Thiếu Nhi Sống Lời Chúa, Chúa Nhật tuần 25 Thường niên năm C 21/09/2025

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

Chúa nhật XXV Thường niên, năm C: “Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được”

BÀI ĐỌC I: Am 8, 4-7

“Chống lại những kẻ lấy tiền mua người nghèo”.

Trích sách Tiên tri Amos.

Hãy nghe đây, hỡi những ai đàn áp kẻ nghèo khó, và muốn tiêu diệt hết những kẻ bần cùng trong cả nước. Các ngươi bảo: “Bao giờ qua tuần trăng mới để chúng tôi bán hàng? Khi nào hết ngày Sabbat để chúng tôi bán lúa mạch. Chúng tôi sẽ giảm lường đong, tăng giá và làm cân giả. Chúng tôi sẽ lấy tiền mua người nghèo, lấy đôi dép đổi lấy người túng thiếu. Chúng tôi sẽ bán lúa mục nát”. Vì Giacóp kiêu căng, Chúa đã thề rằng: “Ta sẽ không bao giờ lãng quên tất cả các việc chúng làm cho đến cùng”.

Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 112, 1-2. 4-6. 7-8

Đáp: Hãy ngợi khen Chúa, Đấng nâng cao kẻ túng thiếu (c.1a & 7b).

1) Hãy ngợi khen, hỡi những người tôi tớ Chúa, chư vị hãy ngợi khen danh Chúa. Nguyện danh Chúa được chúc tụng từ bây giờ và cho đến muôn đời.

2) Chúa siêu việt trên hết thảy chư dân, trên muôn cõi trời là vinh quang của Chúa…và Người để mắt nhìn coi khắp cả trên trời dưới đất.

3) Người nâng cao kẻ túng thiếu từ chỗ bụi tro, và cất nhắc bạn cơ bần từ nơi phẩn thổ, hầu cho họ ngồi với những bậc quân vương, với những bậc quân vương của dân Người.

BÀI ĐỌC II: 1Tm 2, 1-8

“Cầu nguyện cùng Thiên Chúa cho mọi người. Ngài muốn cho mọi người được cứu độ”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gởi Timôthêu.

Trước tiên, cha khuyên hãy cầu xin, khẩn nguyện, kêu van và tạ ơn cho mọi người: cho vua chúa, và tất cả những bậc vị vọng, để chúng ta được sống bằng yên vô sự, trong tinh thần đạo đức và thanh sạch. Đó là điều tốt lành và đẹp lòng Đấng Cứu Độ chúng ta là Thiên Chúa. Người muốn cho mọi người được cứu rỗi và đến nhận biết chân lý.

Vì chỉ có một Thiên Chúa, và một Đấng Trung Gian giữa Thiên Chúa và loài người, là Đức Giêsu Kitô, cũng là con người. Người đã phó mình làm giá cứu chuộc thay cho mọi người, để nên chứng tá trong thời của Người, mà vì chứng tá đó, cha đã được đặt lên làm kẻ rao giảng, làm Tông đồ (cha nói thật chứ không nói dối), và làm Thầy dạy dân ngoại trong đức tin và chân lý. Vậy cha muốn rằng những người đàn ông cầu nguyện trong mọi nơi, hãy giơ lên hai tay thanh sạch, không oán hờn và cạnh tranh.

Đó là lời Chúa

ALLELUIA: Ga 17, 17b và a

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Lời Cha là chân lý; xin hãy thánh hoá chúng trong sự thật”. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Lc 16, 10-13 hoặc 1-13

“Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Một người phú hộ kia có một người quản lý, và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: ‘Tôi nghe nói anh sao đó? Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay, anh không thể làm quản lý nữa’. Người quản lý nghĩ thầm rằng: ‘Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào, để khi mất chức quản lý, thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ’.

“Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: ‘Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?’ Người ấy đáp: ‘Một trăm thùng dầu’. Anh bảo người ấy rằng: ‘Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại: năm mươi’. Rồi anh hỏi người khác rằng: ‘Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?’ Người ấy đáp: ‘Một trăm giạ lúa miến’. Anh bảo người ấy rằng: ‘Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi’. Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng.

“Phần Thầy, Thầy bảo các con: Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời.

“Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con?

“Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được”.

Đó là lời Chúa.

Chủ tế: Anh chị em và các con thiếu nhi Thánh Thể thân mến!

Thiên Chúa rộng ban của cải vật chất, tài năng và ơn thánh, như phương tiện cho con người giúp nhau đạt tới hạnh phúc Nước trời. Trong niềm vui và hy vọng của năm thánh, với quyết tâm sử dụng tốt của cải vật chất và ân huệ Chúa ban, chúng ta cùng dâng lời cảm tạ tri ân Ngài và tha thiết nguyện xin.

1. “Của cải vật chất là đầy tớ tốt, nhưng là một ông chủ tồi”. Chúng ta cầu xin Chúa cho mọi thành phần trong Hội thánh,/ biết dùng của cải vật chất như những phương tiện tiện tốt để phụng sự Chúa, thăng tiến con người/ và phục vụ sứ mạng loan báo Tin Mừng.

2. Sự chênh lệch giàu nghèo vẫn không ngừng gia tăng ở nhiều nơi trên thế giới. Chúng ta cùng cầu xin cho các nhà lãnh đạo các quốc gia/ biết quan tâm đến anh chị em nghèo khổ, thiếu thốn, bất hạnh trong xã hội, bằng những chính sách phù hợp/ và phân chia tài nguyên thiên nhiên một cách công bằng hơn.

3. “Hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn hữu.” Chúng ta cùng cầu xin cho mọi thành viên trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta/ luôn nhạy bén trước những nhu cầu của anh chị em, sẵn sàng chia sẻ giúp đỡ, để họ có điều kiện sống/ xứng hợp với phẩm giá cao quý của con người.

4. “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa ban quý giáo lý viên/ và các em thiếu nhi Thánh Thể giáo xứ chúng ta/ hết lòng tin kính, mến yêu và thờ phượng Chúa cho phải đạo làm con. Xin cho mọi người biết khôn ngoan sử dụng tiền bạc, của cải vật chất như những phương tiện tốt/ để đạt được niềm vui và hạnh phúc Nước trời.

Chủ tế: Lạy Thiên Chúa là Cha toàn năng hằng hữu, xin nhận lời chúng con khẩn nguyện mà cho chúng con biết sử dụng tốt của cải, tài năng và ân huệ Cha ban. Xin cho chúng con quảng đại chia sẻ cho những người có hoàn cảnh khó khăn, để mọi người đều được chăm sóc, được hưởng niềm vui và hạnh phúc của con cái Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Ki-tô, Chúa chúng con.

https://gphaiphong.org/chi-tiet/loi-nguyen-giao-dan-nam-thanh-2025-chua-nhat-tuan-xxv-thuong-nien

Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 25 Thường niên năm C

“Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được”. (Lc 16,13)

Thiếu nhi chúng con yêu quí

1. Chúng ta vừa nghe một bài Tin Mừng rất hay của Chúa.

Cha đố chúng con, qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúa muốn nói với chúng ta về vấn đề gì?

– Về vấn đề tiền bạc của cải trong cuộc sống.

– Về vấn đề phải sống cho khôn ngoan.

– Về vấn đề phải sử dụng những của cải Chúa ban như thế nào.

+ Rất tốt. Chúng con trả lời rất hay.

Bây giờ chúng ta bắt đầu vào câu chuyện.

Cha hỏi chúng con, nếu có thật nhiều tiền chúng con có vui không?

– Dạ vui.

+ Vì sao có tiền lại vui? Có tiền thì vui chứ sao. Vì tiền giúp chúng ta giải quyết được nhiều vấb đề của cuộc sống.

Chúng con có biết bài thơ này không? Đây là một bài thơ cha vô tình nhặt được ở sân nhà thờ Đức Mẹ Vô Nhiễm sau thánh lễ dành cho giới trẻ. Bài thơ như thế này:

Tiền là tiên là Phật

là sức bật của lò xo.

Là thước đo lòng người

Là nụ cười tuổi trẻ

Là sức khỏe của tuổi già

Tiền là hy vọng

Là cái lọng che thân

Là cán cân công lý

Tiền là hết ý.

Chà nghe hay quá! Tiền là hết ý.

Đúng là có tiền thì vui nhưng bên cạnh cái vui đó, cha lại cảm thấy sợ. Chúng con có biết tại sao cha lại sợ không.
Đây cha kể cho chúng con nghe câu chuyện này. Một câu chuyện có thật 100%. Câu chuyện xảy ra ở Mỹ, bang Texas.

Theo báo Weekly Wprld News mới đây thuật lại: tại bang Texas Mỹ, mọi người đã phải bàng hoàng vì một vụ án hết sức nhẫn tâm và vô nhân đạo. Bị cáo là một phụ nữ 32 tuổi có tên là Diana Lunberna. Trong 14 năm qua, bà đã lần lượt giết chết hết 6 đứa con dưới 5 tuổi của mình với một mục đích rất rõ rệt. Đó là để lãnh tiền bảo hiểm. Chuyện những đứa con của bà ta chết lúc đầu tưởng là chuyện thường tình chẳng mầy ai để ý nhưng có ngờ đâu là vừa qua, qua cái chết đứa con thứ sáu của bà, người ta mới phát hiện ra bà chính là thủ phạm đã gây ra những cái chết cho tất cả những đứa con từ 14 năm qua. Luật sư Johny Actkinson cho biết: “Lúc đầu, bà ấy tìm mọi cách để chối tội, nhưng sau khi cảnh sát đưa ra những bằng chứng xác đáng, bà đành thú nhận tất cả”.

Cuộc điều tra còn cho biết: trước khi thực hiện việc làm tán tận lương tâm này, bà Diana đều đã mua phiếu bảo hiểm cho chúng, ví dụ vào năm 1982 trước khi bé Melinda chết 1 ngày, bà đã bỏ ra 15.000 đôla để đóng tiền bảo hiểm với mục đích sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.

Đó chúng con thấy. Chỉ vì ham tiền mà một người mẹ đã đang tâm giết các đứa con do chính mình sinh ra. Cha không thể tưởng tượng nổi thế giới hôm nay lại có một con người như thế. Chính vì thế mà cha sợ.

Trong bài Tin Mừng hôm nay chúng con thấy cũng chỉ vì tiền bạc, mà người ta đã  đánh mất cả phẩm giá làm người của mình.

Người quản lý trong bài Tin Mừng đâu phải là người nghèo khó. Nhưng ông bị đã bị tiền bạc sai khiến và đã trở thành kẻ bất lương.

Những người mắc nợ chủ cũng vì tiền bạc chi phối mà đã trở thành những kẻ đồng loã với tên quản gia gian lận

Ông chủ trong bài Tin Mừng hôm nay cũng vì tiền bạc mà làm một việc chẳng tốt đẹp chút nào khi dám mở miệng khen ngợi người quản lý bất trung của ông ta. Thật là cá mè một lứa!

2. Vậy thì Chúa muốn chúng ta phải làm thế nào?

Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa đưa ra những chỉ dẫn khá rõ rệt. Chúa bảo: “Hãy dùng tiền bạc”(Lc 16,9) – Dùng là sử dụng nó. Dùng chứ không tôn thờ nó. Hãy dùng nó như một phương tiện chứ đừng coi nó như một mục đích.

Đây là một người biết sử dụng tiền bạc như ý Chúa muốn:

Tiến sĩ  Marcello Candia đã dùng tất cả tài sản để xây một bệnh viện chăm sóc bệnh nhân nghèo và người phong cùi tại Amazone ở Ba Tây. Ông tâm sự :

– Khi còn ở  bậc trung học, tôi thuộc thành phần của nhóm trẻ được phân công đi thăm các gia đình nghèo. Một hôm thầy Cêciliô nhờ tôi phát thức ăn cho người nghèo. Trên tường nơi phòng ăn dành cho người nghèo có treo tấm hình của cha Daniele Samarate, một vị thừa sai của dòng Phanxicô đã chết vì bệnh cùi sau thời gian phục vụ thổ dân ở Ba Tây. Mỗi lần phát thức ăn cho người nghèo, tôi đều nhận ra hình ảnh đau khổ của Ngài. Dần dà hình ảnh đó quen thuộc đến nỗi trong bất cứ người nghèo nào, tôi cũng nhận ra hình ảnh  ấy. Từ đó tôi muốn phục vụ những người bệnh cùi.  Sau khi tốt nghiệp đại học, với tất cả tài sản gia đình để lại, tôi xây một bệnh viện phục vụ bệnh nhân nghèo và những người phong cùi. Đó là một người đã biết dùng tiền.

Nói đến đây tự nhiên cha nghĩ đến một câu châm ngôn của Pháp. “Tiền bạc là một người đầy tớ tốt nhưng là một ông chủ xấu”. Nếu không biết cảnh giác thì con người rất có thể bị tiền bạc chi phối và sai khiến…biến người có nó thành một tên nô lệ chỉ biết dùng tiền vào những việc ăn chơi. phô trương như nhiều người trong xã hội hôm nay. Hãy dùng tiền bạc mà mua lấy bạn hữu. (Lc 16,9). Biết dùng tiền bạc mà mua lấy bạn hữu chúng ta sẽ làm cho cuộc đời của chúng ta có được một điều rất quí giá trong cuộc sống này. Đó là một cuộc đời “có hậu” – Có hậu ngay trong cuộc sống hôm nay và còn có hậu cho cả cuộc sống đời đời mai sau như Chúa đã hứa.

Mẹ thánh Têrêsa Calcuta thuật lại: Trong công việc từ thiện của chúng tôi, có nhiều người chúng tôi gọi là Cộng sự viên  và chúng tôi thực sự muốn họ tiếp tay với chúng tôi để phục vụ và yêu thương những con người nghèo khổ. Tại Calcutta nầy, chúng tôi có nhiều người ngoài Thiên Chúa giáo và các anh chị em Thiên Chúa giáo cũng làm việc với chúng tôi tại ngôi nhà Hấp hối và những ngôi nhà bác ái khác. Chúng tôi cũng có những nhóm đi thay băng và phát thuốc cho người cùi.

Điển hình nhất là một người Úc, cách đây không lâu ông đã tới đây. Ông đã dâng cho chúng tô một gia tài lớn. Và sau khi đã dâng hiến tài sản lớn rồi. Ông nói:

– Đó là những của cải bên ngoài tôi, nhưng tôi còn muốn hiến những gì của chính bản thân tôi nữa.

Và bây giờ ông thường xuyên tới phục vụ nhà hấp hối. Ông hớt tóc, cạo mặt và trò chuyện với những người bị bỏ rơi nầy. Bây giờ ông không dùng thời giờ và sức lực của ông để phục vụ bản thân hoặc làm giàu nữa, nhưng ông muốn cho đi những gì của chính ông, và thực sự ông đang dâng hiến.

Cha muốn kết thúc bằng câu nói của George Horace Lorimer, chủ bút tờ Saturday Evening Post trong nhiều năm, ông viết: “Có tiền và có những cái mua bằng tiền là tốt. Nhưng nếu biết dùng tiền và đừng để mất những thứ tiền không mua được còn tốt hơn”.

Cha chúc chúng con sống đẹp như ý Chúa muốn để xứng đáng với tình thương Chúa ban cho chúng ta mỗi ngày. Amen.

Học hỏi Phúc âm: Chúa nhật 25 Thường niên năm C

 Học hỏi Phúc âm: Chúa nhật 25 Thường niên năm C

Lời Chúa: Lc 16,1-13

1Đức Giêsu còn nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: ‘Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!’ 3Người quản gia liền nghĩ bụng: “Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!”.

5Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: “Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?” 6Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu ôliu”. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi”. 7Rồi anh ta hỏi người khác: “Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?”. Người ấy đáp: “Một ngàn giạ lúa”. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi”.

8Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.

9Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: “hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. 10Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn. 11Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em? 12Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em?”.

13“Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được”.

Câu hỏi:

1. Đọc Lc 16, 1-7. Bạn thấy anh quản lý bất lương này có khôn khéo không? Anh ta khôn khéo như thế nào? Anh ta có hành động một cách bất lương không?

2. Đọc Lc 16, 8. Con cái đời này là ai? Con cái ánh sáng là ai?

3. Chúng ta học được bài học nào từ cách xử sự của anh quản lý bất lương?

4. Đức Giêsu khuyên các môn đệ nên bắt chước anh quản lý trong dụ ngôn trên ở điểm nào?

5. Đọc Lc 16, 8-12. Có bao nhiêu từ bất lương, bất chính, trung tín, Tiền Của trong đoạn văn này? Đọc Lc 16, 9. Đối với Đức Giêsu, Mammôn, được dịch là Tiền Của, có phải là điều xấu xa không?

6. Đọc Lc 16, 10-12. Trong ba câu cách ngôn trên đây, Đức Giêsu dạy chúng ta cách sử dụng Tiền Của ở đời này như thế nào? Ba câu này có nói gì về Thiên Chúa không?

7. Đọc Lc 16, 13. Theo bạn, tại sao ta không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của (Mammôn) được? Làm tôi nghĩa là gì?

8. Bạn có kinh nghiệm gì về sự cám dỗ lôi kéo của Mammôn? Mammôn hấp dẫn vì nó hứa hẹn gì cho ta? Bạn có kinh nghiệm gì về sự bọt bèo chóng qua của Mammôn? Bạn có thể cậy dựa vào Mammôn không? Đọc Lc 12, 16-21; 16, 19-31.

CÂU HỎI SUY NIỆM: Anh quản lý sắp bị sa thải mơ ước điều gì? Anh đã làm gì để thực hiện ước mơ đó? Chúng ta là con cái ánh sáng, chúng ta mơ ước điều gì? Chúng ta làm gì để thực hiện ước mơ đó?

PHẦN TRẢ LỜI

  1. Anh quản lý trong dụ ngôn ở Lc 16, 1-7 là một anh quản lý bất lương. Ông chủ đã nghe người ta tố cáo anh ta về sự phung phí tài sản của ông, nên ông muốn cho anh nghỉ việc. Đây chắc không phải là chuyện ai đó vu khống cho anh, bởi lẽ anh ta không hề cố chứng minh cho ông chủ thấy là mình vô tội. Hơn nữa, tính bất lương của anh còn lộ ra qua những việc anh sắp làm để chuẩn bị cho tương lai của anh sau khi bị chủ sa thải (xem Lc 16, 4-7). Anh này thật khôn khéo vì anh biết lợi dụng chức vụ đang có của mình để tạo ra những người bạn, với hy vọng họ sẽ giúp mình sau này. Anh đã trừ bớt số nợ của họ đối với ông chủ một cách đáng kể, và biến họ trở nên những người chịu ơn anh. Rõ ràng anh ta là người khôn khéo, nhưng đây là cái khôn khéo của một người bất lương.
  2. “Con cái đời này” là những người bị chi phối bởi những suy nghĩ và hành động có tính thế tục. Họ là những người sống cách bất lương, bất chính, miễn sao có lợi cho mình. “Con cái ánh sáng” là những người sống theo ánh sáng của Chúa, sống theo đức chính trực công minh.
  3. Khi biết mình sắp sửa bị ông chủ sa thải, anh quản lý bất lương đã làm nhiều điều mà chúng ta cần để ý. Trước hết anh suy nghĩ xem mình phải làm gì trong hoàn cảnh khó khăn hiện tại. Anh cân nhắc một vài việc anh có thể làm như cuốc đất hay ăn xin. Nhưng sau đó anh lại thấy mình không đủ sức khỏe để cuốc đất hay đủ khiêm tốn để ăn xin (c.3). Anh nhắm đến một mục tiêu phải đạt cho bằng được, đó là làm sao anh vẫn có người “đón anh về nhà của họ” khi anh mất chức quản lý (c. 4). Cuối cùng anh như reo lên khi tìm ra giải pháp để đạt được mục tiêu: “Mình biết phải làm gì rồi!” Và anh đã thực hiện giải pháp anh đã nghĩ ra (Lc 16, 5-7).
  4. Khi Đức Giêsu kể lại dụ ngôn ở Lc 16, 1-7, Ngài khen cách xử sự của người quản lý bất lương. Ngài không hề khen sự bất lương của anh này, khi anh ta bảo các con nợ làm điều dối trá (nợ 100 mà chỉ viết có 50), gây thiệt hại cho chủ. Nhưng Ngài khen anh vì anh khôn khéo, biết tìm ra cách thức để được bạn bè đón về nhà khi anh mất chức quản lý. Tuy vậy đó cũng chỉ là sự khôn khéo của”con cái thế gian.” Đức Giêsu muốn chúng ta có sự khôn khéo của “con cái ánh sáng.” Đây là những người biết dùng tiền của vật chất ở đời này mà mua lấy bạn bè, để rồi chính những bạn bè này sẽ đón họ “vào nơi ở vĩnh cửu” (Lc 16, 9).
  5. Trong Lc 16, 8-12 có những từ bất chính (adikia, ở các câu 8.9), Tiền Của (Mammôna, ở các câu 9.11), trung tín (pistos ở các câu 10.11.12), bất lương (adikos ở câu 10). Đối với Đức Giêsu, Tiền Của là điều bất chính, tuy nhiên chúng ta có thể khôn khéo sử dụng Tiền Của để mua lấy bạn bè, những người này sẽ giúp chúng ta vào chốn vĩnh cửu (Lc 16, 9). Đức Giêsu đòi chúng ta phải trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính (Lc 16, 11).
  6. Luca 16, 10-12 là ba câu cách ngôn Đức Giêsu dạy chúng ta cách sử dụng Tiền Của ở đời này. Nói chung Ngài đòi chúng ta phải có thái độ trung tín: trung tín trong việc rất nhỏ, trung tín trong việc sử dụng Tiền Của, và trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác. Chỉ ai trung tín khi dùng những của cải vật chất ở đời này, người ấy mới được Thiên Chúa giao phó cho “của cải chân thật, ” “của cải của anh em” (Lc 16, 11-12) ở đời sau.
  7. Đức Giêsu khẳng định không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ được, bởi lẽ anh ta không thể yêu hai chủ bằng nhau. Thế nào anh ấy cũng yêu chủ này hơn chủ kia. Tiền Của hay Mammôn có một sức hút khó cưỡng, dù nó chỉ là một thụ tạo của Chúa. Ta không dễ làm chủ hay sử dụng nó, bởi nó luôn lôi kéo và muốn làm chủ chúng ta, bắt chúng ta thành nô lệ. Khi làm tôi cho Mammôn, chúng ta không thể làm tôi cho Thiên Chúa được. “Làm tôi” là để cho ai chi phối mình, điều khiển mình. Chúng ta phải chọn hoặc Thiên Chúa, hoặc Mammôn. Làm tôi Thiên Chúa khiến chúng ta thoát khỏi nô lệ cho Mammôn.
      • iền Của hay Mammôn mãi mãi hấp dẫn và lôi kéo con người, vì đồng tiền có thể mua được những thứ nhiều người thèm muốn như quyền lực, danh vọng, khoái lạc. Nhưng đồng thời Mammôn lại bọt bèo, phù du, đến nỗi chúng ta không nên cậy dựa vào nó. Tin Mừng Luca kể cho ta câu chuyện ông phú hộ chết bất thình lình khi ông tưởng mình còn sống nhiều năm bên cái kho đầy ắp (Lc 12, 16-21), hay câu chuyện về ông nhà giàu khép lòng trước Ladarô, nên phải chịu khốn cực sau cái chết (Lc 16, 19-31). Tiền Của có thể làm ta đánh mất đời sau, nhưng nếu biết sử dụng khéo léo, chúng ta có thể dùng Tiền Của như phương tiện để vào chốn vĩnh cửu.

      • Thiếu Nhi VHTK CN 25 TN C – Hình tô màu

        Tô màu rất dễ. Chúc các em có những giây phút vui tươi thoải mái

        Cn 25 HTM

    “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được”.

    Tin Mừng thánh Luca 16,1-13

    Dụ ngôn người quản gia bất lương

    1Đức Giêsu còn nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: “Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa! 3Người quản gia liền nghĩ bụng: “Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi.4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!

    5“Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: “Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy? 6Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu ô-liu. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi. 7Rồi anh ta hỏi người khác: “Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy? Người ấy đáp: “Một ngàn giạ lúa. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi. 8“Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.

    Trung tín trong việc sử dụng Tiền Của

    9“Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. 10Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn. 11Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em? 12Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em?

    13“Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được.”.

    1Then he also said to his disciples, “A rich man had a steward who was reported to him for squandering his property. 2He summoned him and said, ‘What is this I hear about you? Prepare a full account of your stewardship, because you can no longer be my steward’. 3The steward said to himself, ‘What shall I do, now that my master is taking the position of steward away from me? I am not strong enough to dig and I am ashamed to beg. 4I know what I shall do so that, when I am removed from the stewardship, they may welcome me into their homes.’.

    5He called in his master’s debtors one by one. To the first he said, ‘How much do you owe my master?’ 6He replied, ‘One hundred measures of olive oil.’ He said to him, ‘Here is your promissory note. Sit down and quickly write one for fifty’. 7Then to another he said, ‘And you, how much do you owe?’ He replied, ‘One hundred kors of wheat.’ He said to him, ‘Here is your promissory note; write one for eighty’. And the master commended that dishonest steward for acting prudently.  “For the children of this world are more prudent in dealing with their own generation than are the children of light.

    9I tell you, make friends for yourselves with dishonest wealth,  so that when it fails, you will be welcomed into eternal dwellings. 10The person who is trustworthy in very small matters is also trustworthy in great ones; and the person who is dishonest in very small matters is also dishonest in great ones. 11 If, therefore, you are not trustworthy with dishonest wealth, who will trust you with true wealth? 12If you are not trustworthy with what belongs to another, who will give you what is yours? 13No servant can serve two masters. He will either hate one and love the other, or be devoted to one and despise the other. You cannot serve God and mammon”.

    I. HÌNH TÔ MÀU

    * Chủ đề của hình này là gì?

    . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
    * Bạn hãy viết lại câu TM thánh Luca 16,10a
    . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
    . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
    . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
    . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

    II. TRẮC NGHIỆM

    01. Người ta tố cáo với nhà phú hộ người quản gia của ông thế nào? (Lc 16,1)
    a. Phung phí của cải nhà ông.
    b. Khó khăn với con nợ.
    c. Lường gạt mọi người.
    d. Khắt khe.

    02. Người quản gia biết giới hạn của mình là gì? (Lc 16,3)
    a. Cuốc đất không nổi.
    b. Ăn mày thì hổ ngươi.
    c. Chăn heo cho người khác.
    d. Chỉ a và b đúng.

    03. Người thứ nhất nợ chủ anh cái gì? (Lc 16,6)
    a. Lúa.
    b. Dầu ôliu.
    c. Tiền.
    d. Bánh.

    04. Đức Giêsu bảo hãy dùng tiền của bất chính để làm gì? (Lc 16,9)
    a. Tạo lấy bạn bè.
    b. Đầu cơ lương thực.
    c. Tích góp giàu sang.
    d. Mua lấy ruộng đất.

    05. Không gia nhân nào có thể làm tôi 2 chủ, anh em không thể vừa làm tôi ai, vừa làm tôi Tiền Của được? (Lc 16,13)
    a. Ma quỷ.
    b. Thiên Chúa.
    c. Người đời.
    d. Xã hội.

    III. Ô CHỮ 

    Những gợi ý

    01. Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng như thế nào trong việc lớn? (Lc 16,10)

    02. Người thứ nhất nợ chủ một trăm thùng gì? (Lc 16,6)

    03. Hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh vào nơi ở nào? (Lc 16,9)

    04. Không gia nhân nào có thể làm tôi 2 chủ, anh em không thể vừa làm tôi ai, vừa làm tôi Tiền Của được? (Lc 16,13)

    05. Điều người quản gia sau khi mất việc không thể làm được? (Lc 16,3)

    06. Người ta tố cáo với nhà phú hộ người quản gia của ông thế nào? (Lc 16,1)

    07. Ai đã kể dụ ngôn người quản gia bất lương? (Lc 16,1)

    Hàng dọc: Chủ đề của ô chữ này là gì?

    IV. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG

    “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được”.

    Tin Mừng thánh Luca 16,13b

    Lời giải đáp

    VUI HỌC THÁNH KINH
    CHÚA NHẬT 25 TN C

    I. HÌNH TÔ MÀU

    * Chủ đề: Người quản lý

    * Câu TM thánh Luca 16,10a
    “Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn”.

    II. TRẮC NGHIỆM

    01. a. Phung phí của cải nhà ông (Lc 16,1)
    02. d. Chỉ a và b đúng (Lc 16,3)
    03. b. Dầu ôliu (Lc 16,6)
    04. a. Tạo lấy bạn bè (Lc 16,9)
    05. b. Thiên Chúa (Lc 16,13)

    III. Ô CHỮ 

    01. Trung tín (Lc 16,10)
    02. Dầu ô liu (Lc 16,6)
    03. Vĩnh cửu (Lc 16,9)
    04. Thiên Chúa (Lc 16,13)
    05. Ăn mày (Lc 16,3)
    06. Phung phí (Lc 16,1)
    07. Đức Giêsu (Lc 16,1)

    Hàng dọc: Tài năng 

    Kinh thánh bằng hình: Chúa nhật 25 Thường niên năm C

    Kinh thánh bằng hình: Chúa nhật 25 Thường niên năm C

    CN 25 TN C - 5 phút Lời Chúa với Thiếu Nhi

    CN 25 TN C – 5 phút Lời Chúa với Thiếu Nhi

    https://gpbanmethuot.com/van-hoc-nghe-thuat/cn-25-tn-c-5-phut-loi-chua-voi-thieu-nhi-20573.html
    Tin Mừng thánh Lu-ca 16, 1-13Chào các em,
    Hôm nay, Chúa Nhật thứ 25 Thường Niên năm C, Tin mừng theo thánh Lu-ca.Bài Tin mừng hôm nay ghi lại những lời giáo huấn của Chúa Giê-su về người quản lý bất lương biết dùng tiền của đời này để lo xa cho đời sống vật chất, mời gọi chúng ta hãy biết dùng tiền của để lo cho hạnh phúc Nước Trời.

    Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông” (Lc 16, 1). Thời chúa Chúa Giê-su, những người phú hộ, giầu có thường không trực tiếp quản lý tài sản mà thuê một người quản lý. Người quản lý có thể thay mặt ông chủ ký kết, cho vay, ghi sổ nợ, thu nợ. Họ thường không ăn lương nhưng hưởng huê hồng từ những hợp đồng cho vay hoặc buôn bán. Ho có trách nhiệm phải bảo vệ tài sản của chủ, không được phung phí hay gian lận và phải biết cách quản lý sao cho sinh lời, gia tăng tài sản. Người chủ kỳ vọng họ minh bạch và trung tín trong công việc của mình.

    Người quản lý trong dụ ngôn này đã phung phí của cải của chủ nên chắc chắn ông chủ sẽ cách chức. Trước nguy cơ bị sa thải, anh ta nghĩ “Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!”(Lc 16, 3-4). Tận dụng thời gian còn lại, người quản lý đã lợi dụng của cải, tài sản của chủ để sau này những con nợ của chủ biết ơn anh và hậu tạ anh.

    Anh được chủ khen ngợi không phải tính bất lương của anh, nhưng sự khôn khéo, biết lo toan, tính toán làm sao cho tương lai của mình được đảm bảo sau này.

    Chính vì thế, Chúa Giê-su muốn con cái sự sáng, những người tin và theo Chúa, hãy học biết sự khôn ngoan và khéo léo sử dụng tiền của, tài sản chóng hư này mà mua lấy bạn hữu và hạnh phúc Nước Trời.

    “Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn” (Lc 16,10). Khởi đi từ sự trung tín trong việc nhỏ nhặt như sử dụng tiền của, Chúa Giê-su dẫn chúng ta đến sự trung tín quyết liệt hơn là trung tín với Lời của Chúa, với chính Chúa.

    Các em thân mến,
    Mạnh Thường Quân nhà giàu, cho vay mượn nhiều. Một hôm sai Phùng Nguyên sang đất Tiết đòi nợ. Trước khi đi, Phùng Nguyên hỏi: “Ngài có muốn mua gì không?”. Mạnh Thường Quân trả lời: “Ngươi xem thứ gì nhà chưa có thì mua”. Khi đến đất Tiết, Phùng Nguyên cho gọi dân tới bảo rằng: “Các ngươi nợ bao nhiêu, Mạnh Thường Quân đều cho cả”. Rồi chẳng tính vốn lời, đem văn tự ra đốt sạch. Khi trở về, Phùng Nguyên nói với Mạnh Thường Quân: “Nhà ngài không thiếu gì, có lẽ chỉ thiếu ơn nghĩa. Tôi đã trộm mua ở đất Tiết cho ngài rồi. Tôi chắc là đẹp ý ngài”. Về sau Mạnh Thường Quân bị bãi quan, về ở đất Tiết. Dân ở đấy nhớ ơn xưa ra đón rước đầy đường. Mạnh Thường Quân ngoảnh lại bảo Phùng Nguyên: “Đó hẳn là cái ơn nghĩa mà ông đã mua cho tôi ngày trước”.

    Nghe chuyện này, có lẽ mọi người đều đồng ý với Mạnh Thường Quân rằng Phùng Nguyên thực là người quản lý trung thành và khôn ngoan. Trung thành vì ông đã biết cách làm lợi cho chủ. Khôn ngoan vì ông biết nhìn xa trông rộng, đầu tư vào những chương trình có ích lợi lâu dài. Nhờ sự khôn ngoan của Phùng Nguyên, Mạnh Thường Quân đã vượt qua được những khó khăn gian khổ.

    Trong Kinh Thánh, tổ phụ Giu-se là một mẫu gương cho chúng ta noi theo về sự khôn ngoan và trung tín. Bị anh em ghen tị và bán sang Ai cập, Giu-se được chủ tin tưởng và giao quản lý mọi sự. Ông có tài sắp xếp công việc, lo liệu mọi sự chu đáo, khiến cho của cải nhà chủ ngày càng sinh hoa lợi. Dù chỉ là nô lệ, Giu-se làm việc hết lòng, không gian dối. Ông trung thành và không lợi dụng chức vụ để trục lợi. Mọi việc ông làm đều có kết quả tốt, bởi vì “Đức Chúa ở với ông Giu-se, nên ông thành đạt” (St 39,2). Sau này, ông được làm tể tướng Ai cập và cứu cha mình cùng anh em khỏi nạn đói khủng khiếp.

    Các em thân mến,
    Tiền bạc tự nó không xấu, nhưng nếu chúng ta tham lam, ích kỷ, dùng nó để gian dối hay hại người khác, thì nó sẽ kéo ta xa Chúa. Chúng ta đang sống trong một thế giới dễ bị cám dỗ bởi tiền bạc, sự hưởng thụ, hay thói quen gian dối “cho qua”. Nhưng Chúa Giê-su nhắc chúng ta hãy biết khôn ngoan, dùng mọi phương tiện đời này để yêu thương, và hãy luôn trung tín từ những việc nhỏ nhất.

    Vậy chúng ta phải sống như thế nào?

    Không gian dối trong học tập, biết chia sẻ với bạn bè điều mình có thể, siêng năng làm việc bổn phận mỗi ngày, dù có ai khen hay không.

    Có như thế, chúng ta mới trở thành người môn đệ đích thực của Thầy Giê-su.

    Hãy trở nên những học trò ngoan của Thầy Giê-su các em nhé.

    Mến chào tất cả các em.

    Trò chơi ô chữ – Chúa nhật XXV Thường niên – Năm C

    MẪU 1 – NĂM 2025

    TẢI VỀ FILE TRÌNH CHIẾU

    MẪU 2 – NĂM 2025

    TẢI VỀ FILE PDF

    MẪU 3 – NĂM 2022

    TẢI VỀ FILE PDF