Lẽ Sống: CHÚA GIÊSU LÀ AI TRONG CUỘC ĐỜI TÔI

Một nhà lãnh đạo Trung Hoa theo Kitô giáo đến thăm Hoa Kỳ. Sau khi nghe ông nói chuyện tại một buổi hội họp, một sinh viên hỏi nhà lãnh đạo Trung Hoa rằng: “Tại sao nước ông đã có Khổng Tử mà còn muốn có Kitô giáo?” Ông đáp: “Có ba lý do. Thứ nhất, Khổng Tử là một vị tôn sư, còn Chúa Kitô là Đấng Cứu Thế, chúng tôi cần Đấng Cứu Thế hơn là cần vị tôn sư. Thứ hai, Khổng Tử đã chết, Đức Kitô vẫn đang sống, chúng tôi cần một Đấng Cứu Thế đang sống. Thứ ba, Khổng Tử cũng có ngày chịu phán xét, chúng tôi cần biết Đức Kitô là Đấng Cứu Thế là vị thẩm phán”. Đó là những lý do và cũng là lời tuyên xưng đức tin vào Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Thế được lưu truyền trong suốt lịch sử Giáo hội, khởi đầu từ các Tông đồ.

Quả thế, trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu không hỏi các Tông đồ: “Các con tin gì? Các con coi điều gì là phải, là quan trọng nhất trong đời? Nhưng Ngài hỏi: “Các con nói Thầy là ai?” Các Tông đồ đã nói cho Chúa biết dư luận của dân chúng rằng: Kẻ thì nói Chúa là ông Gioan Tẩy giả. Kẻ thì bảo là ông Êlia. Có người lại cho là ông Giêrêmia hay một trong các vị ngôn sứ. Vì sao người ta lại nghĩ Chúa Giêsu là ông Gioan Tẩy giả sống lại? Vì Vua Hêrôđê sau khi nghe những việc Chúa Giêsu đã làm, ông đã xác định đó là Gioan bị Vua chém đầu đã sống lại, cho nên dân cũng nghe theo (Mt 14,1-2: Mc 6,14-16). Tại sao có người nghĩ Chúa Giêsu là ông Êlia?

Bởi vì, thời đó, trong niềm mong đợi Đấng Mêsia, người ta luôn mong đợi ngôn sứ Êlia sẽ trở lại để dọn đường cho Chúa đến (Ml 3, 23-24). Tại sao có người lại nghĩ Chúa Giêsu là ông Giêrêmia hay là một trong các ngôn sứ? Vì đối với dân Do Thái, một vị ngôn sứ xuất hiện là dấu chỉ niềm hy vọng: Thiên Chúa vẫn trung thành với giao ước. Ngài sắp đến viếng thăm cứu chuộc dân Ngài. Rõ ràng, tùy góc cạnh tiếp xúc, tùy trình độ hiểu biết, các người dân có những những câu trả lời khác nhau về Chúa Giêsu. Nhưng những câu trả lời ấy chưa chính xác cho nên Chúa Giêsu hỏi chính các Tông đồ: Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? Thánh Phêrô đã thay mặt toàn thể anh em khác thưa: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”.

“Thầy là Đức Kitô con Thiên Chúa hằng sống”, lời tuyên xưng ấy của Thánh Phêrô cho chúng ta thấy Chúa Giêsu Kitô vừa là Thiên Chúa thật như Chúa Cha (Mt 9, 1-8 ; Ga 5,17-23 ), vừa là người thật như ta (Pl 2,7; Dt 4,15 ). Ngài có hai bản tính, vừa bản tính Thiên Chúa, vừa bản tính loài người, trong cùng một ngôi vị duy nhất là Ngôi Hai Thiên Chúa (Ga 1,14;20,24-29). Ngài cao trọng biết bao trong chức vụ của Ngài. Ngài còn cao trọng hơn tất cả những tước hiệu, vì Ngài là chính con Thiên Chúa hằng sống. Vậy phải biết vượt qua các tước hiệu bên ngoài để tìm tới chính Ngôi vị thâm sâu của Đức Kitô. Đó là tất cả ý nghĩ cao xa của đức tin: Đức tin là cuộc gặp gỡ trực tiếp với Con Thiên Chúa. Câu trả lời của Thánh Phêrô dựa trên hai yêu tố vững chắc đó là yêu tố tự nhiên và siêu nhiên.

Trước hết, yêu tự nhiên: ông Phêrô, người là kẻ từng chứng kiến lời nói và phép lạ của Chúa Giêsu. Nào những lần được thấy Chúa chữa bệnh, hai lần hoá bánh ra nhiều, nào những lần chứng kiến Chúa đi trên mặt biển và trợ giúp Phêrô bị lao đao trên sóng nước. Còn yếu tố siêu nhiên của đức tin Phêrô là chính ngài được thêm ánh sáng Chúa Thánh Thần soi dẫn bên trong mà chính Chúa Giêsu đã nói rõ với ông hôm nay: “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời”.

Đức tin Công giáo của chúng ta trước hết không phải là một vấn đề lý thuyết, một tổng số chân lý siêu hình, hay chỉ là một tín điều mà là chính Đức Giêsu Kitô. Trong Ngài, Thiên Chúa đã nhập thể, Ngài là hành động quyết định, là biến cố chủ yếu trong đời sống chúng ta. Cho nên, hôm nay Đức Giêsu cũng đặt câu hỏi này cho mỗi người chúng ta rằng: “Con bảo Thầy là ai?” Ngài nhắm thẳng vào mỗi người trong chúng ta, đòi chúng ta phải trả lời. Và câu trả lời của ta không phải là câu trả lời máy móc, không phải là cái biết lý thuyết trong sách vở, nhưng là cái biết thân tình của người môn đệ, phải bắt nguồn từ một kinh nghiệm gặp gỡ và sống thân tình với Đức Giêsu.

Vì vậy, câu trả lời đúng nhất cho câu hỏi của Chúa Giêsu là hãy sống tận căn thân phận của Chúa Giêsu, tức sống chân thật với Lời Chúa hằng ngày. Cụ thể, ngay sau khi loan báo con đường khổ nạn mình sắp đi, Chúa Giêsu loan báo con đường duy nhất dành cho người môn đệ đó là con đường Thập Giá mà Chúa đã đi qua. Chúa Giêsu đã sống phận con người với tất cả bấp bênh tăm tối, đã phải chịu đau khổ, chịu hành hạ và sỉ nhục, chịu vác thập giá và chịu chết.

Tôi có dám sống chết với phận con người của tôi hay chính hoàn cảnh của tôi giờ này trong cuộc sống hiên tại với niềm vui, tin tưởng và phó thác không? Tôi có dám từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ngài để trọn tình nghĩa với ông, bà cha mẹ, vợ chồng hay con cái trong gia đình tôi chưa? Chúa Giêsu đã chịu chết vì làm chứng cho sự thật, tôi có dám hiến mạng sống của tôi vì Chúa và vì Tin Mừng của Chúa không? Chúa Giêsu đã vượt qua đau khổ để vào vinh quang bất diệt, tôi có dám chọn con đường khiêm hạ và nghèo khó để phục vụ Chúa và tha nhân chân tình chưa?

Sau khi Phêrô tuyên xưng đức tin, một đức tin có thật bên trong, một đức tin mà ông sẵn sàng sống chết với nó, thì Đức Giêsu tuyên bố: «Anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi». Chúng ta cũng vậy, trước khi chịu Phép Rửa Tội, linh mục hỏi người chịu rửa tội, anh chị em xin gì? Chúng ta thưa, xin đức tin. Linh mục hỏi tiếp, đức tin sinh ích cho con. Anh chị thưa: đức tin đem lại cho con sự sống đời đời.

Như vậy, để đức tin của chúng ta sống và sinh ích thì chúng ta phải hành động và chứng tỏ đức tin ấy bằng chính cuộc sống người môn đệ của Chúa, bằng những lời ăn tiếng nói và hành động cụ thể phù hợp Chúa và với Lời Chúa vì chưng /, nhà thần học Arialdo Beni nói rằng: “Đức Tin không phải là kết quả của hoạt động con người, nhưng mà kết quả của hoạt động phối hợp với Thiên Chúa và con người.

Ước gì, qua Lời Chúa hôm nay, xin cho mỗi người chúng ta biết luôn lấy Chúa làm gia nghiệp và Lời Chúa làm lẽ sống hằng ngày như thế chúng ta mới xứng đáng là những viên đá tảng của gia đình, của giáo xứ và Giáo Hội. Và đó gia đình chúng ta chan hoà yêu thương, giáo xứ chúng ta luôn hiệp nhất nên một trong Ba Ngôi Thiên Chúa và Giáo Hội được làn rộng khắp nơi. Amen.

http://donggioanthienchua.net/chua-giesu-la-ai-trong-cuoc-doi-toi.html

Tổng hợp » Nghệ thuật sống

KHI VỊ LINH MỤC CẢM THẤY THẤT BẠI

(Thứ năm Cầu nguyện cho các Linh mục ,Tu sĩ)
Các giáo dân ở trong một thị trấn nhỏ đến nhà thờ để tham dự Thánh Lễ chiều. Thì giờ trôi đi mà chỉ có ít người tham dự.
Sau 15 phút thì có 3 em bé đến. Sau 20 phút thì có 2 người trẻ bước vào.
Vì thế vị linh mục quyết định bắt đầu cử hành Thánh Lễ chỉ với 5 người. Trong Thánh Lễ thì có một cặp đôi đến và ngồi ở hàng ghế cuối nhà thờ.
Khi vị linh mục đang giảng thuyết và giải thích về Thánh Kinh thì có một người đàn ông nữa bước vào. Ông ta ăn mặc dơ dáy. Ông cầm một cái sợi dây trong tay. Vị linh mục thất vọng mà không hiểu tại sao lại có ít người tham dự Thánh Lễ như thế. Tuy nhiên ngài vẫn cử hành Thánh Lễ với tình yêu. Ngài hăng say giảng thuyết.
Khi trở về nhà thì vị linh mục bị hai tên cướp đánh và ăn cướp. Họ lấy đi xấp hồ sơ của ngài trong đó có cuốn Kinh Thánh và những món đồ có giá trị.
Vào nhà xứ với vết thương bị băng bó, ngài mô tả ngày ấy như sau:
Đó là một ngày buồn thảm nhất trong đời của tôi, một sự thất bại trong mục vụ linh mục.
Đó là ngày không có kết quả nhất trong sứ vụ của tôi. Nhưng dù sao thì tôi vẫn làm mọi sự với Chúa và cho Chúa.
Sau 5 năm, vị linh mục quyết định chia sẻ câu chuyện này với các giáo dân trong nhà thờ.
Khi ngài kết thúc câu chuyện thì có một cặp vợ chồng sang trọng ở trong giáo xứ xin ngài ngừng lại và nói:
“Thưa cha, cặp đôi ngồi ở hàng ghế cuối ở trong chuyện kể của cha thì chính là vợ chồng con. Lúc đó, chúng con đang tính chuyện ly thân vì có nhiều vấn đề nan giải và bất đồng ý kiến trong nhà của chúng con. Đêm hôm ấy, chúng con đã có quyết định cuối cùng là ly dị. Nhưng chúng con muốn đến nhà thờ để bỏ những chiếc nhẫn cưới. Rồi chúng con sẽ đường ai nấy đi.”
“Đồng thời chúng con định chia tay sau khi nghe bài giảng của cha đêm ấy. Kết quả là ngày hôm nay chúng con ở đây vì nhà cửa và gia đình của chúng con được vãn hồi tốt rồi.”
Khi cặp vợ chồng ấy kể xong thì có một nhà thương gia đang thành công mỹ mãn cũng đứng lên. Ông ta vốn là người giúp đỡ chăm sóc cho nhà thờ. Ông ta xin được nói như sau:
“Thưa cha, con là người đàn ông ăn mặc dơ dáy đó. Con cầm cái dây trong tay. Lúc dó, con nghèo đói, bị ma tuý hoành hành, vợ và các con của con bỏ đi vì sự tấn công của con.
Đêm hôm ấy, con đã định tự tử nhưng cái sợi dây đứt ra nên con đi mua một sợi dây khác. Trên đường đi, con thấy nhà thờ mở cửa nên con quyết định vào dù rằng người và quần áo của con rất dơ mà lại còn cầm sợi dây trên tay.”
“Đêm hôm ấy, bài giảng của cha xuyên thấu trái tim con. Con ra về với môt tinh thần phấn chấn để sống. Giờ đây con không còn nghiện ma tuý nữa.
Gia đình con về lại nhà và con trở nên một thương gia thành công nhất trong thành phố.”
Tại cửa vào của nhà thờ, có một thầy phó tế la lên:
“Thưa cha, con là một trong hai tên cướp đã ăn cướp đồ của cha. Anh chàng kia đã chết trong đêm mà chúng con đi ăn cướp lần thứ hai. Trong cặp táp của anh chàng ấy là một cuốn Kinh Thánh.
Từ đó, con đã đọc Kinh Thánh vào mỗi buổi sáng khi con thức giấc.
Sau khi đọc nhiều Lời Chúa, con quyết định tham gia các sinh hoạt của nhà thờ này.”
Vị linh mục bị sốc. Ngài bắt đầu khóc với các tín hữu. Sau cùng, cái đêm mà cha ấy cho rằng thất bại lại là một đêm có kết quả tốt lành.
▪Kết Quả:
— Thực tập ơn gọi hay sứ mệnh của bạn với nhiệt tâm mà không quản ngại về con số những người tham dự.
— Hãy làm thật tốt mỗi ngày, bởi vì mỗi ngày bạn là một khí cụ tốt đối với cuộc đời của ai đó.
— Trong những ngày tồi tệ nhất của cuộc đời, bạn vẫn có thể là một phúc lành cho cuộc đời của ai đó.
— Thiên Chúa có thể dùng những trường hợp xấu trong cuộc đời để tạo ra những chiến thắng lớn lao.

Một thoáng nghĩ về thiên đàng