Thiếu Nhi Sống Lời Chúa tuần Chúa Nhật thứ 8 thường niên năm C 02.03.2025

Nghe MP3

 Chúa nhật 8 thường niên C

Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến! Biết mình là chuyện không dễ. Người Hy Lạp có một câu danh ngôn: “Hãy biết mình.” Chẳng ai gần gũi mình bằng chính bản thân mình. Vậy mà tôi vẫn là một bí ẩn đối với tôi. Người ta thích làm những bản trắc nghiệm để biết về chỉ số thông minh, về tâm lý, tính tình … nhưng để biết mình, cần trắc nghiệm bằng cả cuộc đời.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói về chuyện biết mình. Tôi thường chỉ thấy cái rác nhỏ trong mắt anh em hơn là thấy cái xà nơi mắt mình, tôi khó chấp nhận những thiếu sót nơi mình. Lời nói của tôi có phản ánh xác thực những tâm tình bên trong không? chúng bày tỏ về tôi điều gì? một trái tim nhân hậu, thân tình và công bình chăng?

Chúng ta đã xét đoán người khác, thấy lỗi của anh em, còn bản thân thì không chấp nhận lời góp ý sửa đổi. . Xin Chúa giúp mỗi chúng ta can đảm dám nhìn nhận con người thực của mình, nhờ đó mới có thể sửa đổi nên hoàn thiện hơn.

Ca nhập lễ

Chúa đã cứu trợ tôi, đã đưa tôi đến chỗ thênh thang rộng rãi, và đã cứu sống tôi, bởi vì Người thương tôi.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, xin an bài cho mọi việc ở trần gian luôn diễn tiến trong hoà bình trật tự, để tất cả chúng con được nhờ, và Hội Thánh được an vui thờ phượng Chúa. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: Hc 27, 5-8

“Ðừng ca tụng người nào trước khi nghe người ấy nói”.

Trích sách Huấn Ca.

Khi người ta sàng, những rác rến còn lại thế nào, thì nết xấu của một người cũng xuất hiện trong lời nói kẻ ấy như vậy. Lò lửa thì nung luyện bình sành, còn gian nan thì thử những người công chính. Xem trái liền biết cây thế nào, thì nghe lời nói cũng biết tư tưởng lòng người như thể ấy. Ðừng ca tụng người nào trước khi nghe người ấy nói, vì lời nói là sự thử thách của con người.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 91, 2-3. 13-14. 15-16

Ðáp: Lạy Chúa, thiện hảo thay việc khen ngợi Chúa! (x. c. 2a).

Xướng: Thiện hảo thay việc khen ngợi Chúa, và đàn ca danh Ngài, ôi Ðấng Tối Cao, hầu loan truyền tình thương Ngài vào buổi sớm, và lòng trung tín Ngài vào lúc ban đêm.

Xướng: Người hiền đức như cây chà là nở hoa tươi tốt, vươn mình lên như cây hương bá đất Liban. Họ được vun trồng trong nhà Chúa, trong hành lang nhà Thiên Chúa chúng tôi họ nở bông.

Xướng: Ngay trong tuổi già họ còn sinh trái, họ đầy nhựa sống và họ sống xanh tươi, để họ loan truyền Chúa nhường bao công chính, Chúa là Ðá Tảng của tôi, nơi Chúa chẳng có gian tà!

Bài Ðọc II: 1 Cr 15, 54-58

“Người đã ban cho chúng ta sự chiến thắng nhờ Ðức Giêsu Kitô”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, khi xác hay chết này mặc lấy sự trường sinh, thì lúc ấy ứng nghiệm lời đã ghi chép rằng: “Sự chết đã tiêu tan trong chiến thắng”. “Hỡi tử thần, chiến thắng của ngươi ở đâu? Hỡi tử thần, nọc độc của ngươi ở đâu? Nọc độc của sự chết là tội, thế lực của tội là lề luật”. Cảm tạ ơn Thiên Chúa, Ðấng đã ban cho chúng ta chiến thắng nhờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Cho nên, hỡi anh em thân mến, anh em hãy ăn ở bền đỗ và đừng nao núng; hãy luôn luôn thăng tiến trong công trình của Chúa. Hãy biết rằng công lao khó nhọc của anh em không phải là uổng phí trong Chúa.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Lc 19, 38

Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa mà đến! Bình an trên trời và vinh quang trên các tầng trời. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 6, 39-45

“Miệng nói những điều đầy ứ trong lòng”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Người mù có thể dẫn người mù được chăng? Cả hai lại không sa xuống hố ư? Môn đệ không trọng hơn Thầy: nếu môn đệ được giống như Thầy, thì kể là hoàn hảo rồi.

“Sao ngươi nhìn cái rác trong mắt anh em, còn cái đà trong chính mắt ngươi thì lại không thấy? Sao ngươi có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh’, trong khi chính ngươi không nhìn thấy cái đà trong mắt ngươi? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cái đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi bấy giờ ngươi sẽ trông rõ để lấy cái rác khỏi mắt anh em ngươi.

“Không có cây nào tốt mà sinh trái xấu; và ngược lại, cũng không có cây nào xấu mà sinh trái tốt. Thật vậy, cứ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả ở bụi gai, và cũng không hái được trái nho nơi cây dâu đất. Người hiền, bởi lòng tích chứa điều lành, nên phát xuất sự thiện; và kẻ dữ, bởi tích đầy lòng ác, nên phát xuất điều ác: vì lòng đầy, thì miệng mới nói ra”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa là Cha nhân từ và hay thương xót, Người luôn kiên nhẫn với hết thảy mọi người. Trong niềm tin tưởng và hy vọng, chúng ta cùng dâng lên Chúa những lời nguyện xin:

1. Chúa là Đấng từ bi và hay thương xót”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các mục tử trong Hội Thánh, luôn trở nên hiện thân của Chúa Ki-tô nhân từ, để biểu lộ lòng thương xót cho đàn chiên Chúa trao phó.

 2. Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các quốc gia, đang rơi vào vòng xoáy của hận thù, xung đột và chia rẽ, biết kiên trì và bền chí trong việc theo đuổi con đường hoà giải.

3. “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho những người nghèo, những góa phụ và trẻ mồ côi, đón nhận được lòng nhân từ của Chúa, qua những hành động bác ái của người khác.

 4. “Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho cộng đoàn chúng ta, luôn bao dung và kiên nhẫn với những lầm lỡ, thiếu sót của người khác, hầu đón nhận được ơn tha thứ của Thiên Chúa.

Chủ tế: Lạy Chúa Giê-su, Chúa dạy chúng con yêu thương cả kẻ thù và làm ơn cho những người ghét chúng con. Xin gia tăng tình yêu và sức mạnh để chúng con sống theo Lời Chúa dạy với lòng nhiệt thành quảng đại. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.

Học hỏi Phúc âm: Chúa nhật 8 Thường niên năm C

http://www.gioitre-tnttgptb.org/hoc-hoi-phuc-am-chua-nhat-8-thuong-nien-nam-c

Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em

 Lời Chúa:

39Đức Giêsu còn kể cho môn đệ dụ ngôn này: “Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố? 40Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi. 41Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới? 42Sao anh lại có thể nói với người anh em: “Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra”, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em!

43“Không có cây nào tốt mà lại sinh quả sâu, cũng chẳng có cây nào sâu mà lại sinh quả tốt. 44Thật vậy, xem quả thì biết cây. Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm gì hái được nho! 45Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng mình; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu. Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra.

Học hỏi:

  1. Đọc Lc 6,39. Đức Giêsu đòi người lãnh đạo trong cộng đoàn phải là người thế nào? Người lãnh đạo bị mù sẽ đưa đến hậu quả nào?
  2. Đọc Lc 6,40. Theo bạn, thầy ở đây có thể hiểu về ai? Chúng ta làm gì để được giống như thầy?
  3. Có mấy từ người anh em của anh trong Lc 6,41-42? Người anh em ở đây là ai?
  4. Khi đọc Lc 6,41-42 bạn thấy Đức Giêsu đang dùng kiểu nói nào để diễn tả?
  5. Đọc Lc 6,41. Câu hỏi này của Đức Giêsu nhắc ta điều gì? Thấy mình, biết mình có khó không?
  6. Đọc Lc 6,42. Đức Giêsu đề nghị chúng ta cần theo tiến trình nào nếu muốn sửa lỗi cho anh em?
  7. Đọc Lc 6,43-44. Hai câu này cho biết điều gì? Cây và quả tượng trưng cho điều gì?
  8. Đọc Lc 6,45. Người tốt thì sản sinh ra cái tốt từ kho tàng tốt của trái tim mình. Và người xấu thì sản sinh ra cái xấu từ kho tàng xấu của mình. Vậy theo bạn, để sản sinh ra cái tốt hay trái tốt, ta cần phải làm gì?

GỢI Ý SUY NIỆM: “Vì tim có đầy, miệng mới nói ra” (Lc 6,45). Theo bạn, câu nói trên có diễn tả tương quan giữa trái tim (cái tâm) với lời nói từ miệng con người không? Nếu đổi lời nói, thì tim có đổi được không?

PHẦN TRẢ LỜI

  1. Trong Tin Mừng Mát-thêu 15,14, ta cũng nghe Đức Giêsu nói một câu tương tự với những người Pharisêu, câu này khá giống với Lc 6,39. Vậy Lc 6,39 có thể nhắm đến người Pharisêu, nhưng cũng có thể nhắm đến các môn đệ là những người lãnh đạo các cộng đoàn kitô hữu. Người lãnh đạo là người dẫn đường cho người khác. Điều kiện để làm người có khả năng dẫn đường là sáng mắt, vì không sáng mắt thì không thấy đường, nên cũng không thể dẫn đường (hodêgein). Khi một người mù mà dẫn đường, thì cả người ấy và kẻ được người ấy hướng dẫn đều có thể ngã xuống hố.  Kẻ được hướng dẫn không đủ trình độ để nhận ra sự mù lòa của người đang hướng dẫn mình. Sự mù lòa ở đây không phải là mù con mắt thể lý, nhưng là mù con mắt của tâm linh. Người mù là người không có khả năng mở con mắt tâm linh ra để thấy sự thật về Đức Giêsu, không sáng suốt để thấy ý nghĩa của các hành động và giáo huấn của Ngài.
  2. Trong bối cảnh Đức Giêsu đang giảng cho các môn đệ trên một mảnh đất bằng (Lc 6,17), ta có thể hiểu vị thầy được nói đến ở Lc 6,40 là chính Thầy Giêsu. Thầy Giêsu khẳng định môn đệ thì không hơn thầy, vì họ không thể có sự hiểu biết sâu và rộng như thầy.  Hơn nữa, khoảng cách giữa Thầy Giêsu và các môn đệ là vô cùng lớn, vì Ngài là Con Đấng Tối Cao (Lc 1,32) theo nghĩa hoàn toàn khác với các môn đệ (Lc 6,35). Tuy nhiên, nếu các môn đệ được thụ giáo với Thầy Giêsu, được Thầy huấn luyện nghiêm chỉnh, thì sẽ trở nên giống Thầy. Thánh Phaolô hay nói: Anh em hãy noi gương tôi, như tôi noi gương Đức Kitô (1 Cr 11,1; 4,16).
  3. Trong Lc 6,41-42 cụm từ “người anh em của anh” được dùng ba lần. Người anh em là người trong cùng cộng đoàn tín hữu, cùng là môn đệ của Chúa như tôi. Họ là anh em của tôi. Tôi thấy mình gắn bó thân thiết với người ấy, và phần nào chịu trách nhiệm về người ấy. Bởi đó tôi thấy mình phải góp ý sửa lỗi cho người anh em này.
  4. Đức Giêsu đã dùng lối ngoại ngữ để làm nổi bật lên thái độ của tôi đối với người anh em đang có khuyết điểm. Ngài ví một lỗi nhỏ của người anh em với cọng rơm ở trong mắt anh ấy.  Ngài ví một tội lớn của tôi với cái xà ở trong mắt tôi. Dĩ nhiên cái xà không thể nào ở trong mắt được, nhưng lạ thay, cái xà rất to ở trong mắt tôi, vậy mà tôi không thấy. Ngược lại, cọng rơm nhỏ xíu trong mắt anh em tôi, tôi lại thấy rõ ràng. Đức Giêsu dùng những hình ảnh đối chọi nhau để cho ta thấy thái độ vô lý, không thể hiểu nổi ở nơi lòng con người.
  5. Luca 6,41 là một câu hỏi tại sao có phần ngạc nhiên của Đức Giêsu dành cho các môn đệ. Tại sao thấy cọng rơm nhỏ nơi mắt người anh em của mình mà lại không để ý cái xà lớn nơi mắt của chính mình? Cọng rơm thì khó thấy, vậy mà ta thấy, còn cái xà lớn nơi mắt mình dễ thấy hơn, ta lại không nhận ra. Câu hỏi của Đức Giêsu làm chúng ta bất ngờ nhận ra thái độ thiên lệch nơi lòng mình. Thấy lỗi người khác thì dễ, nhưng thấy lỗi mình thì khó hơn, vì ta thường không muốn thấy. Thấy cọng rơm nơi mắt anh em không phải là điều xấu, nhưng đừng quên thấy cái xà lớn trong mắt mình.
  6. Luca 6,42 lại là một câu hỏi ngạc nhiên nữa của Đức Giêsu trước lời đề nghị của ta với người anh em: “Anh hãy để tôi lấy cọng rơm khỏi mắt anh!” trong khi cái xà vẫn đang ở trong mắt mình. Đức Giêsu gọi đây là thái độ đạo đức giả. Và Ngài chỉ cho ta biết phải theo tiến trình nào: trước hết phải lấy cái xà khỏi mắt mình, để khi mắt thấy rõ mới lấy cọng rơm trong mắt anh em. Đây là một lời khuyên hợp tình hợp lý, có đôi chút hài hước. Đức Giêsu không bảo chúng ta đừng sửa lỗi anh em, hay đừng giúp họ ra khỏi tật xấu của họ, nhưng Ngài mời chúng ta tu thân, tự phê, sửa lỗi mình trước đã, rồi mới sửa lỗi anh em. Nói chung, khi sửa lỗi anh em, chúng ta không nên quên rằng mình cũng có lỗi, thậm chí lỗi lớn hơn, từ đó có thái độ khiêm tốn. Lấy xà ra khỏi mắt mình không phải là chuyện dễ. Đôi khi ta cần xin anh em giúp ta làm điều mà tự ta không làm được.
  7. Qua Luca 6,43-44 Đức Giêsu cho thấy có một tương quan chặt chẽ giữa cây và quả (= trái). Cây nào cho quả nấy. Cây tốt cho quả tốt, cây xấu cho quả xấu, bụi gai không cho trái vả, bụi rậm không cho trái nho. Đức Giêsu đã dùng hình ảnh trên đây để kết luận: cứ xem quả thì biết cây. Đây là một cách phân định để nhận ra phẩm chất thật sự của cây. Có thể coi “cây” như cái gì thuộc phần thâm sâu bên trong lòng con người, không dễ nhận ra. Để nhận ra cái thâm sâu đó thì cần dựa vào những biểu hiện bên ngoài. Tuy nhiên, lối phân định này tuy chính xác, nhưng cũng cần được bổ sung bằng những lối phân định khác, để có sự chắc chắn hơn.
  8. Người thời xưa coi trái tim con người (= lòng) là trung tâm của đời sống nội tâm của con người. Trái tim có một cái kho (thêsauros). Người tốt thì sinh ra điều tốt từ cái kho tốt của trái tim. Người xấu thì sinh ra điều xấu từ cái kho xấu của trái tim (Lc 6,45). Như thế có thể nói kho của trái tim ví như cái cây, còn những biểu hiện ra bên ngoài là quả. Một trong những biểu hiện là lời nói từ miệng một người. Chỉ cần nghe lời nói của một người, ta có thể biết trái tim của người ấy. Khi biến đổi trái tim, lời nói của ta cũng thay đổi. Ngược lại, khi lời nói trở nên tốt lành, trái tim cũng chịu ảnh hưởng theo.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J

Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 8 Thường niên năm C

http://www.gioitre-tnttgptb.org/bai-giang-chua-nhat-cho-thieu-nhi-chua-nhat-8-thuong-nien-nam-c

“Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố?

 Thiếu nhi chúng con yêu quí,

Lại một lần nữa Chúa Giêsu dạy chúng ta về cách sống ở đời.

Cha nhớ tuần trước Chúa dạy chúng ta về sự tha thứ.

Tuần này Chúa dạy chúng ta về sự xét đoán nhất là xét đoán về người khác.

1. Chúng con đã có bao giờ xét đoán ai chưa?

Riêng cha, cha thấy nếu mình không cẩn trọng thì mình rất dễ rơi vào cái thói xấu ở đời là hay xét đoán người khác. Cha kể cho chúng con câu chuyện này. Đã lâu lắm rồi, một lần nọ cha bị bệnh mà phải đi nằm nhà thương. Năm trong nhà thương cha thấy thời giờ ở trong đó sao mà chậm rãi quá. Cha nhờ một người thân ra ngoài sạp báo mua cho cha một tập truyện. Tên của tập truyện nhỏ đó: “Cái chuông điện” Trong tập truyện nhỏ này có nhiều nhưng cha nhớ mãi câu chuyện này.

Trong một gia đình kia có một ông bố có người con đang đi học.

Một hôm ông ấy thấy đứa con đang cầm cuốn sổ liên lạc trong tay. Nhìn thấy thế ông bỗng nhớ tới có lần đọc trong báo, ông thấy người ta khuyên không phải chỉ nhà trường mà cả các bậc phụ huynh cũng phải làm công tác vào công tác giáo dục con cái. Thế là ông quyết định thử bắt tay vào công tác giáo dục này. Ông nói với đứa con:

– Đưa bố xem nào!

Thế là ông lấy từ tay con trai ông cuốn sổ nhàu nát, bẩn thỉu, mất mấy trang. Những trang còn lại thì viết nhằng nhịt toàn chữ nguệch ngoạc đến phát sợ. Chỉ có nét chữ bằng mực đỏ của cô giáo thì còn đọc được. Ông sờ tay vào khoá thắt lưng chuẩn bị sẵn, rồi bắt đầu đọc: “Con trai của Ông bà ngủ gục trong giờ học – Con trai của Ông bà gây gổ với bảo vệ”. Ông bắt đầu nóng tiết rồi tự nói thầm

– A! cái thằng mất dạy! – Bằng ngần này tuổi mà đã gây gổ với bảo vệ thì không hiểu sau này nó còn kiêng nể ai nữa. Thật đáng sợ! Riêng mấy nhận xét này thôi thì đã đánh cho nó một trận đón rồi! Và Ông bắt đầu cởi dây thắt lưng.

Ông cho một viên Valiđan – thuốc trợ tim- vào miệng rồi đọc tiếp: “Trong giờ vẽ, đáng lẽ phải vẽ con bướm thì lại đi vẽ mụ phù thủy cưỡi chổi – Ném đá làm vỡ Biển Thái bình dương – Yêu cầu mang ba rúp 70 cô pếch đến để bồi thường tiền sửa chữa quả địa cầu địa lý – Giờ toán ngồi săn cá Xê-lêt-ca.”Đọc tới dây ông thấy có gì hơi khác thường, ông tự nhủ: “Khoan khoan….- Hình như có một cái gì đó hơi lạ.” Rồi Ông tra hỏi đứa con của Ông:

– Tại sao mày lại ăn cá Xê-lêt-ca trong giờ toán hả? .

Con trai tôi đáp

– Cái gì ạ? Chính bố biết là con rất ghét món Xê-lết-ca. Với lại đây có phải là sổ liên lạc của con đâu. Con tìm thấy trong đống sách cũ của bố trên gác xếp đấy chứ ạ.

Nghe con nói thế, ông tự nhủ trong lòng: “Tôi xem lại cuốn sổ – Quả thật như vậy! Ngoài bìa có tên đề là tên của tôi. Trong cuốn sổ cũng quen quen. Thôi thì đích là cuốn sổ liên lạc của tôi rồi.- Chà định giáo dục con mà thành ra như thế này!” Rồi giọng ông dịu hẳn xuống

– Này, thế con đã đọc quyển sổ ấy chưa?

– Con chưa kịp xem – Con trai ông đáp.

Ông thở phào như trút được gánh nặng trong người. Biết giáo dục con kịp thời…may thế đấy! (Bactia: Cái chuông điện)

Đúng là cái rác trong con mắt của người anh em chúng ta thấy rất rõ nhưng cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?” (Lc 6,41)

Chúng ta rất dễ nổi quạu, phê bình, nói xấu anh em chúng ta và rất nhiều khi chúng ta quên rằng chính mình nhiều khi còn tệ hơn thế nữa. Chính bản thân chúng ta còn đầy những thói hư tật xấu. Nhưng khi lên án, chỉ trích anh em, chúng ta làm như thể mình vô tội. Thực ra đó chỉ là cái đà lớn che đi con người của tôi mà thôi.

Một hôm, có người chạy tới thì thầm với nhà thông thái Socrates:

– Này Socrates, tôi có tin này về người bạn của ông đây.

Socrates vội đáp:

– Khoan đã! Ông đã lọc cái tin ấy qua ba cái sàng chưa?

– Ba cái sàng à?

– Phải, ba cái sàng đấy ông ạ. Nào, bây giờ hãy xem điều ông muốn kể với tôi có lọt qua ba cái sàng ấy không. Cái sàng thứ nhất là sự thật. Ông có chắc chắn rằng điều ông sắp nói là sự thật không?

– Ờ, … thật ra tôi nghe qua người khác.

– Ra thế. Chúng ta tiếp tục qua cái sàng thứ hai nhé. Điều ông sắp nói đó là tốt chứ?

– Không hẳn vậy. Thực tình, nó ngược lại.

– Để lưu ý điều đó. Bây giờ hãy nói xem chuyện này có cần thiết không?

– Hầu như không.

– À, nếu điều ông muốn kể cho tôi nghe đã không thật, chẳng hay ho, cũng không cần thiết, vậy thì bỏ qua cho xong. (Christopher Notes)

2. Chúng ta hãy tập cho mình cái thói quen đừng vội nghĩ xấu về người khác. Có như thế chúng ta sẽ tránh được cái thói xét đoán người như lòng Chúa mong ước.

Vào thời Vua Henry VII của Anh, ở Luân Đôn nạn trộm cắp thật nhiều. Quan Chưởng ấn Thomas More nhận thấy vị thẩm phán già hay khiển trách những người đến khiếu nại vì bị móc túi ngoài đường, ông quan tòa già quả quyết rằng nếu mấy nạn nhân đó cẩn thận giữ túi tiền của mình thì làm sao mà mất được.

Nhân một cuộc họp các thẩm phán, Thomas More bí mật cho gọi một tên móc túi chuyên nghiệp đang ở tù và dặn rằng:

-Ta sẽ thưởng cho nhà ngươi, nếu ngươi móc được túi tiền của ông quan tòa già kia.

Tên móc túi xin phép được tới nói chuyện với vị quan tòa già và đưa tay khéo léo móc được túi tiền của ông ta rồi hiên ngang về chỗ ngồi .

Thomas More bấy giờ mới lên tiếng xin các vị thẩm phán làm phúc bố thí cho một người nghèo ở đó. Vị nào cũng rờ túi tiền của mình. Vị quan tòa già kia giật mình vì không thấy túi tiền mình đâu nên la lớn:

– Bớ ăn cắp! Có tên nào ăn cắp túi tiền của tôi rồi!

Thomas nói:

– Sao? Ông nói chúng tôi ở đây đã ăn cắp túi tiền của ông sao?

Ông quan tòa mặt đỏ bừng vì giận. Bấy giờ Thomas More mới gọi tên lưu manh kia và bảo trả lại túi tiền cho đương sự. Thomas nói với vị thẩm phán già:

– Tôi khuyên ông hãy bớt nghiêm khắc với những người đã bị móc túi ngoài đường phố, vì chính ông cũng đã để cho người ta cuỗm mất túi tiền ngay giữa đại hội như thế!

3. Cha muốn kết thúc bằng lời khuyên của thánh Giacôbê “Thưa anh em, anh em đừng nói xấu nhau. Ai nói xấu hoặc xét đoán anh em mình là nói xấu và xét đoán Lề Luật. Nếu anh xét đoán Lề Luật, thì anh không còn là kẻ vâng giữ, mà là kẻ xét đoán Lề Luật.(Gc 4,11)

Chỉ có một Đấng ra Lề Luật và xét xử, đó là Đấng có quyền cứu thoát và tiêu diệt. Còn anh là ai mà dám xét đoán người thân cận? (Gc 4,12)

Chúa còn nói mạnh hơn “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em.”

Lạy Chúa Giêsu,

xin cho con một tâm hồn

theo hình ảnh Tấm Bánh Thánh.

Một tâm hồn trong trắng,

cố tránh cả những ô uế nhỏ mọn

để luôn xứng đáng với Chúa.

Một tâm hồn khiêm hạ

tìm kiếm chỗ nhỏ bé,

nhưng luôn luôn muốn bày tỏ

một tình yêu lớn lao.

Một tâm hồn đơn sơ,

không biết đến phức tạp của ích kỷ,

và tìm hiến dâng mà không đòi lại.

Một tâm hồn lặng lẽ,

hạnh phúc khi thấy sự quảng đại của mình

không được người khác biết đến.

Một tâm hồn nghèo khó,

chỉ làm giàu cho mình

nhờ chiếm được chính Chúa.

Một tâm hồn luôn hướng về tha nhân,

quan tâm đến những nhu cầu

và ước muốn của họ.

Một tâm hồn luôn kết hiệp với Chúa,

và múc lấy nguồn sống từ nơi Chúa.

Lm. Giuse Đinh Tất Quý

 Vui học Thánh Kinh Chúa Nhật VIII Thường niên, năm C: “Mù lại dắt mù”

“Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng mình”.

Tin Mừng thánh Luca 6,39-45

Mù mà lại dắt mù. Cái rác và cái xà 

39Đức Giêsu còn kể cho môn đệ dụ ngôn này: “Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố? 40Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi. 41Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới? 42Sao anh lại có thể nói với người anh em: “Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra”, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em!

Cây nào trái ấy   

43“Không có cây nào tốt mà lại sinh quả sâu, cũng chẳng có cây nào sâu mà lại sinh quả tốt. 44Thật vậy, xem quả thì biết cây. Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm gì hái được nho! 45 Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng mình; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu. Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra.

39And he told them a parable, “Can a blind person guide a blind person? Will not both fall into a pit? 40No disciple is superior to the teacher; but when fully trained, every disciple will be like his teacher. 41Why do you notice the splinter in your brother’s eye, but do not perceive the wooden beam in your own? 42How can you say to your brother, ‘Brother, let me remove that splinter in your eye,’ when you do not even notice the wooden beam in your own eye? You hypocrite! Remove the wooden beam from your eye first; then you will see clearly to remove the splinter in your brother’s eye.

43 14“A good tree does not bear rotten fruit, nor does a rotten tree bear good fruit. 44For every tree is known by its own fruit. For people do not pick figs from thornbushes, nor do they gather grapes from brambles. 45A good person out of the store of goodness in his heart produces good, but an evil person out of a store of evil produces evil; for from the fullness of the heart the mouth speaks.

I. HÌNH TÔ MÀU

* Chủ đề của hình này là gì?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
* Bạn hãy viết câu TM thánh Luca 6,39b
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

II. TRẮC NGHIỆM

01. Mù mà lại dắt mù, họ sẽ gặp điều gì? (Lc 6,39)
a. Sự giúp đỡ của mọi người.
b. Thú dữ ăn thịt.
c. Sa xuống hố.
d. Chết đuối.
02. Muốn lấy cái rác trong mắt anh em thì phải làm gì trước? (Lc 6,41-42)
a. Ăn chay.
b. Cầu nguyện.
c. Thuyết phục anh em nghe lời mình.
d. Lấy cái xà ra khỏi mắt mình trước đã.
03. Cây tốt sẽ cho quả gì? (Lc 6,43)
a. Quả sâu.
b. Quả chua.
c. Quả tốt.
d. Chỉ a và c đúng.
04. Ở trong bụi gai, làm sao người ta bẻ được quả gì? (Lc 6,44)
a. Vả.
b. Nho.
c. Chà là.
d. Ô liu.
05. Người tốt thì lấy cái tốt từ đâu? (Lc 6,45)
a. Người khôn ngoan.
b. Các sách thánh hiển.
c. Kinh Thánh.
d. Kho tàng tốt của lòng mình.

III. Ô CHỮ 

Những gợi ý
01. Người tốt lấy cái tốt từ kho tàng nào? (Lc 6,45)
02. Những người chỉ muốn lấy cái rác trong mắt anh em mà không thấy cái xà trong mắt mình, Đức Giêsu gọi họ là gì? (Lc 6,42)
03. Cái xà của mình nằm ở đâu? (Lc 6,41)
04. Ai đã kể dụ ngôn người mù mà lại dắt mù? (Lc 6,39)
05. Người tốt thì lấy cái tốt từ đâu của lòng mình? (Lc 6,45)
06. Trong bụi rậm làm sao hái được quả gì? (Lc 6,44)
07. Cây tốt sẽ cho quả gì? (Lc 6,43)
Hàng dọc: Chủ đề của ô chữ này là gì?

IV. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG 

“Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng mình.”
Tin Mừng thánh Luca 6,45a

Lời giải đáp VUI HỌC THÁNH KINH
CHÚA NHẬT 8 THƯỜNG NIÊN C

I. HÌNH TÔ MÀU

* Chủ đề: Người mù
* Câu Tin Mừng thánh Luca 6,39b
“Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố?”

II. TRẮC NGHIỆM

01. c. Sa xuống hố (Lc 6,39)
02. d. Lấy cái xà ra khỏi mắt mình trước đã (Lc 6,41-42)
03. c. Quả tốt (Lc 6,43)
04. a. Vả (Lc 6,44)
05. d. Kho tàng tốt của lòng mình (Lc 6,45)

III. Ô CHỮ  

01. Lòng mình (Lc 6,45)
02. Đạo đức giả (Lc 6,42)
03. Con mắt (Lc 6,41)
04. Đức Giêsu (Lc 6,39)
05. Kho tàng tốt (Lc 6,45)
06. Nho (Lc 6,44)
07. Quả tốt (Lc 6,43)

Hàng dọc: Lòng tốt

Tin Mừng Chúa nhật VIII thường niên – Năm C: Lc 6, 39-45

“Miệng nói những điều đầy ứ trong lòng”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Người mù có thể dẫn người mù được chăng? Cả hai lại không sa xuống hố ư? Môn đệ không trọng hơn Thầy: nếu môn đệ được giống như Thầy, thì kể là hoàn hảo rồi.

“Sao ngươi nhìn cái rác trong mắt anh em, còn cái đà trong chính mắt ngươi thì lại không thấy? Sao ngươi có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh’, trong khi chính ngươi không nhìn thấy cái đà trong mắt ngươi? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cái đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi bấy giờ ngươi sẽ trông rõ để lấy cái rác khỏi mắt anh em ngươi.

“Không có cây nào tốt mà sinh trái xấu; và ngược lại, cũng không có cây nào xấu mà sinh trái tốt. Thật vậy, cứ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả ở bụi gai, và cũng không hái được trái nho nơi cây dâu đất. Người hiền, bởi lòng tích chứa điều lành, nên phát xuất sự thiện; và kẻ dữ, bởi tích đầy lòng ác, nên phát xuất điều ác: vì lòng đầy, thì miệng mới nói ra”.

Ðó là lời Chúa.

Đáp án: Trò chơi ô chữ – Chúa Nhật VII Thường niên 2025 – Năm C

1. Lu-ca

2. Kẻ thù

3. Kẻ ghét anh em

4. Cầu nguyện

5. Hãy cho họ

6. Không phải đền trả

7. Đừng xét đoán

8. Bằng đấu ấy

THƯ NGỎ

Thánh Kinh bằng hình: Chúa nhật 8 Thường niên năm C

http://www.gioitre-tnttgptb.org/thanh-kinh-bang-hinh-chua-nhat-8-thuong-nien-nam-c

Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?

Thánh Kinh bằng hình: Chúa nhật 8 Thường niên năm C