hãy ở lại đây và tỉnh thức”.

C. Tiến xa hơn một chút, Người phục xuống đất và cầu xin nếu có thể được thì xin cho qua khỏi giờ này. Và Người nguyện rằng:

J. “Abba, Lạy Cha, Cha có thể làm được mọi sự, xin cất chén này khỏi con! Nhưng không theo ý con muốn, một theo ý Cha”.

C. Người trở lại và thấy các ông đang ngủ, nên nói với Phêrô:

J. “Simon, con ngủ ư? Con không có sức thức được một giờ sao? Hãy tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi sa chước cám dỗ, vì tinh thần thì lanh lẹ, còn xác thịt thì yếu đuối”.

C. Rồi Người đi khỏi đó và cầu nguyện cùng lời như trước. Khi trở lại lần nữa và thấy các ông còn ngủ (vì mắt các ông nặng trĩu) và các ông không còn biết thưa Người làm sao. Lần thứ ba, Người trở lại và bảo:

J. “Bây giờ các con hãy ngủ và nghỉ ngơi đi. Thế là xong! Giờ đã đến: Này Con Người sắp bị nộp trong tay những kẻ tội lỗi. Thôi! hãy chỗi dậy, chúng ta đi, kẻ nộp Thầy đã tới nơi”.

C. Người còn đang nói, thì Giuđa Iscariô, một trong nhóm Mười Hai đến, cùng đi với một toán đông mang gươm giáo và gậy gộc do các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão sai đến. Trước đó, tên phản bội đã ra hiệu cho chúng rằng:

S. “Hễ tôi hôn mặt ai, thì đó chính là Ngài, các ông cứ bắt lấy và điệu đi cho cẩn thận”.

C. Vừa đến, nó liền tới gần Người mà nói:

S. “Chào Thầy”.

C. Và nó hôn Người. Và chúng tra tay bắt Người. Nhưng một người trong những kẻ đứng xung quanh rút gươm chém tên đầy tớ thầy thượng tế đứt một tai. Chúa Giêsu nói với chúng rằng:

J. “Các ngươi cầm gươm giáo gậy gộc đi bắt Ta như bắt tên cướp! Hằng ngày, Ta ở giữa các ngươi, giảng dạy trong đền thờ mà sao các ngươi không bắt Ta. Nhưng thế là để ứng nghiệm lời Kinh Thánh”.

C. Bấy giờ môn đệ bỏ Người và trốn đi hết. Có một thanh niên theo Người, mình chỉ quấn một tấm khăn, họ túm lấy anh ta, nhưng anh ta bỏ tấm khăn lại và chạy trốn mình trần.

Chúng điệu Chúa Giêsu đến thầy thượng tế, các tư tế, luật sĩ và kỳ lão hội lại đông đủ. Còn Phêrô theo Người xa xa đến tận trong dinh thượng tế và ngồi sưởi lửa với đám đầy tớ. Vậy các thầy thượng tế và toàn thể công nghị tìm một chứng cáo Chúa Giêsu để giết Người, song họ không tìm ra. Có nhiều kẻ đã cáo gian Người, nhưng các chứng đó không hợp nhau. Tuy nhiên có nhiều kẻ đứng lên làm chứng gian cho Người rằng:

S. “Chúng tôi đã nghe nó nói: Ta sẽ phá huỷ đền thờ này do tay loài người làm ra, và trong ba ngày, Ta sẽ xây lại một đền thờ khác không bởi tay loài người làm ra”.

C. Nhưng chứng cớ của họ cũng không hợp nhau. Khi ấy, thầy thượng tế đứng lên giữa công nghị hỏi Chúa Giêsu rằng:

S. “Sao ông không trả lời gì về những điều các người này tố cáo ông”.

C. Nhưng Người vẫn thinh lặng và không đáp lại gì. Thầy thượng tế lại hỏi:

S. “Ông có phải là Ðấng Kitô Con Thiên Chúa đáng chúc tụng chăng?”

C. Chúa Giêsu đáp:

J. “Phải, chính Ta! Rồi các ông sẽ thấy Con Người ngồi bên hữu Ðấng toàn năng và ngự đến trên đám mây”.

C. Thầy thượng tế liền xé áo mình ra và nói:

S. “Chúng ta còn cần chi đến nhân chứng nữa? Các ông đã nghe lời nói lộng ngôn, các ông nghĩ sao?”

C. Ai nấy đều lên án Người đáng chết. Rồi có kẻ bắt đầu nhổ vào Người, che mặt Người và đánh đấm Người mà rằng:

S. “Hãy đoán xem!”

C. Và bọn thủ hạ vả mặt Người.

Phêrô đang ở ngoài sân tiền đường, thì có một đầy tớ gái của thầy thượng tế đến, thấy Phêrô đang sưởi, thì nhìn ông và nói:

S. “Ông cũng theo Giêsu, người Nadarét”.

C. Nhưng ông chối phắt mà rằng:

S. “Tôi không biết, tôi không hiểu cô muốn nói gì”.

C. Rồi ông đi ra ngoài phía trước tiền đường, và gà liền gáy. Lần nữa người đầy tớ thấy ông, liền nói với những người xung quanh rằng:

S. “Ông này thuộc bọn đó”.

C. Nhưng ông lại chối. Một lúc sau, những người ở đó lại nói với Phêrô rằng:

S. “Ðúng ông thuộc bọn đó, vì cả ông cũng là người Galilêa”.

C. Ông liền nguyền rủa nặng lời và thề rằng:

S. “Tôi không biết người mà các ông nói đó”.

C. Tức thì gà gáy lần thứ hai. Và Phêrô nhớ lại lời Chúa Giêsu đã bảo ông: “Trước khi gà gáy hai lần, con đã chối Ta ba lần”. Và ông liền than khóc.

Vừa tảng sáng, các thượng tế hội nghị với các kỳ lão, luật sĩ và toàn thể công nghị. Họ đã trói Chúa Giêsu và giải nạp Người cho Philatô. Philatô hỏi Người:

S. “Ông có phải là vua dân Do-thái không?”

C. Chúa Giêsu đáp:

J. “Ông nói đúng!”

C. Và các thầy thượng tế cáo Người nhiều điều. Philatô lại hỏi Người rằng:

S. “Ông không trả lời gì ư? Hãy coi họ tố cáo Ông biết bao nhiêu điều!”

C. Nhưng Chúa Giêsu không trả lời gì thêm, khiến Philatô ngạc nhiên. Vào mỗi dịp lễ, quan có thói quen phóng thích cho dân một người tù tuỳ ý họ xin. Bấy giờ trong khám có tên Baraba bị giam cùng với những kẻ phiến loạn, vì chúng đã giết người trong cuộc khởi loạn. Dân chúng tiến lên Philatô xin ân xá theo như quan quen làm. Vậy Philatô hỏi:

S. “Các ngươi có muốn ta phóng thích cho các ngươi Vua dân Do-thái không?”

C. (Vì quan đã biết rõ do lòng ghen tương mà các thượng tế nộp Người). Nhưng dân xin quan phóng thích Baraba cho họ. Philatô bảo dân chúng rằng:

S. “Các ngươi muốn Ta làm gì cho vua dân Do-thái?”

C. Nhưng chúng lại kêu lên:

S. “Ðóng đinh nó đi!”

C. Philatô đáp lại:

S. “Người này đã làm gì nên tội?”

C. Song chúng càng la to hơn:

S. “Ðóng đinh nó đi!”

C. Sau cùng Philatô muốn vừa lòng dân, liền tha Baraba và trao Chúa Giêsu cho chúng đánh đòn và đóng đinh vào thập giá. Quân lính điệu Người vào sân tiền đường và tập họp cơ đội lại. Chúng mặc áo choàng đỏ cho Người, rồi quấn một vòng gai đặt trên đầu Người. Ðoạn chào Người rằng:

S. “Tâu Vua dân Do-thái”.

C. Rồi chúng lấy cây sậy đánh đầu Người, khạc nhổ vào Người và quỳ gối triều bái Người. Khi đã nhạo cười Người, chúng lột áo choàng đỏ ra, mặc y phục lại cho Người và chúng điệu Người đi đóng đinh vào thập giá. Chúng gặp một người qua đường, tên là Simon, quê ở Xyrênê, là thân phụ của Alexanđrô và Rôphô vừa ở ngoài đồng về, chúng bắt ông vác đỡ thập giá cho Người. Chúng điệu Người đến nơi kia gọi là Golgotha, nghĩa là Núi Sọ. Chúng cho Người uống rượu pha mộc dược, nhưng Người không uống. Chúng đóng đinh Người vào thập giá, rồi chúng chia nhau áo Người bằng cách bắt thăm xem ai được phần nào.

Vào lúc giờ thứ ba, chúng đã đóng đinh Người vào thập giá. Và có bản án ghi rằng: Vua dân Do Thái! Và cùng với Người, chúng đóng đinh hai tên trộm cướp vào thập giá, một đứa bên hữu, một đứa bên tả Người. Như vậy là ứng nghiệm lời Thánh Kinh rằng: Người đã bị liệt vào số những kẻ gian ác. Những người qua đường sỉ nhục Người, lắc đầu và nói:

S. “Kià! Kẻ phá đền thờ Thiên Chúa và xây lại trong ba ngày: hãy tự cứu mình xuống khỏi thập giá đi!”

C. Các thượng tế với các luật sĩ cũng nhạo báng Người và nói với nhau:

S. “Nó đã cứu được những kẻ khác mà không tự cứu mình! Bây giờ Ðấng Kitô Vua Israel, hãy xuống khỏi thập giá đi để chúng ta thấy mà tin nào!”

C. Cả những kẻ cùng chịu đóng đinh với Người cũng lăng nhục Người. Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín, tối tăm bao trùm toàn thể lãnh thổ. Và đến giờ thứ chín, Chúa Giêsu kêu lớn tiếng rằng:

J. “Eloi, Eloi, lema sabachtani!”

C. Nghĩa là:

J. “Lạy Chúa con, lạy Chúa con, Tại sao Chúa bỏ con!”

C. Có mấy người đứng đó nghe thấy liền nói rằng:

S. “Kìa, nó gọi Elia!”

C. Bấy giờ có kẻ chạy đi nhúng miếng bông biển đầy dấm và cuốn vào cây sậy và đưa lên cho Người uống mà rằng:

S. “Hãy đợi xem Elia có đến đem nó xuống không?”

C. Nhưng Chúa Giêsu kêu một tiếng lớn và trút hơi thở.

(Quỳ gối thinh lặng thờ lạy trong giây lát)

Màn trong đền thờ xé ra làm đôi từ trên xuống dưới. Viên sĩ quan đứng trước mặt Người thấy Người kêu lên và trút hơi thở như thế, liền nói rằng:

S. “Ðúng người này là Con Thiên Chúa!”

C. Cũng có những phụ nữ đứng nhìn từ đàng xa, trong số đó có bà Maria Mađalêna, Maria mẹ của Giacôbê hậu và của Giuse, và bà Salômê, là những kẻ đã theo giúp Người khi Người còn ở xứ Galilêa. Và nhiều người khác cũng đã lên Giêrusalem với Người.

Trời đã xế chiều và hôm đó lại là ngày chuẩn bị, áp ngày Sabbat. Ông Giuse quê ở Arimathia, một hội viên vị vọng trong công nghị, cũng là người trông đợi nước Thiên Chúa, ông mạnh dạn đến gặp Philatô và xin xác Chúa Giêsu. Philatô ngạc nhiên nghe nói Người đã chết, ông gọi viên sĩ quan đến và hỏi xem Người đã chế thật chưa. Khi được viên sĩ quan phúc trình, quan trao xác Người cho Giuse. Giuse đã mua một khăn trắng, hạ xác Chúa Giêsu xuống khỏi thập giá, liệm vào khăn và đặt trong mộ đã đục sẵn trong đá, và lăn một tảng đá lấp cửa mộ. Lúc đó bà Maria Mađalêna và Maria mẹ ông Giuse nhìn xem nơi Người được an táng.

Trò chơi ô chữ – Chúa nhật Lễ Lá 2024 – Năm B

Tin Mừng (Mc 14,1 – 15,47)

Dấu ký hiệu viết tắt :
: Đức Giê-su
nk : người kể
m : một người
dc : dân chúng

Cuộc Thương Khó của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.

✠Cuộc Thương Khó của Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

14 1 nk Hai ngày trước lễ Vượt Qua và lễ Bánh Không Men, các thượng tế và kinh sư bày mưu tính kế bắt Đức Giê-su để giết Người ; 2 vì họ nói : “Đừng làm vào chính ngày lễ, kẻo dân chúng náo động.”

3 nk Lúc đó, Đức Giê-su đang ở làng Bê-ta-ni-a, tại nhà ông Si-môn Cùi. Giữa lúc Người dùng bữa, có một người phụ nữ đến, mang theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm cam tùng nguyên chất thứ đắt tiền. Cô đập ra, đổ dầu thơm trên đầu Người. 4 Có vài người lấy làm bực tức, nói với nhau : m “Phí dầu thơm như thế để làm gì ? 5 Dầu đó có thể đem bán lấy trên ba trăm quan tiền mà bố thí cho người nghèo.” nk Rồi họ gắt gỏng với cô. 6 Nhưng Đức Giê-su bảo họ :  “Cứ để cho cô làm. Sao lại muốn gây chuyện ? Cô ấy vừa làm cho tôi một việc nghĩa. 7 Người nghèo thì lúc nào các ông chẳng có bên cạnh mình, các ông muốn làm phúc cho họ bao giờ mà chẳng được ! Còn tôi, các ông chẳng có mãi đâu ! 8 Điều gì làm được thì cô đã làm : cô đã lấy dầu thơm ướp xác tôi, để chuẩn bị ngày mai táng. 9 Tôi bảo thật các ông : Hễ Tin Mừng được loan báo đến đâu trong khắp thiên hạ, thì nơi đó việc cô vừa làm cũng sẽ được kể lại để nhớ tới cô.”

10 nk Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, một người trong Nhóm Mười Hai, đi gặp các thượng tế để nộp Người cho họ. 11 Nghe hắn nói, họ rất mừng và hứa cho tiền. Giu-đa liền tìm cách nộp Người sao cho tiện.

12 nk Ngày thứ nhất trong tuần Bánh Không Men, là ngày sát tế chiên Vượt Qua, các môn đệ thưa với Đức Giê-su : m “Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu ?” 13 nk Người sai hai môn đệ đi, và dặn họ :  “Các anh đi vào thành, và sẽ có một người mang vò nước đón gặp các anh. Cứ đi theo người đó. 14 Người đó vào nhà nào, các anh hãy thưa với chủ nhà : Thầy nhắn : ‘Thầy sẽ ăn lễ Vượt Qua với các môn đệ ở phòng nào ?’ 15 Và ông ấy sẽ chỉ cho các anh một phòng rộng rãi trên lầu, đã được chuẩn bị sẵn sàng : và ở đó, các anh hãy dọn tiệc cho chúng ta.” 16 nk Hai môn đệ ra đi. Vào đến thành, các ông thấy mọi sự y như Người đã nói. Và các ông dọn tiệc Vượt Qua.

17 nk Chiều đến, Đức Giê-su và Nhóm Mười Hai cùng tới. 18 Đang khi dùng bữa, Người nói :  “Thầy bảo thật anh em, có người trong anh em sẽ nộp Thầy, mà lại là người đang cùng ăn với Thầy.” 19 nk Các môn đệ đâm ra buồn rầu, và lần lượt hỏi Người : m “Chẳng lẽ con sao ?” 20 nk Người đáp :  “Chính là một trong Nhóm Mười Hai đây, mà là người chấm chung một đĩa với Thầy. 21 Đã hẳn, Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người. Nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người : thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn !”

22 nk Cũng đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói :  “Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy.” 23 nk Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. 24 Người bảo các ông :  “Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người. 25 Thầy bảo thật anh em : chẳng bao giờ Thầy còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến ngày Thầy uống thứ rượu mới trong Nước Thiên Chúa.”

26 nk Hát thánh vịnh xong, Đức Giê-su và các môn đệ ra núi Ô-liu. 27 Đức Giê-su nói với các ông :  “Tất cả anh em sẽ vấp ngã, vì Kinh Thánh đã chép : Ta sẽ đánh người chăn chiên, và chiên sẽ tan tác. 28 Nhưng sau khi trỗi dậy, Thầy sẽ đến Ga-li-lê trước anh em.” 29 nk Ông Phê-rô liền thưa : m “Dầu tất cả có vấp ngã đi nữa, thì con cũng nhất định là không.” 30 nk Đức Giê-su nói với ông :  “Thầy bảo thật anh : hôm nay, nội đêm nay, gà chưa kịp gáy hai lần, thì chính anh, anh đã chối Thầy đến ba lần.” 31 nk Nhưng ông Phê-rô lại nói quả quyết hơn : m “Dầu có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy.” nk Tất cả các môn đệ cũng đều nói như vậy.

32 nk Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến một thửa đất gọi là Ghết-sê-ma-ni. Người nói với các ông :  “Anh em ngồi lại đây, trong khi Thầy cầu nguyện.” 33 nk Rồi Người đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo. Người bắt đầu cảm thấy hãi hùng xao xuyến. 34 Người nói với các ông :  “Tâm hồn Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức.” 35 nk Người đi xa hơn một chút, sấp mình xuống đất mà cầu xin cho mình khỏi phải qua giờ ấy, nếu có thể được. 36 Người nói :  “Áp-ba, Cha ơi, Cha làm được mọi sự, xin cất chén này xa con. Nhưng xin đừng làm điều con muốn, mà làm điều Cha muốn.” 37 nk Rồi Người trở lại, thấy các môn đệ đang ngủ, liền nói với ông Phê-rô :  “Si-môn, anh ngủ à ? Anh không thức nổi một giờ sao ? 38 Anh em hãy canh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng hái, nhưng thể xác lại yếu đuối.” 39 nk Người lại đi cầu nguyện, kêu xin như lần trước. 40 Rồi Người trở lại, thấy các môn đệ vẫn ngủ, vì mắt họ nặng trĩu. Các ông chẳng biết trả lời làm sao với Người. 41 Lần thứ ba, Người trở lại và bảo các ông :  “Lúc này mà còn ngủ, còn nghỉ sao ? Thôi, đủ rồi. Giờ đã điểm. Này Con Người bị nộp vào tay phường tội lỗi. 42 Đứng dậy, ta đi nào ! Kìa kẻ nộp Thầy đã tới !”

43 nk Ngay lúc đó, khi Người còn đang nói, thì Giu-đa, một người trong Nhóm Mười Hai, xuất hiện. Cùng đi với hắn, có một đám đông mang gươm giáo gậy gộc. Họ được các thượng tế, kinh sư và kỳ mục sai đến. 44 Kẻ nộp Đức Giê-su đã cho họ một ám hiệu, hắn dặn rằng : m “Tôi hôn ai thì chính là người đó. Các anh bắt lấy và điệu đi cho cẩn thận.” 45 nk Vừa tới, Giu-đa tiến lại gần Người và nói : m “Thưa Thầy !”, nk rồi hôn Người. 46 Họ liền tra tay bắt Người. 47 Nhưng một trong những kẻ đang có mặt tại đó tuốt gươm ra, chém phải tên đầy tớ của thượng tế, làm nó đứt tai.

48 nk Đức Giê-su nói với họ :  “Tôi là một tên cướp sao mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến bắt ? 49 Ngày ngày, tôi vẫn ở giữa các ông, vẫn giảng dạy ở Đền Thờ, mà các ông không bắt. Nhưng thế này là để lời Sách Thánh được ứng nghiệm.” 50 nk Bấy giờ các môn đệ bỏ Người mà chạy trốn hết. 51 Trong khi đó có một cậu thanh niên đi theo Người, mình khoác vỏn vẹn một tấm vải gai. Họ túm lấy anh. 52 Anh liền trút tấm vải lại, bỏ chạy trần truồng.

53 nk Họ điệu Đức Giê-su đến vị thượng tế. Các thượng tế, kỳ mục và kinh sư tề tựu đông đủ. 54 Ông Phê-rô theo Người xa xa, vào tận bên trong dinh thượng tế, và ngồi sưởi bên đống lửa với đám thuộc hạ.

55 nk Bấy giờ các thượng tế và toàn thể Thượng Hội Đồng tìm lời chứng buộc tội Đức Giê-su để lên án tử hình, nhưng họ tìm không ra, 56 vì tuy có nhiều kẻ đưa chứng gian tố cáo Người, nhưng các chứng ấy lại không ăn khớp với nhau. 57 Có vài kẻ đứng lên cáo gian Người rằng : 58 m “Chúng tôi có nghe ông ấy nói : Tôi sẽ phá Đền Thờ này do tay người phàm xây dựng, và nội ba ngày, tôi sẽ xây một Đền Thờ khác, không phải do tay người phàm !” 59 nk Nhưng ngay về điểm này, chứng của họ cũng không ăn khớp với nhau.

60 nk Bấy giờ vị thượng tế đứng lên giữa hội đồng hỏi Đức Giê-su : m “Ông không nói lại được một lời sao ? Mấy người này tố cáo ông gì đó ?” 61 nk Nhưng Đức Giê-su vẫn làm thinh, không đáp một tiếng. Vị thượng tế lại hỏi Người : m “Ông có phải là Đấng Ki-tô, Con của Đấng Đáng Chúc Tụng không ?” 62 nk Đức Giê-su trả lời :  “Phải, chính thế. Rồi các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu Đấng Toàn Năng và ngự giá mây trời mà đến.” 63 nk Vị thượng tế liền xé áo mình ra và nói : m “Chúng ta cần gì nhân chứng nữa ? 64 Quý vị vừa nghe hắn nói phạm đến Thiên Chúa, quý vị nghĩ sao ?” nk Tất cả đều kết án Người đáng chết.

65 nk Thế là một số bắt đầu khạc nhổ vào Người, bịt mặt Người lại, vừa đánh đấm Người vừa nói : m “Hãy nói tiên tri đi !” nk Và đám thuộc hạ tát Người túi bụi.

66 nk Ông Phê-rô đang ở dưới sân, có một người tớ gái của thượng tế đi tới ; 67 thấy ông ngồi sưởi, cô ta nhìn ông chòng chọc mà nói : m “Cả bác nữa, bác cũng đã ở với cái ông người Na-da-rét, ông Giê-su đó chứ gì !” 68 nk Ông liền chối : m “Tôi chẳng biết, chẳng hiểu cô muốn nói gì !” nk Rồi ông bỏ đi ra phía tiền sảnh. Bấy giờ có tiếng gà gáy. 69 Người tớ gái thấy ông, lại bắt đầu nói với những người đứng đó : m “Bác này cũng thuộc bọn chúng đấy.” 70 nk Nhưng ông Phê-rô lại chối. Một lát sau, những người đứng đó lại nói với ông : m “Đúng là bác thuộc bọn chúng, vì bác cũng là người Ga-li-lê !” 71 nk Nhưng ông Phê-rô liền thốt lên những lời độc địa và thề rằng : m “Tôi thề là không có biết người các ông nói đó !” 72 nk Ngay lúc đó, gà gáy lần thứ hai. Ông Phê-rô sực nhớ điều Đức Giê-su đã nói với mình : “Gà chưa kịp gáy hai lần, thì anh đã chối Thầy đến ba lần.” Thế là ông oà lên khóc.

15 1 nk Vừa tảng sáng, các thượng tế đã họp bàn với các kỳ mục và kinh sư, tức là toàn thể Thượng Hội Đồng. Sau đó, họ trói Đức Giê-su lại và giải đi nộp cho ông Phi-la-tô.

2 nk Ông Phi-la-tô hỏi Người : m “Ông là vua dân Do-thái sao ?” nk Người trả lời :  “Đúng như ngài nói đó.” 3 nk Các thượng tế tố cáo Người nhiều tội, 4 nên ông Phi-la-tô lại hỏi Người : m “Ông không trả lời gì sao ? Nghe kìa, họ tố cáo ông biết bao nhiêu tội !” 5 nk Nhưng Đức Giê-su không trả lời gì nữa, khiến ông Phi-la-tô phải ngạc nhiên.

6 nk Vào mỗi dịp lễ lớn, ông thường phóng thích cho dân một người tù, tuỳ ý họ xin. 7 Khi ấy có một người tên là Ba-ra-ba, đang bị giam với những tên phiến loạn đã giết người trong một vụ nổi dậy. 8 Đám đông kéo nhau lên yêu cầu tổng trấn ban ân xá như thường lệ. 9 Đáp lời họ yêu cầu, ông Phi-la-tô hỏi : m “Các ông có muốn ta phóng thích vua dân Do-thái cho các ông không ?” 10 nk Bởi ông thừa biết chỉ vì ghen tỵ mà các thượng tế nộp Người. 11 Nhưng các thượng tế sách động đám đông đòi ông Phi-la-tô phóng thích tên Ba-ra-ba thì hơn. 12 Ông Phi-la-tô lại hỏi : m “Vậy ta phải xử thế nào với người mà các ông gọi là vua dân Do-thái ?” 13 dc Họ la lên : nk “Đóng đinh nó vào thập giá !” 14 nk Ông Phi-la-tô lại hỏi : m “Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác ?” nk Họ càng la to : dc “Đóng đinh nó vào thập giá !” 15 nk Vì muốn chiều lòng đám đông, ông Phi-la-tô phóng thích tên Ba-ra-ba, truyền đánh đòn Đức Giê-su, rồi trao Người cho họ đóng đinh vào thập giá.

16 nk Lính điệu Đức Giê-su vào bên trong công trường, tức là dinh tổng trấn, và tập trung cả cơ đội lại. 17 Chúng khoác cho Người một tấm áo điều, và kết một vòng gai làm vương miện đặt lên đầu Người. 18 Rồi chúng bái chào Người : dc “Vạn tuế đức vua dân Do-thái !” 19 nk Chúng lấy cây sậy đập lên đầu Người, khạc nhổ vào Người, và quỳ gối bái lạy. 20 Chế giễu chán, chúng lột áo điều ra, và cho Người mặc áo lại như trước. Sau đó, chúng dẫn Người đi để đóng đinh vào thập giá.

21 nk Lúc ấy, có một người từ miền quê lên, đi ngang qua đó, tên là Si-môn, gốc Ky-rê-nê. Ông là thân phụ hai ông A-lê-xan-đê và Ru-phô. Chúng bắt ông vác thập giá đỡ Đức Giê-su. 22 Chúng đưa Người lên một nơi gọi là Gôn-gô-tha, nghĩa là Đồi Sọ.

23 nk Chúng trao rượu pha một dược cho Người, nhưng Người không uống. 24 Chúng đóng đinh Người vào thập giá, rồi đem áo Người ra bắt thăm mà chia nhau, xem ai được cái gì. 25 Lúc chúng đóng đinh Người là giờ thứ ba. 26 Bản án xử tội Người viết rằng : “Vua người Do-thái”. 27 Bên cạnh Người, chúng còn đóng đinh hai tên cướp, một đứa bên phải, một đứa bên trái. [28 Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh : Người bị liệt vào hạng những tên phạm pháp.]

29 nk Kẻ qua người lại đều nhục mạ Người, vừa lắc đầu vừa nói : m “Ê, mi là kẻ phá Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được, 30 có giỏi thì xuống khỏi thập giá mà cứu mình đi !” 31 nk Các thượng tế và kinh sư cũng chế giễu Người như vậy, họ nói với nhau : m “Hắn cứu được thiên hạ, mà chẳng cứu nổi mình. 32 Ông Ki-tô vua Ít-ra-en, cứ xuống khỏi thập giá ngay bây giờ đi, để chúng ta thấy và tin.” nk Cả những tên cùng chịu đóng đinh với Người cũng nhục mạ Người.

33 nk Vào giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ khắp mặt đất mãi đến giờ thứ chín. 34 Vào giờ thứ chín, Đức Giê-su kêu lớn tiếng :  “Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma xa-bác-tha-ni !” nk Nghĩa là :  “Lạy Thiên Chúa, Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con ?” 35 nk Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói : m “Kìa hắn kêu cứu ông Ê-li-a.” 36 nk Rồi có kẻ chạy đi lấy một miếng bọt biển, thấm đầy giấm, cắm vào một cây sậy, đưa lên cho Người uống mà nói : m “Để xem ông Ê-li-a có đến đem hắn xuống không.” 37 nk Đức Giê-su lại kêu lên một tiếng lớn, rồi tắt thở.

(quỳ gối thinh lặng trong giây lát)

38 nk Bức màn trướng trong Đền Thờ bỗng xé ra làm hai từ trên xuống dưới. 39 Viên đại đội trưởng đứng đối diện với Đức Giê-su, thấy Người tắt thở như vậy liền nói : m “Quả thật, người này là Con Thiên Chúa.”

40 nk Nhưng cũng có mấy phụ nữ đứng xa xa mà nhìn, trong đó có bà Ma-ri-a Mác-đa-la, bà Ma-ri-a mẹ các ông Gia-cô-bê Thứ và Giô-xết, cùng bà Sa-lô-mê. 41 Các bà này đã đi theo và giúp đỡ Đức Giê-su khi Người còn ở Ga-li-lê. Lại có nhiều bà khác đã cùng với Người lên Giê-ru-sa-lem, cũng có mặt tại đó.

42 nk Chiều đến, vì hôm ấy là ngày áp lễ, tức là hôm trước ngày sa-bát, 43 nên ông Giô-xếp tới. Ông là người thành A-ri-ma-thê, thành viên có thế giá của hội đồng, và cũng là người vẫn mong đợi Triều Đại của Thiên Chúa. Ông đã mạnh dạn đến gặp tổng trấn Phi-la-tô để xin thi hài Đức Giê-su. 44 Nghe nói Người đã chết, ông Phi-la-tô lấy làm ngạc nhiên, và cho đòi viên đại đội trưởng đến, hỏi xem Người đã chết lâu chưa. 45 Sau khi nghe viên sĩ quan cho biết sự việc, tổng trấn đã cho ông Giô-xếp lãnh lấy thi hài. 46 Ông này mua một tấm vải gai, hạ xác Đức Giê-su xuống, lấy tấm vải ấy liệm Người lại, đem đặt vào ngôi mộ đã đục sẵn trong núi đá, rồi lăn tảng đá lấp cửa mộ. 47 Còn bà Ma-ri-a Mác-đa-la và bà Ma-ri-a mẹ ông Giô-xết, thì để ý nhìn xem chỗ họ mai táng Người.

Đáp án: Ô chữ Chúa nhật V mùa Chay 2024 – Năm B

1. Thờ phượng Thiên Chúa
2. Người Hy lạp
3. Thành Bết-xai-đa
4. Ga-li-lê
5. Si-mon Phê-rô
6. Muốn
7.  Môn đệ
8. Cây lương thực
9. Trơ trọi một mình
10. Phục vụ
11. Sự chết
12. Bốn lần
13. Cuộc phán xét
14. Eternal Life
TỪ KHÓA: HẠT GIỐNG MỤC NÁT

Bài giảng lễ thiếu nhi: Chúa Nhật Lễ Lá, năm B

Bài giảng lễ thiếu nhi: Chúa Nhật Lễ Lá, năm B

“Hoan hô! Chúc tụng Đấng ngự đến
(Mc 11, 9)
Thiếu nhi chúng con yêu quý,
Chúng con có biết hôm nay là ngày gì không chúng con?
– Dạ thưa cha, hôm nay là ngày Lễ Lá.
– Rất đúng!
– Thế ngày Lễ Lá có gì đặc biệt nào.
– Thưa cha hôm nay là ngày kỷ niệm Chúa Giêsu long trọng vào thành thánh Giêrusalem và được người ta đón rước một cách hết sức đặc biệt.
– Chúng con trả lời rất hay.
Bài Tin Mừng hôm nay dài, cha chỉ muốn nói với chúng con ít lời.
Đọc bài Tin Mừng hôm nay tự nhiên cha cảm thấy sợ.
Chúng con có biết cha sợ cái gì không? Cha sợ lòng dạ của con người. Lòng dạ con người dễ thay đổi quá.
Cha kể cho chúng con câu chuyện này: Trang Tử ngày xưa là một vĩ nhân, nghĩa là một người rất nổi tiếng. Một hôm nọ ông ấy thuật lại cho người vợ của ông nghe câu chuyện về một người đàn bà có chồng vừa mới chết, ngồi bên mồ vừa quạt vừa khóc. Khi người ta hỏi tại sao bà ta lại làm thế thì bà trả lời bà đã hứa với chồng là khi nào cỏ trên mộ khô héo thì mới đi lấy chồng khác. Hiện giờ cỏ thì trên mộ chưa héo, nên bà ta không thể tái giá được. Thuật cho vợ nghe xong Trang Tử khen người đàn bà ấy biết giữ tròn lời hứa với chồng. Vợ Trang Tử phun nước bọt nhổ xuống đất mà chê người đàn bà nọ là bội bạc, chồng vừa mới chết đã vội muốn lấy chồng khác. Trang Tử im lặng không nói gì.
 
Ít lâu sau, Trang Tử đột ngột qua đời. Quan tài còn để tại nhà, thì có người thanh niên đẹp trai đến tự xưng là học trò Trang Tử xin ở lại lo việc tống táng cho thầy. Vợ Trang Tử liền phải lòng người học trò và mặc dù đang có tang chồng, vẫn gian díu với người trai trẻ đẹp ấy. Đang lúc gian díu, người học trò kêu đau bụng và cho biết thường khi đau như vậy chỉ cần lấy não của người vừa mới chết uống vào thì khỏi ngay. Vợ Trang Tử muốn chữa cho tình nhân chóng khỏi để vui vầy cuộc ân ái, liền dùng vồ lớn để đập bể quan tài toan lấy não của chồng làm thuốc.
 
Nắp quan tài vừa vỡ tung ra Trang Tử từ bên trong ngồi dậy, thì ra Trang Tử muốn thử lòng người vợ trẻ, đã dùng phép biến hình thành người học trò.
Đó chúng con thấy. Lòng dạ của con người: Hứa đó rồi phản bội đó. Thảo nào mà Winston Churchill, cố thủ tướng Anh Quốc, là một vĩ nhân được rất nhiều người kính trọng. Có lần sau khi nói chuyện với một cử tọa khoảng 10 ngàn người có mặt hoan hô thán phục, một người bạn của thủ tướng đã hỏi:
 
– Thưa thủ tướng, ngài không cảm thấy xúc động vì 10 ngàn người đã đến nghe ngài nói chuyện sao?
 
Churchill trả lời: “Thực sự không hẳn là như thế. Biết đâu là sẽ có một trăm ngàn người đến nhìn khi tôi bị treo lên”.
Chúng con thấy Chúa Giêsu lúc còn sống, đi rao giảng Tin Mừng, có biết bao nhiêu người theo Chúa. Và hôm nay khi Chúa tiến vào Giêrusalem để hoàn tất chương trình cứu độ, đông đảo dân chúng đã tràn ra đường để đón rước Ngài, chúc tụng Ngài, thế mà không lâu sau đó chính những con người đó lại kéo nhau vào sân tổng trấn Philatô, hò hét và yêu cầu giết chính Đấng mà họ mới hoan hô.
Mới chỉ vài giờ trước, mười hai tông đồ đã được rước lễ bởi chính tay Chúa Giêsu, vậy mà bây giờ tất cả đều thay đổi, kẻ thì bán Thầy, kẻ thì bỏ Thầy, kẻ thì chối Thầy.
Chúng ta hãy cầu xin cho chúng ta luôn biết trung thành trên con đường theo Chúa. Amen.

Vui Học Thánh Kinh Chúa Nhật Lễ Lá

Tin Mừng thánh Luca 19,28-40
Đức Giê-su vào Giê-ru-sa-lem với tư cách là Mê-si-a (Mt 21: 1-11; Mc 11: 1-10; Ga 12: 12 -19 )
28 Nói những lời ấy xong, Đức Giê-su đi đầu, tiến lên Giê-ru-sa-lem.29 Khi đến gần làng Bết-pha-ghê và làng Bê-ta-ni-a, bên triền núi gọi là núi Ô-liu, Người sai hai môn đệ và bảo:30 “Các anh đi vào làng trước mặt kia. Khi vào sẽ thấy một con lừa con chưa ai cỡi bao giờ, đang cột sẵn đó. Các anh cởi dây ra và dắt nó đi.31 Nếu có ai hỏi: “Tại sao các anh cởi lừa người ta ra”, thì cứ nói: “Chúa có việc cần dùng!32 Hai người được sai liền ra đi và thấy y như Người đã nói.33 Các ông đang cởi dây lừa, thì những người chủ nói với các ông: “Tại sao các anh lại cởi lừa người ta ra? “34 Hai ông đáp: “Chúa có việc cần dùng.”

35 Các ông dắt lừa về cho Đức Giê-su, rồi lấy áo choàng của mình phủ trên lưng lừa, và giúp Người cỡi lên.36 Người đi tới đâu, dân chúng cũng lấy áo choàng trải xuống mặt đường.37 Khi Người đến gần chỗ dốc xuống núi Ô-liu, tất cả đoàn môn đệ vui mừng bắt đầu lớn tiếng ca tụng Thiên Chúa, vì các phép lạ họ đã được thấy.38 Họ hô lên: Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa! Bình an trên cõi trời cao, vinh quang trên các tầng trời!

Đức Giê-su tán thành việc các môn đệ hoan hô Người (Mt 21: 15 -16 )
39 Trong đám đông, có vài người thuộc nhóm Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, Thầy trách môn đệ Thầy đi chứ! “40 Người đáp: “Tôi bảo các ông: họ mà làm thinh, thì sỏi đá cũng sẽ kêu lên! ”

28 After he had said this, he proceeded on his journey up to Jerusalem.
29 As he drew near to Bethphage and Bethany at the place called the Mount of Olives, he sent two of his disciples.
30 He said, “Go into the village opposite you, and as you enter it you will find a colt tethered on which no one has ever sat. Untie it and bring it here.
31 And if anyone should ask you, ‘Why are you untying it?’ you will answer, ‘The Master has need of it.'”
32 So those who had been sent went off and found everything just as he had told them.
33 And as they were untying the colt, its owners said to them, “Why are you untying this colt?”
34 They answered, “The Master has need of it.”
35 So they brought it to Jesus, threw their cloaks over the colt, and helped Jesus to mount.
36 As he rode along, the people were spreading their cloaks on the road;37 and now as he was approaching the slope of the Mount of Olives, the whole multitude of his disciples began to praise God aloud with joy for all the mighty deeds they had seen.
38 They proclaimed: “Blessed is the king who comes in the name of the Lord. Peace in heaven and glory in the highest.”
39 Some of the Pharisees in the crowd said to him, “Teacher, rebuke your disciples.” 40 He said in reply, “I tell you, if they keep silent, the stones will cry out!”

I. HÌNH TÔ MÀU

d

* Chủ đề của hình này là gì?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
* Bạn hãy viết câu TM thánh Luca 19,38a
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

II. TRẮC NGHIỆM

01. Con vật Đức Giêsu đã cỡi khi Người vào thành Giêrusalem. (Lc 19,35)
a. Con ngựa.
b. Con lừa.
c. Con lạc đà.
d. Con chiên.

02. Đức Giêsu sai bao nhiêu môn đệ vào làng tìm phương tiện cho người cỡi? (Lc 19,29)
a. 1 môn đệ.
b. 2 môn đệ.
c. 3 môn đệ.
d. 7 môn đệ.

03. Khi Đức Giêsu tiến vào thành Giêrusalem, dân chúng đã làm gì? (Lc 19,36-37)
a. Lấy áo choàng trải trên đường.
b. Lớn tiếng ca tụng Thiên Chúa.
c. Im lặng lắng nghe lời Thiên Chúa.
d. Chỉ có a và b đúng.

04. Câu người ta ca tụng Thiên Chúa khi Đức Giêsu tiến vào thành Giêrusalem: (Lc 19,38)
a. Vinh danh Thiên Chúa trên trời.
b. Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa.
c. Lạy Đức Vua, xin cứu vớt chúng tôi.
d. Hoan hô Đức Vua chiến thắng.

05. Đây là những người đã trách Đức Giêsu khi thấy các môn đệ hoan hô Người? (Lc 19,39)
a. Các thượng tế.
b. Người Pharisêu.
c. Quân lính La mã.
d. Khách ngoại kiều.

III. Ô CHỮ

Những gợi ý

01. Khi Đức Giêsu đến gần chỗ dốc xuống núi Ô liu, tất cả đoàn môn đệ vui mừng bắt đầu lớn tiếng ca tụng ai?  (Lc 19,37)

02. Dân chúng chúc tụng ai, Đấng ngự đến nhân danh Chúa? (Lc 19,38)

03. Ngôi làng gần bên triền núi Ô liu tên là gì? (Lc 19,29)

04. Con vật Đức Giêsu đã cỡi khi Người vào thành Giêrusalem. (Lc 19,35)

05. Người ta phủ gì trên lưng lừa để Đức Giêsu cỡi? (Lc 19,35)

06. Ai tiến vào Giêrusalem trên lưng lừa? (Lc 19,28-38)

Hàng dọc : Chủ đề của ô chữ này là gì?

IV. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG
“Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa!”

Tin Mừng thánh Luca 19,38a

Lời giải đáp VUI HỌC THÁNH KINH
CHÚA NHẬT LỄ LÁ (Kiệu Lá)

I. HÌNH TÔ MÀU
* Chủ đề
Chúa Giêsu vào thành Giêrusalem
* Câu TM thánh Luca 19,38a
“Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa!”

II. TRẮC NGHIỆM
01. b. Con lừa (Lc 19,35)
02. b. 2 môn đệ  (Lc 19,29)
03. d. Chỉ có a và b đúng. (Lc 19,36-37)
04. b. Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa (Lc 19,38)
05. b. Người Pharisêu (Lc 19,39)

III. Ô CHỮ
01. Thiên Chúa (Lc 19,38)
02. Đức Vua (Lc 19,38)
03. Bêtania  (Lc 19,29)
04. Con lừa (Lc 19,35)
05. Áo choàng (Lc 19,35)
06. Đức Giêsu (Lc 19,28-38)

Hàng dọc : Ca tụng
GB. NGUYỄN THÁI HÙNG

Kinh Thánh bằng hình: Chúa nhật Lễ Lá năm B

https://tgpsaigon.net/bai-viet/kinh-thanh-bang-hinh-chua-nhat-le-la-nam-b-37376
Kinh Thánh bằng hình: Chúa nhật Lễ Lá năm B

TGPSG — “Trong ngày Lễ Lá, hình ảnh Chúa Giêsu cỡi trên lưng lừa tiến vào Giêrusalem làm dội lại lời tiên tri Zacaria: “Nào thiếu nữ Sion, hãy vui mừng hoan hỉ! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy vui sướng reo hò! Vì kìa Đức Vua của ngươi đang đến với ngươi. Người là Đấng chính trực, Đấng toàn thắng; khiêm tốn ngồi trên lưng lừa, một con lừa con vẫn còn theo mẹ” (9,9).

Vào thời tiên tri Zacaria cũng như vào thời Chúa Giêsu, con ngựa mới là biểu tượng của sức mạnh, còn lừa là phương tiện của người nghèo. Vì thế hình ảnh Vua Giêsu ngồi trên lưng lừa diễn tả một vị vua hoàn toàn khác. Người là vua của hòa bình, vua của người nghèo, vị vua đơn sơ và khiêm tốn.” (Trích bài viết Nhiệt thành của thập giá của Gm. Phêrô Nguyễn Văn Khảm)

Kinh Thánh lời Việt:

Kinh Thánh bằng tiếng Anh: