Thi Ca Suy Niệm CN V Phục Sinh A.

CHÚA NHẬT 5 PHỤC SINH. A
(Ga 14:1-12)
CÙNG ĐÍCH
Các con xao xuyến làm chi.
Tin vào Thiên Chúa, từ bi vô ngần.
Thầy đi dọn chỗ ân cần,
Nơi nhiều chỗ ở, dự phần phúc vinh.
Nhà Cha cư ngụ thiên đình,
Các con dõi bước, bình sinh bên Thầy.
Là đường, sự thật đong đầy,
Thầy là sự sống, dựng xây Nước Trời.
Chính Cha hiện hữu muôn đời,
Mọi loài tạo tác, tuyệt vời cao sang.
Ngôi Hai Con Chúa dẫn đàng,
Tìm về chính lộ, nhẹ nhàng hân hoan,
Chúa Con chiến thắng khải hoàn,
Vinh quang thập giá, thành toàn ước mơ.
Cha Thầy yêu mến vô bờ,
Qua Thầy mạc khải, tôn thờ Ngôi Ba.
Thấy Thầy là thấy Chúa Cha.
Dục lòng tin kính, mưa sa phúc lành.
Ngợi khen chúc tụng thánh danh,
Phụng thờ kính mến, lòng thành tri ân.
Chúa Kitô là tảng đá sống động đã bị người ta loại bỏ, nhưng đã trở nên tảng đá góc tường. Chúa đã trở thành trung tâm điểm của đời sống con người. Sau khi hoàn tất sứ mệnh nơi trần gian, Chúa đã trở về cùng Thiên Chúa Cha. Chúa về trời để dọn chỗ cho chúng ta. Rồi Ngài sẽ trở lại đem chúng ta đi với Ngài. Thật là hạnh phúc biết bao. Chúng ta sẽ có chỗ dung thân đời đời bên Chúa.
Nhiều người băn khoăn về ý nghĩa cuộc đời. Không biết kết cục cuộc đời sẽ ra sao? Sau khi chết sẽ đi về đâu? Cha ông nói chết là qua đời, quá vãng, từ trần, qui tiên và là vào thế giới bên kia. Các ngài cố gắng đi tìm ý nghĩa và cùng đích của cuộc đời. Tự con người đi tìm và tìm mãi vẫn không có một giải đáp đích thực. Có nhiều người cố tìm hạnh phúc ở đời tạm này và dừng tại đó.
Phúc âm hôm nay, Chúa đã mở cho chúng ta một con đường. Chúng ta tìm thấy ý nghĩa và cùng đích của cuộc đời trong Chúa. Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”. Qua con đường của Chúa, chúng ta sẽ đạt tới đích. Con đường của Chúa là con đường yêu thương và tha thứ. Con đường của sự đơn sơ khiêm tốn. Con đường của sự từ bỏ và dấn thân. Sau cùng là con đường của thập giá. Đi đúng đường chúng ta sẽ hướng tới cùng đích. Chúng ta đừng lo lắng, vì Chúa Giêsu đã nói rằng trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở. Các con hãy tin vào Cha và vào Thầy.
Truyện kể: Vào một ngày nọ, có một nhà truyền giáo phục vụ bên Trung Quốc đã lâu năm và một ca sĩ mới sang khoảng hai tuần, cùng trở về Hoa Kỳ trên một chuyến tầu. Tầu cập bến, có cả ngàn người ra chào đón người ca sĩ, nhưng chẳng có ai để ý đến nhà truyền giáo. Nhà truyền giáo cảm thấy buồn trong lòng, thưa cùng Chúa: Lạy Chúa, con dâng hiến cho Chúa cả cuộc đời. Còn anh ca sĩ chỉ có 14 ngày. Vậy mà có cả ngàn người chào đón anh về. Chúa trả lời: Hỡi con, con chưa về nhà mà.
Thật thế, quê hương trần thế chỉ là quê tạm và là nhà trọ của khách lữ hành. Chúng ta thấy đó, không có nơi đâu là bền vững. Người ta vẫn thường thay đổi chỗ ở trong cuộc sống mà. Ngôi nhà mà chúng ta mong ước và chờ đợi, đó chính là nơi Chúa hứa dọn sẵn cho chúng ta.
Chúng ta không còn lo âu sợ hãi khi đối diện với cuộc sống ngày sau. Có Chúa đi trước dọn chỗ rồi. Chúa sẽ dẫn đường chúng ta đi. Hãy phó thác vào sự quan phòng của Chúa. Hãy đặt bàn tay chúng ta trong lòng bàn tay Chúa. Chúa sẽ dẫn đưa chúng ta về nhà Cha của chúng ta. 

BƯỚC ĐI TRONG SỰ HIỆN DIỆN CỦA NGÀI
(Chia sẻ sứ điệp Lời Chúa CN 5 PS (A) 2020)
Hơn lúc nào hết, Mùa Phục Sinh chính là thời điểm mà dân Kitô giáo được Lời Chúa khơi lại những “ký ức sống động” của “một thuở ban đầu”, một “thời trăng mật” giữa một “Hiền Thê thanh xuân”, một “Hội Thánh non trẻ” với chính Đấng Phu Quân là Đức Kitô Phục Sinh.
Vâng, “Hiền thê thanh xuân” đó, “Hội Thánh non trẻ” đó chính là cộng đoàn Kitô hữu ban sơ qui tụ chung quanh các Tông Đồ để sống và chia sẻ niềm tin qua những dấu chỉ cụ thể: phục vụ người nghèo, cầu nguyện và rao giảng, như trích đoạn sách Công vụ Tông Đồ hôm nay tường thuật:  Trong những ngày ấy, số môn đồ gia tăng, … Nên Mười hai Vị triệu tập toàn thể môn đồ đến và bảo: “Chúng tôi bỏ việc rao giảng lời Chúa mà lo đi giúp bàn, thì không phải lẽ. Vậy thưa anh em, anh em hãy chọn lấy bảy người …, để chúng tôi đặt họ làm việc đó. Còn chúng tôi, thì sẽ chuyên lo cầu nguyện và phục vụ lời Chúa”.
Đó chính là ba thừa tác vụ mà Hội Thánh nói chung và mỗi thành viên trong Giáo Hội qua nhiệm tích Thánh Tẩy nói riêng, muôn nơi, muôn thuở, luôn phải trung thành thực hiện như sứ mệnh căn bản, như căn tính của “Ơn Gọi Kitô hữu”: Vương Đế (phục vụ bác ái), Tư Tế (cầu nguyện tế tự), Ngôn sứ (rao giảng Lời Chúa).
Trong viễn tượng đức tin, quả thật, “ba tác vụ” trên đã làm nên tính ưu việt của phẩm giá Kitô hữu, một phẩm giá được xây dựng không phải trên nền tảng là những giá trị của trần gian như quyền lực, sự giàu sang…, mà như Thánh Phêrô quả quyết: trên chính Đức Kitô,  “tảng đá mà thợ xây loại bỏ, đã trở thành đá góc tường”; hay trên chính Đấng đã tự mình tuyên bố: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”.
Và cũng trên “nền tảng thánh thiêng và cao cả tuyệt vời đó”, Giáo Hội của Chúa Kitô, Đoàn Dân Mới của Thiên Chúa hoàn toàn khác với mọi tổ chức, đoàn thể, quốc gia, dân tộc của con người và do con người. Đây chính là cộng đoàn, là Giáo Hội được chính vị Giáo Hoàng đầu tiên – Thánh Phêrô, dưới ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần, đã định nghĩa một cách chính xác: “Còn anh em là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân tộc thánh thiện, dân riêng của Chúa, để rao giảng quyền năng của Đấng đã gọi anh em ra khỏi tối tăm mà vào ánh sáng kỳ diệu của Người.”.
Tuy nhiên, cũng chính bởi cái “căn tính đặc biệt” nầy, cái “dáng đứng một mình một cõi” chẳng giống ai, mà ngay từ đầu, chính Đấng sáng lập là Đức Kitô đã thấy trước những mỏng dòn, yếu đuối, bấp bênh…của các môn đồ, những “viên đá sống động” mà Ngài đã thiết đặt để dựng xây Hội Thánh của Ngài; và Ngài đã trấn an họ trong những phút giây thâm tình trước khi Ngài chia biệt họ, lìa khỏi thế gian: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy… Thầy là đường, là sự thật và là sự sống….”.
Vâng, làm sao không bất an, xao xuyến, khi những con người vốn chỉ nhìn hiện tại và tương lai với viễn tượng của những nẻo đường được xây bằng sự vinh quang của chức quyền, sự ổn định của giàu sang, sự phước hạnh của vật chất… mà những thực tại ấy gần như đang bị che khuất bởi thấp thoáng đâu đó áng mây của thập giá và khổ nạn, và sự vắng bóng của một chỗ dựa xưa nay ! Câu hỏi của tông đồ Tôma đã bộc lộ cho niềm xao xuyến, bất an đó: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?”. Đức Kitô
đã trấn an nỗi xuyến xao đó qua lời đáp trả dành cho Tô-ma: Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Một tác giả tu sĩ đã nhận xét về câu trả lời đó như sau:
Chúa không trả lời cho Tô-ma phải đi đâu, nhưng là đi như thế nào, nghĩa là đi trong Ngàinhờ Ngài, vì Ngài là “đường đi” dẫn đến Chúa Cha. Làm người môn đệ Chúa chẳng phải là đi theo một học thuyết, nhưng là đi theo một NGÔI VỊ. Nỗi bận tâm của người môn đệ chẳng phải là tôi sẽ đi đâu nhưng là tôi có ở trong Chúa Giê-su không ? vì Ngài “là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống”. Câu trả lời của Chúa Giê-su cho ta hiểu rằng đích điểm mà Chúa Giê-su muốn dẫn các ông đến chẳng phải là một không gian địa lý mà là một NGÔI VỊ, là chính CHÚA CHA “Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người. Con đường để đến với Chúa Cha cũng không thể đo được bằng kilômet, vì con đường ấy cũng chính là một NGÔI VỊ, là chính Chúa Giê-su. (1)
Bắt đầu từ Chúa Nhật hôm nay, gần như mọi cộng đoàn tín hữu, mọi nhà thờ trên toàn cõi Việt nam bắt đầu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường sau một thời gian dài “giản cách” vì đại dịch Covid-19. Một cách nào đó, chúng ta có thể nói được rằng: thời gian “trở về im lặng, cách ly” vừa qua, trong hướng nhìn tích cực của niềm tin, chính là “thời gian tĩnh tâm dài hạn”, thời gian “vào sa mạc”… của cộng đoàn Dân Chúa, để hôm nay bắt đầu “đi lại con đường của Đức Kitô”, bắt đầu sống thực sự chân lý nền tảng “Đức Kitô là Đường, Chân lý, Sự Sống”.
          Nếu Đức Kitô là Đường, Sự Thật, Sự Sống, thì thánh lễ hằng ngày phải được cử hành như là một “bữa tiệc hấp dẫn tôi đến dự thường xuyên với con tim trân trọng sốt mến”, chứ không như trước đây, chỉ là “một cử hành nhàm chán bất đắc dĩ phải tới tham quan ?”. Tòa Giải tội phải là nơi để tôi nhận được chiếc áo mới của lòng Cha tha thứ mặc cho chứ không như trước đây chỉ là một “của nợ”, một hành vi “kéo gai qua trổ” cho khỏi bị mang tiếng là vô đạo ?…
Cũng vậy, mọi nhịp sinh hoạt Phụng vụ và đạo đức khác từ hôm nay cần phải được canh tân triệt để trong cung cách cũng như thái độ bên trong lẫn bên ngoài, với lòng khao khát cũng như tâm tình trân trọng sốt mến đang đi tìm một “kho tàng”, “viên ngọc quý”.
          Quả thật, trên con Đường của Đức Kitô hôm nay, chúng ta lại phải bắt đầu. Bởi vì, như lời Đức thánh Giáo Hoàng G.P.II nói với giới trẻ năm 1988: “Khám phá Đức Kitô là một cuộc phiêu lưu đẹp nhất đời chúng con. Nhưng khám phá ra Ngài một lần mà thôi thì không đủ. Mỗi khám phá người ta có về Người lại trở thành một lời mời gọi kiếm tìm Người hơn nữa…”.
Chính thái độ khao khát của Tôma, của Philipphê trong Tin Mừng hôm nay thật là thích hợp cho mùa “hậu Covid-19” nầy để nhắc bảo chúng ta hãy lên đường khám phá Đức Kitô, đến gần Đức Kitô, học biết và yêu mến Đức Kitô nhiều hơn nữa: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường ?”…”Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, thì chúng con mãn nguyện”.
          Và chúng ta đừng quên: sự khám phá Đức Kitô để tiếp tục tiến bước trên con đường của Ngài không phải được tính bằng những chuyện “chọc trời khuấy nước”, những công trình vĩ đại lớn lao, những hy sinh hãm mình của những bậc tu trì đạt đạo, những suy niệm thần bí cao siêu… mà cốt yếu là những hy sinh thầm lặng, những việc phục vụ âm thầm, những chiến đấu và chiến thắng tính hư tật xấu với cái tôi, những tràng hạt Mân côi, những Thánh lễ…Đó chính là những”mũi chỉ đuờng kim dệt nên tấm thảm thêu hình Đức Kitô” mà trong lúc nhất thời, nhìn từ mặt trái, chúng ta sẽ không nhận ra cái nét đẹp tuyệt vời của “bức tranh tổng thể”.
          Nếu Đức Kitô là “hạt Lúa Mì rơi xuống mảnh đất trần gian và đã mục nát đi qua cuộc tử nạn của Ngài” thì hôm nay, nhờ cuộc phục sinh vinh hiển, Ngài đã trở thành “Mùa Lúa Mới” mà Hội Thánh chính là hiện thực. Và rồi để có được một Hội Thánh như hôm nay, một Đền thờ vĩ đại, một “Cây Tùng Vạn cổ tỏa bóng khắp địa cầu, một “Dân thánh, Dân Tư Tế và Vương đế”…, đã có bao nhiêu máu xương và nước mắt, hy sinh và nguyện cầu của những anh chị em Kitô hữu đã chọn và đã đi trên con đường của Đức Kitô. Quả thật họ là “những viên đá sống trong Ngôi Đền thờ thiêng liêng”. Hội Thánh đó, Ngôi Đền thờ thiêng liêng đó đang mời tôi, mời chị, mời anh tiếp tục đóng góp phần mình để mỗi ngày mỗi tráng lệ hơn, khang trang hơn, vững chắc hơn…như lời mời thuở nào của Thánh Phêrô (trong Bài đọc 2 hôm nay): “Hãy để Thiên Chúa dùng anh em như những viên đá sống động mà xây nên ngôi Đền Thờ thiêng liêng, và hãy để Thiên Chúa đặt anh em làm hàng tư tế thánh, dâng những lễ tế thiêng liêng đẹp lòng người nhờ Đức Giêsu Ki-tô”.
Và cho dẫu không tránh khỏi những xao xuyến lo âu khi chấp nhận tiến bước trên “con đường Kitô”, vốn là “Con đường hẹp”, Con đường Thập Giá”…, thì chúng ta hãy vững lòng trông cậy và xác tín vào chính lời của Đấng Phục Sinh đang hiện diện: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”.
Và để đáp lại sự trấn an đầy ưu ái của Đấng “là Đường là sự thật và là sự sống”, chúng ta có thể mượn những lời sau đây để thân thưa cùng Ngài:
Lạy Chúa, đôi lần con sợ
Nhưng xin Chúa cứ huấn luyện con
Để tiếng thưa vâng của con
mỗi ngày mỗi mới
mỗi ngày mỗi thắm đượm tình yêu.
Vì con biết, chỉ qua Ngài
Con mới gặp được Cha của con.
Lạy Chúa, đôi lần con sợ
Nhưng Chúa là Đường đi
Khi thực sự theo Ngài con sẽ không còn âu lo mình phải “đi đâu ?”
Vì con sẽ luôn được ở trong SỰ HIỆN DIỆN của Ngài. (2)
Lm. Giuse Trương Đình Hiền
(1) Nữ tu Maria Diệu Hiền (MTGQN). Bài suy niệm: ĐƯỜNG VỀ CÙNG CHA. Nguồn: trang THÁNH GIỮA ĐỜI VUI: https://truongdinhhien.net/index.php/2020/05/08/duong-ve-cung-cha/
(2) Ibid.

SƠN CA LINH
TẤM LÁ TRONG VƯỜN ĐỊA ĐÀNG
(Chút suy tư từ chuyện “cách ly mùa Covid” và “tấm lá của A-đam, E-va)
Con rắn mưu mô, con rắn quỷ quyệt…
Chỉ một “trái cấm thôi”,
Đã khiến “Anh, Chị loài người”
Đã trở nên trần truồng, dị hình dơ dáng !
Cái thân xác ngọc ngà kia,
Bờ môi mọng, làn da thơm, đôi mắt sáng…
Giờ bỗng thành “quái dị hôi hám…”,
Đến độ phải lủi trốn bụi bờ, bức lá che thân…!

Và chuyện “hi hữu” đó nào chẳng phải một lần,
Lịch sử loài người,
muôn thuở, muôn nơi cứ mãi hoài tái diễn.
“Tấm lá địa đàng hôm nay, Covid”,
Tấm lá của đố kỵ, hẹp hòi, những cái nhìn thiên kiến,
Tấm lá của chà đạp, loại trừ, kết án bất công…
Tấm lá của hồ nghi, sợ sệt, của thù hận chất chồng…
Để còn hết thấy nhau,
Thấy thân xác ngọc ngà, thấy linh hồn tuyệt mỹ.

Tấm lá trong vườn địa đàng,
Hay “tấm lá hôm nay” trên những con đường” thế kỷ.
Chiếc khẫu trang bịt mồm, cái màn ảnh trên tay…
Những thiết bị “nghe nhìn” bịt kín đôi tai,
Âm thanh, tin nhắn…một cõi riêng,
A-đam, E-Va…hay chúng ta hôm nay đã trở thành xa lạ.

Biết đến bao giờ,
Những con đường thế giới trở nên “địa đàng không còn tấm lá”
Để người ta nắm tay nhau
“Anh em ta về cùng nhau ta sum họp1,2,3,4,năm”,
Để người ta hát cho nhau nghe
“Rừng núi giang tay nối lại biển xađể nối sơn hà…”
Để người ta nhìn mặt nhau, ôm nhau…
Mà không một chút lắng lo, tị hiềm, đố kỵ !

Hãy xếp lại chiếc khẩu trang,
Hãy bỏ vào túi chiếc điện thoại thông minh, dẫu là “thứ thiệt”.
“Anh đây nè, em đây nè…là xương là thịt của nhau”.
Là linh hồn, là thân xác, là tuyệt tác nhiệm mầu,
“Trái đất nầy là của chúng mình”, nên đâu cần lủi trốn.

Nào chẳng phải,
Có một Đấng “Emmanuel”, từ trên cao vời vợi đã đến,
Thật thấp, thật gần…để mọi người có thể thuộc về nhau.
Để xé bỏ “tấm lá địa đàng”, tấm lá của tội lỗi khổ đau,
Để mái nhà Cha
vang tiếng cười của anh em một nhà sum họp.

Và để mỗi sáng mai,
Khi bước ra đường ta sẽ gặp,
Ánh mắt, nụ cười, vâng, mọi người là bạn hữu anh em.
Và khi trở về nhà,
vẫn còn nhớ, vẫn còn đọng trong tim,
Nào có ai xa lạ, anh chị em tôi, những ảnh hình Thượng Đế.
Sơn Ca Linh (Mùa PS 2020)
 BÍCH NGỌC
CON ĐƯỜNG GIÊ-SU
“Chính Thầy là con đường, là sự thật
và là sự sống. Không ai có thể đến
với Chúa Cha mà không qua Thầy”
(Ga 10, 6)

Thương môn đệ ngập tràn xao xuyến
Trước giờ Thầy vĩnh viễn lìa xa
Chúa cho họ biết Nhà Cha
Chính là điểm hẹn chan hoà mến thương

Đức Giê-su con Đường gặp gỡ
Từ trời cao Thiên Chúa viếng thăm
Loài người sa ngã lỗi lầm
Dẫn về nẻo chính Phúc Âm mở đường

Nơi đất thấp sầu vương siết kể
Hướng về Cha suối lệ khóc than 
Trong Con Yêu Dấu muôn vàn
Cha thương đón nhận trao ban phúc lành

Đường Giê-su dấn thân phục vụ
Yêu đến cùng Thập Tự vút cao
Tình yêu cứu thế tuôn trào
Can-vê thấm đẫm máu đào chiều xưa

Đường Giê-su dẫn đưa nhân loại
Vào cung lòng từ ái Chúa Cha
Không còn khoảng cách gần xa
Trong Con Yêu Dấu giao hòa chúng sinh

Ki-tô hữu lời kinh khấn nguyện
Theo gương Người thực hiện Ý Cha
Đường trần dong ruổi bôn ba
Hiệp thông với Chúa mặn mà đệ huynh

Chúa đã chết phục sinh vinh hiển
Vầng tim yêu tự hiến dâng Cha
Đường đời khấn nguyện thiết tha
Xin Người dẫn tới Quê Nhà dấu yêu.
CON ĐƯỜNG GIÊSU
 “Thầy là Đường, là Sự thật và là
Sự sống” (Ga 14, 6)

Không phải chỗ lập cư vĩnh viễn
Thế trần này chỉ là chuyến đi
Hành trang Lời Chúa khắc ghi:
“Hãy tin Thiên Chúa và tin vào Thầy”

Đức Giêsu chính là con Đường
Người dẫn lối vượt chốn phong ba
Theo Người đến với Chúa Cha
Nguồn Ơn Cứu độ chan hòa Thánh Linh

Cuộc Tử nạn Phục sinh của Chúa
Là con đường thượng trí của Cha
Nhịp cầu đau khổ chóng qua
Nối bờ hạnh phúc Nhà Cha trên trời

Đức Giêsu rạng ngời Chân lý
Mạc khải Cha: Thiên Chúa yêu thương
Nhân gian tội lụy vấn vương
Người thương dẫn lối mở đường thứ tha

Đức Giêsu chính là Sự Sống
Từ cung lòng vinh hiển Cha ban
Muôn loài sự sống chứa chan
Người thương ban phúc vinh quang Nước Trời

Những ai nghe hiểu Lời chân lý
Thấy tay Người giáng phúc thi ân
Ban ơn Cứu độ nhân trần
Chính là trông thấy Phụ Thân của Người

Con tin Chúa ngàn đời vinh phúc
Một niềm tin phủ kín tâm tư
Con đường Cứu độ Giêsu
Hân hoan theo bước ngàn thu kính mừng.
CON ĐƯỜNG GIÊSU
“Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.(Ga 14,5)
Vướng Tội nguyên thế nhân lạc lối
Khắc khoải tìm Nguồn Cội yêu thương
Giêsu nhập thế mở Đường
Yêu thương phản ánh khôn lường tình Cha

Đường Giêsu chan hoà cứu độ
Nối nhịp cầu đau khổ vinh quang
Trải qua trần thế gian nan
Bước vào vĩnh cửu Thiên Đàng hoan ca

Là hình ảnh Chúa Cha từ ái
Đức Giêsu mạc khải tình Cha
Thấy Ngài là thấy Chúa Cha
Đấng yêu nhân loại ngang qua chính Ngài

Đức Giêsu chính là Sự Thật
Chính Ngài là Thiên Chúa Tình Thương
Thế gian xảo trá lọc lường
Sự Thật giải thoát vết thương chữa lành

Đức Giêsu hồng ân Sự Sống
Sức thiêng Ngài lan rộng khắp nơi
Ai tin sẽ sống muôn đời
Quê Trời vinh phúc gọi mời nhân gian

Ôi Giêsu vẹn toàn Chân Lý!
Con tin Ngài Thánh Ý thực thi
Đường vào Sự Sống diệu kỳ
Hân hoan theo Chúa dẫn đi về Trời.
 BƯỚC THEO THẦY
Bão tố thuyền đời vững mái chèo
Môn đồ thử thách quá cheo leo !
Nào nơi bất định thân bầm dập
Chẳng chốn yên lòng dạ đói meo
Từ bỏ chia lìa không thụt bước
Cậy trông phó thác cứ tin  theo
Tràn đầy phúc lộc lâu muôn thuở
Hoan lạc Nước Trời cất tiếng reo
Lm. Đam Khuất Dũng sss
SN : CN V PS A, Ga 14, 11-12

ĐƯỜNG ĐẾN CHA
Điều mạc khải cao vời thẳng tiến
Làm thế nào để  đến cùng Cha ?
Ngoài Thầy chẳng thể vượt qua
Con đường duy nhất gặp Cha nhiệm mầu
Đường Nhập thế Giê-su Cứu Độ
Mặc xác phàm từ bỏ sang giầu
Con Người chẳng chốn tựa đầu
Khó nghèo đón nhận khổ đau đọa đầy
Đường cửa hẹp đắng cay uống cạn
Diệt “Cái Tôi” ngạo mạn than van
Kiên trung hoạn nạn gian nan
Dẹp tan biếng nhác khô khan tâm hồn
Sống trong sạch lòng son mãi mãi
Với trái tim quảng đại hải hà
Yêu thương phục vụ thiết tha
Thi hành thánh ý Chúa Cha trên Trời.
Lm. Đam Khuất Dũng sss
SN : CN V PS A. Ga 14,11-12

DÂNG MẸ MÙA HOA THỜI ĐẠI DỊCH

Mùa hoa này các nhà thờ lặng vắng
Không sắc hoa, không kiệu rước Đức Bà
Tấm khẩu trang chặn mất lời kinh ca
Khoảng giản cách, không cách ly tình mến

Cả thế giới một sắc hoa màu tím
Dâng tiến về Mẹ Thánh Sầu Bi
Bao nạn nhân do sát thủ Covid
Nhờ Máng Chuyển thông ơn, về với Chúa

Dâng về Mẹ sắc hồng không héo úa
Bằng tận tâm, thầm lặng giữa hiểm nguy
Những trái tim hy hiến của ngành Y
Hoa hồng thắm! Tình yêu! Nhân hậu lắm!

Dâng Mẹ sắc hoa đỏ màu duyên thắm
Những người hùng tử đạo thời hôm nay
Bằng hiến dâng cho dân Chúa từng ngày
Trong phục vụ theo chân Người Mục Tử

Cánh hoa đồng nội, sắc màu lữ thứ
Lặng thầm dâng, tiếng chổi phố đêm đen
Rất xót thương giờ tử liệm đơn hèn
Còn có cả vô vàn loài hoa dại

Cánh hoa khát Chúa! Bao trùm nhân loại!
Dâng về Mẹ, Người Nữ Thánh Thể từ bi
Mở tay ra! Cho thế giới cậy vì!
Toàn thế giới! Mùa hoa này trông Mẹ!

Một chuỗi Mân Côi! Mùa hoa này con sẽ
Từng ngày dâng, cùng với đức cậy trông
Mùa thử thách, mùa của tình hiệp thông
Mẹ nhận lấy! Tràng Mân Côi Ngọc Bích

Dâng Mẹ mùa hoa thời đại dịch
Cả tấm lòng với cả trái tim yêu
Mẹ chuyển vào Lòng Thương Xót Cha yêu
Cho thế giới ngày bình yên phúc lạc.
 
CON ĐƯỜNG GIÊ-SU
Chúa nhật 5 Phục Sinh (18-5-2014)
“Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống,
không ai đến được với Cha mà không qua Thầy” (Ga 14, 1-12)

Lữ hành về lại cố hương
Chân tôi rảo bước trên đường Giê-su
Canh chiều Lời Gió hát ru
Buổi mai có áng Mây mù nghiêng che

An tâm trên nẻo đường về
Tay Người lo lắng mọi bề cho tôi
Đường về Chân Lý lên ngôi
Quê hương Sự Sống ở nơi chính Người

Thong dong đưa bước xa khơi
Vai mang bác ái tay mời yêu thương
Miệng ca câu hát khiêm nhường
Reo vui chân sáo trên đường quang minh

Quê hương đẹp! quê hương xinh!
Tôi về xuyên dấu lỗ đinh chuộc đời
Có Người dọn chỗ cho tôi
Qua Người tôi thấy sáng ngời bóng Cha

ĐIỂM HẸN FATIMA
Trăm năm một điểm hẹn hò
Giữa người Trinh Nữ thơm tho tinh tuyền
Với ba mục tử chăn chiên
Trao ban sứ điệp cứu miền lụy vong

Maria – Nguồn cậy trông
Chan hòa Ánh Sáng Hừng Đông huy hoàng
Đầy no nhân đức thiện toàn
Mẹ lòng thương xót dịu dàng khiêm cung

Fatima – Mẹ hiển dung
Dạy trần gian biết tôn sùng Mẫu Tâm
Từ thôi lối sống mê lầm
Canh tân cải hối, hồi tâm quay về

Cứu thế gian khỏi bến mê
Lời kinh thơm ngọt trọn bề: Mân Côi
Hương kinh bay vút lên trời
Kéo ơn Chúa xuống vời vời xót thương

Trăm năm sứ điệp hành hương
Cho người lữ khách Vui Thương Sáng Mừng
Cúi xin Đức Mẹ đỡ nâng
Nhất là những kẻ cần Lòng Xót thương

ĐƯỜNG BIỆT LY
Nâng với nhau một chén
Rồi Thầy sẽ ra đi
Đi vào một chỗ hiểm nguy
Bảo “đừng xao xuyến”, lạ kỳ ghê chưa!?

Đi vào chỗ chết chắc
Thầy dám liều mạng sao?
Chu toàn sứ mạng Cha trao
Chỗ nầy chính chỗ nhiệm mầu tình yêu

Vững tin! Đừng xao xuyến!
Thầy dọn chỗ cho con
Để cho ước nguyện vuông tròn
Thầy đâu, con đó, mãi còn nghĩa ân

Vững tin! Đừng xao xuyến!
Hãy theo đường Thầy đi
Con đường của những biệt ly
Con đường đoàn tụ diệu kỳ muôn sau!

Sự Thật và Sự Sống
Nơi Thiên Chúa chí cao
Chính Thầy sẽ dẫn con vào
Theo Đường hy hiến, ban trao thân mình

Con đường nhuốm máu hy sinh
Dẫn con vào cõi an bình ngàn thu
Ấy con đường Chúa Giê-su
Cho con cảm nếm niềm vui thiên đường
CÓ MỘT CON ĐƯỜNG
Có một con đường từ trên đi xuống
Thăm thẳm cao, cực cùng thấp, vời vợi xa
Con đường Thiên Chúa hóa nên con người ta
Cõi thần linh nên xác phàm, nhục thể

Có một con đường dọc ngang dâu bể
Chia kiếp trầm luân châu lệ tân toan
Gánh tội đời chôn vào mộ tàn hoang
Nên hiến lễ đẹp lòng trời khoan thứ

Có một con đường mở toang cửa tử
Đường đứng lên dựng lịch sử quang vinh
Chứng hùng hồn một Thiên Chúa quyền linh
Cho tất cả những ai tin đều được rỗi

Có một con đường thấp lên cao xa vời vợi
Đường xác phàm chạm tới cõi thần linh
Đường nhục thể được vinh phúc phục sinh
Nên thần thánh trong triều đình thiên quốc

Đức Giê-su, ấy Con Đường Đích Thực
Là Con Đường Duy Nhất đến Chúa Cha
Nguồn Sự Thật, Nguồn Sự Sống bao la
Nguồn Tình Ái, Nguồn Thứ Tha vô lượng

Lạy Đức Giê-su, Hiền Lành Khiêm Nhượng
Xin giúp con nên khiêm nhượng hiền lành
Bước theo Ngài như chiến sĩ vô danh
Thầm tận hiến cho tha nhân, cho Chúa

Bởi con tin khi đời con tàn úa
Chúa đưa về chỗ muôn thủa thần linh
Vui bên Cha hạnh phúc cõi thiên đình
Con là bạn của Giê-su, Quí Tử…
NGƯỜI ĐÀN BÀ TIỀU TỤY

Trên vai Nàng, người đàn bà tiều tụy
Có Anh Hùng Chiến Sĩ đẹp tinh khôi
Nànggánh đi, không phải gánh nợ đời
Nhưng là cùng gánh với Người, gánh khổ

Nàng muốn chia với Người đêm bảo tố
Cho Tin Mừng có một chỗ ươm gieo
Người đi đâu, Nàng không được đi theo
Nhưng có Nàng giữa bọt bèo dâu bể

Phận liễu yếu, làm sao Nàng có thể
Gánh tội đời nên hy lễ huyền siêu
Chỉ âm thầm kính tiến một tình yêu
Không đổ máu mà tiêu điều đau đáu

Đường Người đi cả trần gian chưa thấu
Bước giang hồ chẳng nơi đậu, nơi yên
Người mãi đi lau sạch nỗi ưu phiền
Xóa muôn tội, cho tinh tuyền ân phúc

Nàng, dáng đứng, Người Đàn Bà Vâng Phục
Chết dần theo từng phút ngóng phút trông
Không hóa đá, nhưng hóa lễ hiệp thông
Người Chiến Sĩ, hãy an lòng, dâng hiến

Theo Đường Người đi, Nàng xin kính tiến
Trái tim đời gươm sắc biến thành yêu…

MỘT CHỖ CUỐI ĐỜI
Thanh xuân Chúa ở bên con
Bây giờ chiều xuống vẫn còn ở đây
Chỉ có Người, không còn ai
Mình con với Chúa hôm mai tự tình

Vẫn là hy lễ tế sinh
Ngày xưa dâng đứng, nay xin dâng ngồi
Dâng nằm Người cũng chịu thôi
Bởi con đến lúc tàn hơi sinh thì

Thương con như bạn cố tri
Một đời theo trọn đường đi của Người
Nhà Hưu dẫu vắng tiếng cười
Nhưng không hề thiếu niềm vui thanh bình

Niềm vui của Đấng Phục Sinh
Giữ con từ thuở hiến mình vì chiên
Chiều tàn một góc trời riêng
Vẳng nghe tiếng sáo diệu huyền đồng xanh

Sẵn sàng một chỗ để dành
Cho người thương khó trung thành hiến dâng
Chẳng vì phước, chẳng vì phần
Nhưng là tất cả hồng ân bởi Người

Cho con một chỗ đời đời
Trong lòng Thiên Chúa Ba Ngôi ấm nồng
Nhà Hưu, một buổi chiều hồng
Mặt trời đứng lại… Chúa bồng con lên…
MỘT CHỖ CHO CON

Thầy đi dọn chỗ cho con
Một vòng lao lý mấy vòng mão gai
Một thập tự nghiêng bờ vai
Một đồi loang máu hình hài nát tan

Người đi dọn chỗ kinh hoàng
Mấy đinh sắt, một lưỡi đòng xuyên tim
Một mồ đá lạnh vắng im
Một chỗ chết, chỉ vì tình thẳm sâu

Một chỗ chết, không dài lâu
Sẽ là khởi điểm nhiệm mầu phục sinh
Chỗ sống lại, chỗ quang vinh
Đừng xao xuyến nhé, vững tin vào Thầy

Yên tâm! Thầy trở lại ngay
Đem con đến chỗ, có Thầy, có con
Theo đường Thầy, hãy hân hoan
Qua Thầy mới đến vinh quang Nước Trời

Đường Thầy đi, con rõ rồi
Đường vào sự chết ! Đường ngời Phục Sinh !
Đường hy sinh, hiến thân mình
Đường Yêu chân chính ! Đường Tình bao la !

Đường về với cõi lòng Cha
Tình là Sự Thật ! Tình là Phục Sinh
Cho con một chỗ hiển linh
Đồi tử nạn, thành Thiên Đình yêu thương…
EM LÀ KHÁCH QUÍ CỦA NGƯỜI
“Người đi dọn chỗ cho em”
Lời thương dịu ngọt êm đềm biết bao
Dọn xong Người rước em vào
Cho em hạnh phúc dài lâu bên Người

Ưu tiên một chỗ tuyệt vời !
Em là quí khách của Người đấy sao ?
(Nên mắc cỡ! Hay tự hào?)
Đồng xanh thơm ngát tình màu hồng ân

Em giang hồ, lấm phù vân
Rước em từ cõi hồng trần về đây
Đáng gì một hạt bụi bay?
Chẳng vì một khối tình đầy xót thương ?

Thương em đau khổ trên đường
Với ai cay đắng đoạn trường lầm than
Thương em chia nỗi tân toan
Vì đời, tận hiến võ vàng xác thân

Thương em lạc lõng bước chân
Một mình côi cút giữa ngần phố xa
Đi tìm trong cõi người ta
Tấm lòng nhân ái kết hoa cho đời

Người thương em lắm, em ơi
Bởi em theo dấu chân Người đã đi
Con đường bác ác, từ bi
Em là khách quí… có chi ngại ngùng

Một đời em đã thủy chung
Chết cùng một chỗ, sống cùng một nơi
Chỗ của em, dọn sẵn rồi
Tiến vào hôn lễ với Người em yêu…
ĐƯỜNG CON ĐI
Con có 20 chuyến đi
Tổng cộng gần 2000 cây số
Chiếc xe cọc cạch dọc đường bụi gió
Mỗi chuyến hai tiếng rưỡi căng đôi mắt ngó giữa đêm trường

Một hành trình đầy tình thương
Chúa cho con và con trao cho ai đó
Trao tất cả từng lời ca rất nhỏ
Đến chút âm thanh gian khó giữa đời thường

Con đã đi chỉ một con đường
Lòng thầm hiểu không phải đôi chân con đang bước
“Ơn ta đủ cho con” lời tình rất quen thuộc
Át cả tiếng còi xe đang ngược về phía con

Đi và đi, để được gì cho con?
Không ai cấm con quyền mong ước
Nhưng con đã khấn xin cho Người được trước
Còn phần con, xin Chúa giữ bình an

Đêm chấm dứt cây số hai ngàn
Con nhớ Chúa bẻ bàng trên thập giá
Xin giữ con đừng để con quỵ ngã
Dẫu con trần truồng, run rét thân con

Con vẫn là con rất thế gian
Nhưng con biết con vẫn thuộc về Chúa
Cả những lúc chừng không dám bước nữa
Ngại hy sinh, ngại tận hiến cho đời

Chúa là Đường, là Sự Thật, là Sự Sống, Chúa ơi !
Con biết Chúa chẳng rời con nửa bước
Cho con vững tin: Đức Tin là thần dược
Chẳng có gì xao xuyến được lòng con!
MẸ ĐẾN THĂM NHÀ
Hôm nay Mẹ đến thăm nhà
Bà con lối xóm cùng hòa lời kinh
Ngợi khen Đức Nữ Đồng Trinh
Hoa Hồng mầu nhiệm ân tình trao ban

Nhà nhà cầu khẩn bình an
Người người khấn nguyện muôn vàn ơn thiêng
Xin cho đất nước bình yên
Tin Mừng Cứu Độ khắp miền nhân gian

Con tin Mẹ thấu tân toan
Mỗi nhà, mỗi cảnh lầm than, vui mừng
Nơi đồng sâu, nơi núi rừng
Thảy đều nhờ Mẹ, đến cùng Giê-su

Cho hành trình tới thiên thu
Nhờ tay Con Mẹ dắt dìu, dẫn đưa
Đường đời trăm nắng vạn mưa
Cũng không e ngại, lại vừa tin yêu

Cảm ơn Đức Mẹ thật nhiều
Không chê phận nhỏ khổ nghèo, hư thân
Nhà ai Mẹ cũng dừng chân
Chỉ trong giây phút, vô ngần ủi an

Tháng năm Mẹ đến khắp làng
Thắp lên hy vọng xóa tan u buồn
Lòng mừng nghẹn hạt lệ tuôn…
LỜI YÊU CÒN Ủ ẤM
chưa hề có chia ly nào như thế
ngó người đi long lanh lệ hoen mi
nghe trong tim còn nghẹn một lời gì
mênh mang lắm ôi nghĩa nghì quý giá

những xao xuyến chạnh cõi lòng rất lạ
người về đâu màu nắng hạ lung linh
cứ xa nhau mà vẫn trọn mối tình
mãi yêu thôi, và trung trinh, nống thắm

có thế nào là xa xôi vạn dặm
khi Lời yêu còn ủ ấm tim côi
có thế nào là đẫm lệ mắt môi
khi người mãi còn yêu thôi, yêu mãi

có thể nào là nỗi sầu tê tái
khi hương tình còn êm ái, ngất ngây
có thể nào là chiều tím giăng mây
khi tiếng hát vẫn đầy niềm thương nhớ

hiểu nhau rồi, sẽ không còn ngượng ngợ
cũng chẳng còn bỡ ngỡ một tình yêu
đến để rồi đi, và hò hẹn một chiều
cùng tương ngộ nơi huyền siêu vạn hạnh

phước an lành, ôi long lanh lóng lánh
lòng mênh mang say đắm ánh hồn nhiên
lời yêu thương là quà tặng bình yên
gã tuần phiên, đêm ưu phiền ngắn lại…

ĐƯỜNG THEO CHÚA
Đường theo Chúa Giêsu hẹp lắm!
Không hứa hẹn hoa nắng mộng mơ
Không rợp bóng mát đợi chờ
Lại nhiều gợi ý vu vơ lầm đường

Đường theo Chúa Giêsu trơn ngược dốc
Nhiều cám dỗ mời mọc bên đàng
Chập chùng mưu kế Satan
Hơn thua, ganh ghét, hiểu lầm, kém tin

Đường theo Chúa Giêsu xin kiên nhẫn
Dẫu phù hoa vướng bận lối đi
Dẫu tiếng danh lợi thầm thì
Nguyện yêu Thập Giá kiên trì vượt qua

Đường theo Chúa Giêsu xa hun hút
Ven đường quán hạnh phúc chào mời
Lối bỗng xa, bước đơn côi
Theo Ngài viễn cảnh một đời hy sinh

Đường theo Giêsu bỏ mình triệt để
Hành trang là ân huệ sẻ chia
Sức mạnh từ cuộc xa lìa
Chúa là gia nghiệp mai kia khải hoàn
MỖI NGÀY LÀ MỖI CHUYẾN ĐI

Đôi khi cần chút nắng vàng
Để ta nhận biết ngày sang canh rồi

Nhịp đêm khó thở cũng nguôi
Gió khuya thao thức bên đời cũng tan

Đôi khi cần chút gió ngàn
Đưa mây trải rộng dịu an lòng người

Đưa xuôi dòng chảy giữa khơi
Đưa người qua chuyến đường đời đục trong
Đôi khi cần chút bão giông
Để lo che chắn cõi lòng tan hoang

Đừng hư nát giữa bạc vàng
Đừng mang sản nghiệp nặng đàng ta đi
Đừng xao xuyến, lo sợ gì!
Hành trình có Chúa phù trì yêu thương

Chính Ngài đã sống đời thường
Mở cho ta lối về đường nhà Cha

Quan san mưa nắng nhạt nhòa
Đừng mơ đường rộng phù hoa dỗ dành

Đường đi có hẹp lối quanh
Thêm lòng chịu khó an lành phúc sau

Đôi khi cần chút khổ sầu
Sắc màu hạnh phúc dễ đâu một chiều

Lộ trình có lúc cô liêu
Có niềm xao xuyến, có điều lắng sâu

Mỗi ngày… mỗi bước bắt đầu
Đò qua từng chuyến, bể dâu từng thời

Đường hẹp khuôn phép lòng tôi
Chính Đường Thập Giá muôn đời phúc ân
THẦY LÀ ĐƯỜNG THẬT VỀ TRỜI

Sao con còn hỏi “Con Đường”
Khi hằng chứng kiến phi thường Trời cao
Thế gian con thấy người nào
Mọi sự chỉ phán ngọt ngào là…xong!

Sao con còn hỏi “Con Đường”
Khi thường chứng kiến lạ thường xưa nay
Dối gian..rồi cũng lộ bày
Mị dân..rồi cũng có ngày, hỡi ơi

Thầy là Đường thật về Trời
Ngôi Hai Thiên Chúa, là Lời Hằng Sinh
Nếu Thầy không phải Thần Minh
Sao làm những việc oai linh vượt đời

Nếu Thầy không phải bởi Trời
Chết cho sống lại, trả lời Thầy đi
Nếu mà khoa học bất tri
Vô Thần biện chứng nửa nghi nửa ngờ

Chỉ toàn giả thuyết vu vơ
Rồi ra cái chết, tôn thờ chi đây
Huênh hoang vỗ ngực xưng Thầy
Bụi tro, tro bụi, cao dầy chi ông!

Sao con còn phải ngóng trông
Con Đường, Sự Thật, Hóa Công cao dầy
Điểm Kỳ Dị(*) chính Thầy đây
Nhờ Lời, vũ trụ rẫy đầy hân hoan
ĐẠO CỦA GIÊ-SU
Họ bảo Đạo, âu thuốc phiện thôi
Ru đời dỗ mộng giấc xa xôi
Thiên đàng mờ mịt chìm hoang tưởng
Trí giả ngày nay phủ định rồi.

Đạo, ngẫm cho cùng lý thuyết suông
Mị dân, mê tín, lũ khua chuông
Quê mùa dốt nát tìm nương náu
Ngồi trốc ăn trên giở tấn tuồng!

Không, Đạo là theo bước một “Người”
Theo tìm chân lý chẳng hổ ngươi
Niềm tin son sắt không chùn bước
Xác tín “Con Đường” đến sáng tươi.

Đạo, hoán cải lòng tận gốc căn
Giúp người hướng thiện, ác đe răn
Người người cư xử không lang sói
Hồn thấy an bình hết trở trăn.

Đạo của Giê-su: Đạo Chúa Trời
Xuống trần cứu độ khắp nơi nơi
Là “Đường”, “Sự Thật” và nguồn “Sống”
Đón nhận được ban sống đời đời.
THÁNG MẸ LẠI VỀ
Tháng Mẹ lại về với chói chang
Bằng Lăng tím thẫm nở bên đàng
Bông Giấy nhà ai chào lửa hạ
Ngọc Lan dìu dịu thoáng mênh mang

Tháng Mẹ lại về tháng sắc hương
Vàng ươm hoa dại mọi ngả đường
Mơn man hương gió mùi thi vị
Mùi của muôn hoa ngỡ Thiên đường

Tháng Mẹ lại về vẫn nắng, hoa
Muôn sắc muôn hương vẫn chen hòa
Duy có năm nay không kiệu Mẹ
Đại dịch(*) kéo dài lẽ..qua loa!

Không kiệu dâng hoa vẫn nhiệm mầu
Đáy lòng con thảo vẫn thâm sâu
Mẹ Mẹ con con đều hiểu thấu
Chẳng cần thao thức suốt đêm thâu

Kỷ niệm năm nay sẽ khó phai
Lữ thứ trần ai Chúa an bài
Sau này kể lại cùng con cháu
Một đoạn ngậm ngùi giữa trần ai.
LỜI THẦY

Thầy sai con đến với tha nhân
Thầy chỉ chi li những thứ cần
Thấy đã vào đời không ái ngại
Thầy mong con tiếp chẳng phân vân
Thầy luôn ở cạnh hầu làm mới
Thầy sẽ ngay bên để cách tân
Nâng đỡ những ai đang gặp khốn
Thầy sai con đến với tha nhân .

Thấy nhiều trắc ẩn chớ phân vân
Con nhớ mang theo những loại cần:
Đức mến khâu này là trọng điểm
Hi sinh việc đó cộng tăng phần
Tạo niềm tin tưởng cho y sĩ
Giúp sự an tâm của bệnh nhân
Covid dẫu nhiều trò lắc léo
Trong tay Thiên Chúa sẽ tan dần.
HỮU TÂM
CÔNG    xá là chi so ngọc châu…
DANH   thời coi nhẹ chẳng cho đầu
BÁC   nhân xoa dịu trăm điều khổ
SĨ    ái  sẻ chia vạn nỗi đau
LINH   hứng Tin Mừng luôn tỏa sáng
MỤC   chăn Lời Chúa mãi tươi màu
HỮU   thần tín thác nguồn ân sủng
TÂM   được nêu cao khắp địa câu.
XIN ĐƯỢC BẺ RA!
“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.”
(Ga: 6, 51)
Xin làm tấm bánh bẻ ra
Dẫu mà đau đớn, dẫu mà chia phôi
Bánh này xin được bẻ đôi
Tôi mang chia sẻ cho người anh em
Đời còn nặng gánh bon chen
Tôi còn phải chịu ghét ghen lọc lừa

Nhìn lên thập giá đồi xưa
Mắt Người trìu mến thiết tha tình nồng
Chợt nghe trong gió âm vang
Sức sống dâng tràn thúc giục hồn tôi
Tôi đi theo bước chân Người
Xin làm tấm bánh bẻ đôi mỗi ngày!
                    
THEO CHÂN NGƯỜI MỤC TỬ
“Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.”
(Ga: 10, 9-10)
Nay tôi được sống dồi dào
Tung tăng no thỏa khác nào chiên con
Vì tôi ở với Chúa chiên
Người là mục tử nhân hiền của tôi
Tôi đi theo bước chân Người
Cửa chiên đã mở cho tôi ra vào!

Tôi vào đồng cỏ xanh tươi
Có Nước hằng sống, có Lời khôn ngoan
Bao nhiêu khổ sở tân toan
Hóa thành hạnh phúc ngập tràn tim tôi
Ra đi vạn nẻo xa xôi
Cửa chiên sẵn mở cho tôi lên đàng!

CHIÊN & ÁNH TRĂNG
“Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi ban cho chúng sự sống đời đời ; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi.”
(Ga: 10, 27-28)
Đã qua rồi
Những tháng ngày hãi sợ
Con chiên nợ ân tình!

Bình minh trên đồng cỏ
Chiên lắng nghe tiếng sáo gọi bầy
Tiếng của Thầy như mạch suối reo vang…

Đêm đêm trong cánh tay người mục tử
Giấc ngủ yên bình có Ánh trăng soi
Chiên không sợ gì sói dữ!

Ngày ngày bên mạch nước trường sinh
Chiên thỏa thuê uống lấy
Chẳng còn thấy khát nữa, Người ơi!

Đồng cỏ tươi xanh dưới Ánh trăng
Chiên căng phồng nhựa sống
Bỗng thấy đời mình là khúc hát tri ân…

NIỀM TIN ĐẶT TRỌN VÀO THẦY

“Anh em đừng xao xuyến ! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy.”
(Ga: 14, 1)
Lòng con xao xuyến, Chúa ơi!
Tim con quặn thắt lệ rơi trong chiều
Quanh con cảnh vật tiêu điều
Tiếng người ta thán bởi nhiều nỗi đau
Đau trong bệnh tật khổ sầu
Đau trong mất mát ngục tù đắng cay
Oan khiên chẳng được phơi bày
Bất công gian dối đêm ngày quẩn quanh…

Con nhìn lên Đấng cao xanh
Xin Ngài thương đoái thế gian tội tình
Cho con kiên vững niềm tin
Cho con được thấy ánh minh rạng ngời
Bao nhiêu xao xuyến trong đời
Con dâng cho Chúa để Ngài liệu lo
Ngày mai tươi sáng tự do
Xẽ không còn nữa, xuyến xao lòng này!

Niềm tin con gởi vào Thầy
Chút tình thơm thảo xin Thầy nhận cho!
THẦY LÀ ĐƯỜNG…
(Cảm nhận, suy niệm từ Ga14. 1-12)

Thời Cựu Ước: trên đường về Đất Hứa
Luôn tuân theo giới luật Thiên Chúa ban.
Và ngày nay Tin Mừng Chúa truyền lan
Với cuộc đời: con đường Vua Cứu Thế.

Là sự thật: Đấng Thiên Sai nhập thể,
Luôn nhắc ta: muôn vật, có con người
Bản tính hằng chân thật như chính Ngài,
Ai giữ trọn sẽ được về Nước Chúa.

Nước Thiên Chúa: có sự sống muôn thuở
Sống tình yêu, không giả dối, phân ly,
Chúa Giê Su rao giảng chỉ đường về,
Hãy theo Chúa, vì chính Ngài là sự sống…

Con xin Chúa ban ơn: trí mở rộng,
Biết đọc, suy, và quyết tâm thực hành,
Biết cậy tin sức mạnh Chúa cực linh,
Lập công phúc: dâng mình theo Ý Chúa…

MẸ CHÚA & MẸ TA
Mẹ Chúa cũng là Mẹ chúng ta.
Thiên Sai nhập thể – Mẹ sinh ra,
Một lòng phục vụ Ngôi Con Chúa,
Hết dạ xin vâng Ý Chúa Cha.
Gương mẫu gia đình còn sáng tỏ,
Lòng thương Giáo Hội mãi chan hoà.
Phúc người tín hữu: làm con Mẹ
Nước Chúa chính là Đại Thánh Gia…
ÂN SỦNG THÁNH THIÊNG
Chúa Cứu Thế nuôi chiên bằng ân sủng.
Qua dấu chỉ hữu hiệu: Bí Tích nhiệm mầu,
Sức thiêng liêng bảo trợ thật cao sâu,
Và ủy thác thực hành cho Hội Thánh…

Hai Bí Tích Giao Hòa và Thánh Thể
Cần cho ta vui sống đạo hằng ngày,
Phần linh hồn tỉnh thức theo đường ngay
Giữ phần xác thân yêu luôn trong sạch.

Nhận Ân Sủng qua Bí Tích Rửa Tội
Dòng E Và được thoát khỏi tội khiên,
Được ủi an theo sống một đoàn chiên
Và chắc chắn sẽ được vào Nước Chúa..

Trong Hôn Phối bạn đời nhận ân sủng,
Sức thiêng liêng bảo trợ lập gia đình,
Trong yêu thương, vững dạ việc truyền sinh,
Theo Thánh Ý mà vững lòng sống đạo…
NGƯỜI ĐẾN BÊN CON
Người đến bên con, con hết ưu phiền
Như ánh bình minh rạng rỡ bình yên
Con thấy lòng con tuyệt vời hạnh phúc
Như vườn hoa trong nắng sớm hồn nhiên

Người đến bên con, mang tình yêu tới
Hoa trái tâm hồn, tươi mới, vươn cao
Lời Người ban là sự sống dồi dào
Sự sống nhiệm mầu, thiên thu, bất diệt

Người đến bên con, tình chiều tha thiết
Xua nỗi buồn biền biệt trái tim côi
Bao lo âu, kinh hãi, biến tan rồi
Người âu yếm, vỗ về…con đừng sợ!

Đời con giờ đây, bóng chiều nghiêng ngã
Sức lực tàn, không chống nổi thời gian
Cuộc đời mỏi mệt, đã lắm gian nan
Con đi mãi…chưa tới nơi mong tới!

Người đến bên con, con đưa tay với
Con nắm tay Người, hạnh phúc dường bao!
Dẫu sóng gió có vùi dập lao đao
Con vững tin Người đưa về tới bến…!
HÀNH TRÌNH GIAN NAN
Cuộc đời là hành trình trên biển sóng
Ai chưa qua, chưa phải là người
Như ngư phủ luôn phải chèo, phải chống
Có đâu là cứ chuyện dễ như chơi

Ai dám vỗ ngực xưng hùng xưng bá
Khi cuồng phong lúc sóng cả gầm vang
Sao không thể gối quỳ, lòng khiêm hạ
Xin trời thương thôi cơn giận kinh hoàng

Cuộc đời con đã bao lần tơi tả
Vì cậy sức mình chống chọi bão giông
Chúa để con có một lần vấp ngã
Cho tỉnh hồn ra, khiêm hạ, cậy trông

Ôi hành trình đầy gian nan khốn khó
Dạy cho con cần có Chúa dẫn đưa
Lúc lặng yên hay trong cơn giông gió
Khi trời nắng đẹp, lúc mịt mù mưa

Phút này đây, con phải ngồi tính sổ
Hồng ân Chúa ban biết mấy cho vừa
Còn chút nụ cười, còn đôi hơi thở
Xin dâng Người, nguyện thương xót, dìu đưa

Cho qua hết hành trình đầy gian khổ
Về với Người, thỏa ước nguyện nghìn xưa…
THẦY LÀ ĐƯỜNG, LÀ SỰ THẬT, LÀ SỰ SỐNG
Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống
Con đường yêu thương dẫn tới Thiên đàng
Sự thật ngàn đời Thiên Chúa vinh quang
Sự sống vĩnh cửu, bình an, hạnh phúc

Thầy dẫn dắt con, tiến về phía trước
Con tin yêu Thầy, con nguyện bước theo
Con đường Thầy đi, ngõ hẹp, gieo neo
Tín thác vào Thầy, con không ngần ngại

Con đường từ bi, dặm dài gian khó
Con quyết theo Thầy từ bỏ bản thân
Để yêu thương tha thứ tội thế nhân
Để hiến mạng cho gian trần hạnh phúc

Đường tình yêu dẫn con về Nguồn Thật
Là Chúa Trời, giàu thương xót từ bi
Nắm trong tay bao phép tắc quyền uy
Nhưng tha thứ, xót thương và cứu rỗi

Đường tình yêu dẫn về Nguồn Sống mới
Là Chúa Trời Đấng Tự Hữu trường sinh
Vẫn khát khao cho nhân thế an bình
Về sống với nguồn tình yêu bất diệt

Chắp đôi tay xin khẩn cầu tha thiết
Cho lòng con yêu mến Chúa Giê-su
Người dìu con về tới cõi thiên thu
Trong Thiên Chúa, muôn muôn đời hạnh phúc.
CÓ GÌ VUI GIỮA TUỔI GIÀ
Có gì vui giữa tuổi già
Lùa từng sợi nắng len qua hiên chiều
Dệt cho đẹp dáng liêu xiêu
Trải lên thân phận đẫm nhiều vết đau

Già vui hoài niệm đêm thâu
Những xa xưa,thuở ban đầu vèo trôi
Bờ sông bồi, lở khác rồi
Ta về như khách bồi hồi tiếc thương

Thương mấy cọng cỏ ven đường
Tìm cho mình chút tựa nương cuối đời
Chắt chiu từng phút thảnh thơi
Mà vui bóng xế vọng Trời ngàn sau

Bây giờ còn chi nữa đâu
Ước mơ cũng đã tàn mau theo chiều
Chỉ còn bóng nắng huyền siêu
Hồn già níu gậy “Thập Điều” buớc xa

Đời thăng trầm cũng đã qua
Từng chiều ta lại thấy ta buông dần
Buông bao ảo ảnh phù vân
Buông năm tháng cũ đường trần quanh co

Làm sao xua hết lắng lo
Để vui khi đã nằm co góc nhà
Có còn chút nắng vờn qua
Cho ta chạm ánh nguy nga thiên đường
TÌNH CHA

Con chưa hiểu Tình Ngài âu yếm gọi
Nên vẫn còn mê mãi thích rong chơi
Muốn hưởng say lạc thú trên cõi đời
Tiếng Chúa gọi nhớ đâu mà tơ tưởng

Xa hoa trần đời chán chê tận hưởng
Chẳng nhớ Cha quên cả lối đi về
Bủa vây con trùng điệp những đam mê
Vùi xác hồn đắm chìm trong lạc thú

Hương sắc trần gian say sưa ru ngủ
Có tỉnh đâu để biết Cha mong chờ
Trái tim yêu khắc khoải đứa con thơ
Sao hiu quạnh tình thương lặng nỗi nhớ

Cha trăn trở trong từng hơi tiếng thở
Bóng dáng con mờ mịt vắng bên song
Mỗi ngày qua quay quắt nặng trĩu lòng
Vội vã tìm sầu muộn bao lo lắng

Dõi bước con đi Cha theo thầm lặng
Tuổi hoang đàng nào biết cạm bẫy giăng
Lời Cha yêu lẩm cẩm con chối phăng
Lầm lũi sống đến tàn tạ quỵ té

Cha luôn nâng niu tình con thật khẽ
Chẳng khi nào con vắng bóng Cha đâu
Dựa vào Cha dũng cảm đừng âu sầu
Hãy trở về  Suối yêu thương dào dạt

Ôi Tình Cha dịu dàng hương bát ngát
Xin thứ tha yếu đuối tuổi còn thơ
Thôi từ đây con đã biết dại khờ
Quay trở về Tình Cha vui rộng mở
CHUỖI MAI KHÔI GỞI MẸ
Mẹ ơi, này đóa hoa lòng
Chút tình con thảo xin dâng về trời
Môi con nở những nụ cười
Cho đời thêm thắm, cho người thêm vui!

Hoa này thô thiển, Mẹ ơi
Nhờ ơn của Mẹ, hoa tươi sắc màu
Vươn lên từ những khổ đau
Từ bao năm tháng cũ nhàu phong sương…

Hoa lòng con nở mùa thương
Mong tình yêu mãi ngát hương giữa đời
Tình yêu con hướng lên trời
Tim con hạnh phúc nói lời tri ân!
               
XÂU CHUỖI TÌNH YÊU
 (Tháng Hoa Năm PÂHGĐ)
Bao năm ta đã có nhau
Mặn nồng cay đắng trước sau ấm tình
Đêm đêm dâng Mẹ đẹp xinh
Lúc mê lúc tỉnh câu kinh ngập ngừng

Em ơi dòng chảy vô thường
Gian nan ta bước kiên cường cùng đi
Đôi ta cùng hát thầm thì
Cùng dâng lên Chúa sân si cuộc đời

Tình hồng muôn kiếp em ơi
Đừng như ong bướm khi vơi khi đầy
Dẫu đời cùng tận đắng cay
Xin nhau cố giữ lòng ngay bên Người

Ước mơ tình mãi đẹp tươi
Dệt xây nên mộng đất trời yêu thương
Xin thủy chung, một Con Đường
Vững tin nơi Chúa xem thường gian nguy
CON ĐƯỜNG ƯỚC MƠ

Xa xa thăm thẳm chiều về
Con đường mơ ước lê thê thầm thì
Làm sao lau sạch bờ mi
Để không còn thấy sân si ngọt ngào
Ngày mai mai nữa ước ao
Con đường nên thánh vút cao đợi chờ

Chúa ơi con chẳng dám mơ
Chỉ xin một chỗ vu vơ vệ đường

Lời Ngài thắm đượm yêu thương
Đưa con đi tới thiên đường mai sau
Vượt bao sóng gió bể dâu
Để con cảm nếm thẳm sâu ơn Người

Trên cao trăng sáng ngời ngời
Trần gian hoa lá rụng rơi lặng buồn
Đêm trở giấc nghe tiếng chuông
Trái tim thổn thức khát nguồn bình an
XIN ĐỔ CƠN MƯA HÒA BÌNH

Trần gian nhộm máu tranh hùng
Sóng cuồng phẩn nộ bão bùng dâng cao
Nhịp cầu hạnh phúc mòn hao
U minh trước ngõ gây bao muộn phiền

Ô kìa đá núi ngã nghiêng
Cao xanh nhỏ lệ thương miền đất khô
Trách chăng lớp bụi xô bồ
Làm vương khoé mắt, làm mờ con ngươi

Bụi giăng át cả tiếng cười
Bụi gieo tang tóc cho đời mồ côi
Bụi gieo thù hận bụi ơi
Lạy trời mưa xuống cuốn trôi bụi trần

Cuốn trôi luôn cả phù vân
Cuốn trôi tiếng nấc mấy tầng niềm đau
Bình minh xin hãy đến mau
Dẹp yên bạo loạn nối cầu yêu thương

Trẻ thơ đứng hát bên đường
Hoa cau nhành liễu tỏa hương thơm lừng
Chim bay én lượn reo mừng
Tháp chuông hoan hỉ điểm từng tiếng vang
CHUYỆN TÌNH BUỒN XỨ QUẢNG
Hôm qua xứ Quảng mưa ngâu
Có cô em gái nhảy lầu vì yêu
Tiếng oán than khóc thật nhiều
Xót thân em gái diễm kiều dại yêu

Trần gian lắm cảnh tiêu điều
Đau buồn, mất mát, đìu hiu, lạnh lùng
Bước đi vô định, mông lung
Chơi vơi, xao xuyến, vẫy vùng, lo âu

Tạ ơn Chúa phép nhiệm màu
Cho con thấu hiểu được câu phó mình
Dẫu gian nan lắm điêu linh
Thản nhiên con nép tựa mình bên Cha

Nguyện cầu tình Chúa bao la
Hai làn nước máu đổ ra cho đời
Thắm tình Ngài thêm tốt tươi
Gieo hạt thống hối cho đời nên xanh
DI SẢN

Ông già nói với bà già
Bà ơi tôi sắp phải xa bà rồi
Con thời mỗi đứa một nơi
Nhà thời vắng vẻ, mình tôi với bà

Tôi đi, bà ở lại nhà
Vui lên! Cứ nghĩ như là có tôi
Ai rồi cũng một kiếp người
Tôi thời cũng vậy, bà cười lên đi

Biết là tử biệt sinh ly
Cho tôi nói nhỏ lời tri ân bà
Một đời lăn lóc, bôn ba
Tôi dành một chút làm quà chia tay

Bà cầm tràng chuỗi này đây
Tôi hằng nguyện giữ từ ngày cưới nhau
Năm mươi hạt ngọc trân châu
Xin làm di sản tôi trao tặng bà

Mai kia bà có đi xa
Bà ơi! Gửi lại làm quà cho con!
MARIA! MẸ NGÀN HOA!
Tháng Hoa Mẹ, hân hoan náo nức
Muôn tâm hồn rạo rực mến yêu
Nữ Vương thánh hảo diễm kiều
Trần gian cùng với thiên triều chúc vinh.

Đây hoa trắng chân tình dâng tiến
Thánh tẩy đời tinh khiết vẹn tuyền
Hiệp dâng Mẹ Chúa nhân hiền
Phụng thờ Thiên Chúa trọn niềm trung trinh.

Hoa đỏ thắm ươm tình son sắt
Lửa mến yêu rực cháy tim hồng
Tình yêu thánh hiến nguyện dâng
Con nên công cụ sớm hôm rao Lời.

Bình minh tỏ Mặt Trời Công Chính
Mẹ hạ sinh: Thống lĩnh trần gian
Uy quyền Mẹ Chúa vinh sang
Hoa vàng rạng rỡ vinh quang Nước Trời.

Dâng hoa tím, chiều đồi xưa ấy
Mẹ giúp con suy gẫm Can-Vê
Biển đời nghiệt ngã ê chề
Trọn đàng Thánh Giá, bến quê vĩnh hằng.

Hoa xanh thắm chứa chan hy vọng
Dẫu đời con cùng khốn lầm than
Chúa Con cứu độ khải hoàn
Dang tay Thập Giá rộng ban Quê Trời.

Chúc khen Mẹ hoa đời muôn sắc
Mẹ Ngàn Hoa vinh sáng đất trời
Xin vâng cùng Mẹ sống Lời
Sum vầy thiên quốc, phúc ngời Thiên Nhan.
THẦY ĐI DỌN CHỖ CHO ANH EM
Ga 14, 1-12; 21-26

Anh em chớ xuyến xao chi
Hãy tin Thiên Chúa và tin vào Thầy.
Hãy bình tâm, đợi tháng ngày
Thầy đi dọn chỗ, Cha Thầy hứa ban.

Người sai Thần Khí ủi an
Anh em mạnh sức kiên tâm sống Lời.
Là Đường, Sự Thật muôn đời
Là Lời Hằng Sống dẫn soi Nước Trời.

Ai yêu Thầy, ắt mến Lời
Lời bởi Thiên Chúa, chính Người truyền ban.
Thầy vâng Lời đến thế gian
Khổ hình cứu độ, khải hoàn vinh quang.

Thực thi Thiên ý vẹn toàn
Thầy ban luật mới, thế nhân thi hành
“ Yêu thương nhau, như chính Thầy! “
Đồng hình đồng dạng cùng Thầy trong Cha.

Để anh em thắng gian tà
Tối tăm sự dữ, quỷ ma chiêu trò.
Một lòng kết hiệp Ky-Tô
Thoát xa tội lỗi, bến bờ bình an.

Nhà Cha Thầy, ấy thiên đàng
Thắm ngời hạnh phúc, vĩnh hằng yêu thương.
Hưởng Thiên Nhan, phúc miên trường
Hiệp chư Thần Thánh tán dương muôn đời.
THÁNH TÌNH DIỆU VỌNG

Cha ban tặng Ngôi Lời cho trần thế
Để nhân loài cũng thấy Chúa là Cha.
Lời Hằng Sống trải qua bao thế hệ
Chúa là Cha, là Thầy, yêu mến ta.

Khắp địa cầu, Ngài trang điểm gấm hoa
Đây thiên nhiên Ngài đưa ta đến trọ.
Hưởng phước lộc tinh hoa từ muôn thuở
Và chính Ngài, Đấng cứu độ trần gian.

Chốn cư ngụ đời đời Chúa hứa ban
Chính Ngôi Lời chuộc đền trong giá Máu.
Ai tin Chúa là Cha, đầy nhân hậu
Bước theo Ngài, nương náu, phúc Thiên cung.

Tôi hôm nay, giữa biển tục trùng trùng
Sóng ba đào cứ vây trùm phủ kín!
Nhịp phong sương níu hồn khờ bất định
Đức tin hạt bụi, tà – chính, vô phương!…

Tôi lang thang trên khắp nẻo đời thường
Chúa Ngôi Lời vẫn trọn niềm yêu dấu.
Thánh Tâm Cha trút cạn nguồn linh diệu
Tôi khạo khờ chẳng hiểu Ngài thương mong.

Niềm tín thác còn nhạt nhẽo mênh mông
Đua vật chất, ngã theo dòng thế tục.
Hỡi lòng đời! Có nghe Ngài chúc phúc
Bước theo Ngài sẽ hái được hồng ân.

Thiên Chúa Cha ban phước lộc bội phần
Thần khí Ngài chiếu lan nguồn Thánh sủng.
Bụi trần thơ sẽ say Lời Hằng Sống
Trí đơn hèn cũng thấu cạn Lời Thiêng.

Ôi, diễm phúc! Chúa là Cha nhân hiền
Có Ngôi Lời, Đấng ban nguồn sức sống.
Xin phó thác trong Thánh tình diệu vọng
Phúc trọ trần, đường sáng Chúa đưa soi.

NGÀN HOA DÂNG MẸ

 “Vần thơ Lục bát Tháng Hoa,
Con xin dâng kính trước Toà Nữ Vưong “ 
(Tặng các Đội Dâng Hoa)
Ngàn Hoa năm sắc Cầu vồng,
Thơ vương ý nhạc sóng lòng dâng cao.
Hương thơm lan toả ngạt ngào,
Lòng con trùm phủ biết bao ân tình !

Ngàn Hoa khoe sắc tươi xinh,
Lời thơ, điệu nhạc, câu kinh diệu huyền,
Bụi trần lọc suối tinh tuyền,
Bao nhiêu khắc khoải ưu phiền xua tan !

Lâng lâng đôi cánh vươn dài,
Vương vương sóng nhạc thiên thai dặt dìu,
Xanh xanh màu áo tin yêu,
Nghiêng nghiêng mái tóc, nâng niu tấm lòng,
Lung linh toả ánh nến hồng,
Ngàn Hoa Dâng Mẹ, cậy trông dạt dào !

Lâng lâng lòng thoả ước ao,
Vương vương thơ quyện biết bao nhiêu tình,
Hồng hồng màu áo đoan trinh,
Nghiêng nghiêng mái tóc, cúi mình khiêm cung,
Lung linh toả ánh nền vàng,
Ngàn Hoa Dâng Mẹ cao sang tuyệt vời

CHÂN LÝ SÁNG NGỜI
                        “Đức Giê-su đáp: ‘Chính Thầy là sự thật’” (Ga 14,6).
Giê-su chân lý sáng ngời,
Giúp cho nhân thế sống đời thẳng ngay.
Thế nhân lại được đổi thay,
Chẳng còn man trá, đẹp hay mọi bề.
Giê-su sự thật tràn trề,
Khác chi sông biển chẳng hề cạn khô.
Loài người lại được điểm tô,
Chính bằng phẩm chất Ki-tô Nước Trời.
Mọi người đạt chuẩn là người,
Chính là hình ảnh Chúa Trời thiện chân.
Bởi nhờ biết sống ngay lành,
Loại trừ gian dối, thực hành lẽ ngay.
Giúp cho xã hội đổi thay,
Chẳng còn xảo trá, mảy may gian tà.
Cuối đời có mặt trong nhà,
Cùng Thầy chí thánh bên Cha trên trời.
        TRÀNG HOA HỒNG THẮM
            Người tín hữu Công giáo khắp nơi dành tháng Năm để tôn kính Mẹ Ma-ri-a – Mẹ của muôn hoa – bằng các buổi diễn nguyện dâng hoa.
Tràng hoa hồng thắm nở tươi,
Con dâng lên Mẹ cùng lời nguyện xin.
Mẹ ơi! Xin Mẹ thương tình,
Ban cho nhân loại hòa bình tình thương.
Lòng người sạch hết ghen tương,
Chẳng còn thù oán, vấn vương giận hờn.
Đồng thời nhận được muôn ơn,
Từ Cha nhân ái cội nguồn phúc ân.
Từ nay biết sống cận thân,
Hiệp thông liên kết bất phân giống nòi.
Chính nhờ ơn Chúa sáng soi,
Mọi người biết sống cuộc đời thiện chân.
Cùng nhau tích cực góp phần,
Làm cho xã hội trở thành đẹp xinh.
Dắt nhau về cõi thiên đình,
Được cùng với Mẹ ngắm nhìn Thiên Nhan.

        CON ĐƯỜNG GIÊ-SU
                        “Đức Giê-su đáp: ‘Chính Thầy là con đường’” (Ga 14,6).

Giê-su đích thực là đường,
Dẫn ta đến bến yêu thương Nước Trời.
Nhờ Ngài ta được làm người,
Đúng theo tôn chỉ Chúa Trời dựng nên.
Tình Ngài nối kết gắn liền,
Ta cùng Thiên Chúa vững bền mãi luôn.
Bởi nhờ nhận được muôn ơn,
Nơi Cha từ ái cội nguồn phúc ân.
Đời ta đổi mới canh tân,
          Trở nên hoàn thiện tốt lành đẹp tươi.
                   Chính nhờ biết sống cuộc đời,
          Ở trong chân lý, sáng ngời tình thương.
                   Bởi ta tiến bước theo đường,
          Do Thầy Chí Thánh khai trường trên đời.
                   Thuyền ta cập bến Nước Trời,
          Sau khi sống trọn cuộc đời Giê-su.

        NGUỒN SỐNG THẦN LINH
                        “Đức Giê-su đáp: ‘Chính Thầy là sự sống’” (Ga 14,6).

Giê-su nguồn sống thần linh,
Sẵn sàng ban tặng ai tin vào Ngài.
Từ nay họ khỏi họa tai,
Chẳng còn phải chết, mãi hoài sống vui.
Cuộc đời quá khứ chôn vùi,
Tử thần lại bị đẩy lùi thật xa.
Xác hồn đẹp tựa muôn hoa,
Tỏa lan hương sắc đậm đà lòng nhân.
Để rồi hiến trọn bản thân,
Thuộc về Thiên Chúa, tha nhân trọn tình.
Đâu còn lo sống cho mình,
Nhưng cho kế hoạch, chương trình của Cha.
Giúp cho nhân loại nhận ra,
Tình thương của Chúa chan hòa khắp nơi.
Loài người thẳng tiến về trời,
Muôn đời vui sống rạng ngời vinh quang.
        THÁNH CHỨC PHÓ TẾ
                        Ý thơ từ bài đọc 1 Cv 6,1-7.
Chức phó tế mà anh lãnh nhận,
Cho dù anh thân phận mỏng dòn,
Nhưng luôn biết sống vuông tròn,
Chu toàn thánh chức, sắt son nghĩa tình.

Anh cương quyết hiến mình trọn vẹn,
Nhờ lối sống mọn hèn khiêm nhu.
Đồng thời luôn biết loại trừ,
Kiêu căng tự phụ, thói hư khinh người.

Anh đem cả cuộc đời phục vụ,
Lấy tình yêu quy tụ muôn dân.
Sẵn sàng hiến trọn bản thân,
Để yêu nhân thế nhiệt thành hăng say.

Đời phó tế sẽ hay và đẹp,
Chính nhờ anh thắng dẹp kiêu căng.
Đồng thời luôn biết chuyên chăm,
Nhiệt tâm làm việc siêng năng nguyện cầu.
        PHÓ TẾ CỦA THẦY
                        Ý thơ từ bài đọc 1 Cv 6,1-7.
Đã là phó tế của Thầy,
Nên anh phải sống thật đầy chữ thương.
Điều này Chúa đã nêu gương,
Khi Ngài chịu chết mở đường cứu dân.
Như Thầy anh quyết hiến thân,
Chu toàn nhiệm vụ nhiệt thành hăng say.
Biết đem khối óc bàn tay,
Dựng xây trần thế đẹp hay mọi đàng.
Nhờ anh hằng biết trao ban,
Bản thân cuộc sống cho ngàn thế nhân.
Giúp cho người thế trở thành,
Con Cha chí ái, thần dân Nước Trời.
Từ nay thật sự là người,
Đúng theo phẩm chất Ngôi Lời đề ra.
Muôn đời được gặp Người Cha,
Chính là Thiên Chúa bao la ân tình.
MẸ CỦA MẸ
[Ngày Hiền Mẫu – Mother’s Day]

Tháng Năm vui chợt gấp đôi
Mừng Mẹ Chúa Trời, Mẹ của muôn hoa
Mơn man khúc hát tình ca
Năm hoa ngũ sắc dâng về Nữ Vương
Kính mừng Mẹ Chúa Thiên Đường
Xin cho thế giới chung lòng tin yêu
Tháng Năm êm ả ca dao
Thương lời ru Mẹ ngày nào bên nôi
Đưa con cái bước vào đời
Hết lòng mến Chúa, yêu người thành tâm
Xin cho các mẹ bình an
Cùng chồng, con dắt nhau lên Nước Trời

LẮNG
Gần trăm ngày vắng lặng
Trĩu nặng lòng tín nhân
Hình như cả vạt nắng
Cũng chiếu nỗi băn khoăn

Khuôn viên nhà thờ vắng
Tĩnh lặng nỗi trở trăn
Bình thường mà im bóng
Tiếng chuông không còn vang

Gần trăm ngày hoang vắng
Tín nhân thấy lắng lòng
Khơi lại niềm tin mến
Biết sống vì Tin Mừng

Mọi thứ rồi sẽ ổn
Vì Chúa vẫn đồng hành [1]
Dù biển đời vỗ sóng
Ngài vẫn ban bình an [2]

Mọi sự đều có thể
Đối với người vững tin [3]
Không dị đoan, mê tín
Nhưng tín thác thành tâm

Xin tạ ơn Thiên Chúa
Dạy bài học tin yêu
Ngay trong khi đau khổ
Mới biết ai thế nào

ƠN BÌNH AN
[Niệm ý Ga 14:27-31a]

Bình an luôn cần thiết
Dù kẻ khó, người giàu
Có thể thiếu vật chất
Bình an không thể nghèo

Bình an phải đích thực
Không giả tạo bề ngoài
Không chiến tranh bom, đạn
Sao lòng người đắng cay?

Loại bình an đích thực
Chỉ có Chúa trao ban
Là ân huệ lớn thật
Từ Chúa Cha từ nhân

Đó là ơn Cứu Ðộ
Giải thoát khỏi lắng lo
Cứu khỏi cảnh nô lệ
Tử Thần cũng chịu thua

Khi sống trong ân sủng
Tâm hồn được bình an
Sự thật và ánh sáng
Từ Thiên Chúa tỏa lan
ĐẤNG DẠY DỖ
“Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em.” (Ga 14:26)
Lạy Thánh Tử Giê-su
Xin ban Thánh Thần Chúa
Để Ngài đến dạy dỗ
Chúng con biết mến tin

Để yêu Chúa chân tình
Biết kiên tâm trung tín
Thực thi các giáo huấn
Vì trọn tình mến yêu

Lo giữ luật sớm chiều
Không phải do bó buộc
Cũng chẳng vì sợ sệt
Nhưng thật lòng mến yêu

Duy chỉ có một điều
Làm chúng con lo lắng
Cứ băn khoăn ngày tháng
Là sợ Chúa buồn thôi
KINH NẮNG

Nắng như lửa đốt Tháng Năm
Thiêu loài vi-rút ác ôn hại người
Xin thiêu đốt cả tội đời
Cho hồn thánh thiện sống vui tháng ngày
Xin đừng hạn hán ơn Ngài
Nhưng phú túc hoài ơn Chúa Thánh Linh
Cầu xin Đức Nữ Đồng Trinh
Nguyện thay cầu giúp dân lành mọi nơi
Siêng năng lần Chuỗi Mân Côi
Nối kết đất trời, nối kết yêu thương
KHÓC NHAU
Biết vui với người vui
Biết khóc với người khóc [1]
Đó là người sống thật
Giữ giới luật yêu thương

Bình thường mà khác thường
Khóc cũng phải biết khóc
Cười cũng phải biết cách
Đúng lúc và đúng người [2]

Dễ mà khó lắm thôi
Đơn giản mà phức tạp
Khóc nhiều hay cười ít
Còn tùy lúc, tùy nơi

Ai cũng chỉ một đời
Nhưng bao lần cười, khóc
Nỗi buồn cứ chồng chất
Niềm vui cứ vơi dần

Niềm vui hóa nỗi buồn
Lặng lẽ giữa trần thế
Mắt rưng rưng giọt lệ
Rỉ ra từ nỗi đau

Xin hóa thành ca dao
Ru kiếp người gian khổ
Kinh đời xin dâng Chúa
Nhờ Đức Mẹ chuyển cầu
TÌNH THẦM THÌ
Thầm thì điệp khúc Mân Côi
Kính mừng Đức Mẹ Chúa Trời mến yêu
Đóa Kinh Thánh nở nhiệm mầu
Nhẹ nhàng giai điệu đượm bao ân tình
Cầu xin Đức Mẹ nhân lành
Giữ gìn Nước Việt sống bình an luôn
Bây giờ đại dịch qua dần
Nhờ Thiên Chúa với Mẹ Hiền chở che
Xin cho thế giới gần, xa
Mau qua đại dịch, vui Mùa Hồng Ân
Tạ ơn Thiên Chúa từ nhân
Tạ ơn Thánh Mẫu ân cần đỡ nâng
NÁT NHÀU NỖI ĐAU
Trần gian là bể khổ
Sóng vỗ tràn niềm đau
Những ước mơ vụn vỡ
Tâm can cũng nát nhàu

Bốn mùa luân phiên đổi
Theo quy luật thiên nhiên
Vui buồn vẫn nóng hổi
Mặc dù ngày hay đêm

Đời nghèo thì gặp khó
Càng khó càng khổ đau
Khổ tâm và khổ xác
Thật chứ chẳng chiêm bao

Khổ cứ chồng lên khổ
Mà người chẳng thương nhau
Muốn thỏa lòng ích kỷ
Vẫn gieo rắc nỗi đau

Ôi, nỗi sầu khôn tả
Chẳng đong, đếm được đâu [1]
Kiếp hèn thật khốn khổ
Kiệt lực bởi lao đao [2]

Xin Thiên Chúa thương xót
Những mảnh đời tả tơi
Xin lau khô nước mắt
Cho họ có nụ cười

TÌNH KHÚC THỨ THA
Cầu xin cho mỗi tín nhân
Biết tin vào Chúa, thành tâm yêu người
Ðể làm nhân chứng giữa đời
Để hết mọi người nhận biết tín nhân

Trước là giữ vững đức tin
Sau là tha thứ, chẳng phiền vì ai
Đó là của lễ tuyệt vời
Đẹp lòng Chúa nhất, giống Ngài Giê-su

Chính Ngài cũng đã thứ tha
Dù là những kẻ mưu mô giết Ngài
Vì Ngài đã thứ tha rồi
Ngài muốn mọi người cũng phải thứ tha

Không ngừng tha thứ sớm khuya
Lỗi to lầm nhỏ, chẳng trừ điều chi
Ngước nhìn lên thập giá kia
Giê-su tự hiến chỉ vì xót thương

Ngài mời gọi biết cảm thông
Để luôn tha thứ thật lòng với nhau
Càng nhận thức được tình yêu
Càng mong tha thứ cho nhau chân thành

Lạy Thiên Chúa, Đấng nhân lành
Xin thương biến đổi tâm tình tín nhân

THÓI QUEN CORONA
Đó là đeo khẩu trang
Không nói nhiều như trước
Biết lặng im, nhịn nhục
Nên tội cũng giảm nhiều

Giữ khoảng cách với nhau
Nghĩa đen và nghĩa bóng
Bởi vì trong cuộc sống
Biết bao chuyện chẳng ngờ

Sống thật, không mơ hồ
Biết nhận thức tích cực
Không chê xấu, khen đẹp
Bớt đánh giá bề ngoài

Ngày ngắn với tháng dài
Chỉ thoáng qua, mau hết
Cái gì cũng chấm dứt
Dẫu đời có trăm năm

Cần nỗ lực từ nhân
Như Chúa Giê-su dạy
Thêm khôn nhờ bớt dại
Là hoàn thiện mỗi ngày

Đeo khẩu trang thế này
Là một thói quen tốt
Đơn giản mà hữu ích
Vệ sinh cả xác, hồn

TÌNH BẠC NGHĨA ĐEN
[Niệm ý Ga 13:16-20]
Bao ngày chia ngọt sẻ bùi
Cùng buồn, cùng khổ – cùng vui, cùng cười
Thế mà lại nỡ hại người
Đành lòng phản trắc, tình đời bạc đen
Chỉ vì vật chất, bạc tiền
Thế nên hèn hạ, nhỏ nhen, lọc lừa
Tình sâu nghĩa đậm cũng thừa
Tà tâm, mưu độc cho vừa lòng tham
Chớ nên lạm dụng hồng ân
Chớ nên lạm dụng cái quyền tự do
Nhẫn tâm mà dám chối từ
Hại Thầy, phản Chúa, chẳng chừa một ai
Đừng theo giặc, làm tay sai
Tự mình chuốc khổ, làm cay đắng mình
Người đời cũng ghét, coi khinh
Huống chi Thiên Chúa uy linh nhân lành
CỐ CHẤP
[Niệm ý Ga 10:22-30]
Chúa Giê-su đã nói
Không chỉ một lần thôi
Mà người ta cố chấp
Rồi hỏi tới hỏi lui

Chúa không hề giấu giếm
Vẫn thẳng thắn, công khai
Rằng Ngài từ trới đến
Để cứu độ loài người

Lời thật thì không nhận
Rồi cứ hỏi loanh quanh
Cõi lòng đầy uất hận
Chẳng một chút chân thành

Không nghe lời của Chúa
Nên chẳng thuộc về Ngài
Cố chấp là ma quỷ
Nên chẳng chịu nghe ai

Lạy Giê-su Mục Tử
Ngài hy sinh cứu đời
Ban ơn làm con Chúa
Ơn cao cả tuyệt vời

Xin Ngài luôn dẫn dắt
Tha thứ khi lỗi lầm
Xin ban ơn nhận biết
Luôn tin yêu trung thành

Ai cũng lầm cũng lỗi
Ai cũng là tội nhân
Xin ban thêm sức mạnh
Chịu đựng nhau luôn luôn
CÕI SÁNG
[Niệm ý Ga 12:44-50]
Ai tin vào Đức Ki-tô
Là tin vào chính Chúa Cha sai Ngài
Ngài là ánh sáng soi đời
Đưa về Cõi Sáng – Nước Trời quang vinh
Ngài không xử, chỉ thương tình
Vâng lời Ngài sẽ an sinh tháng ngày
Ngài là Thiên Chúa Ngôi Hai
Được Cha sai đến cứu loài phàm nhân
Nhiều khi cuộc sống khó khăn
Mây buồn u ám phủ tràn sớm khuya
Có nhiều trở ngại chực chờ
Xin cho con biết nương nhờ Chúa luôn
Trọn niềm tín thác ngày đêm
Biết theo đường sáng dẫn lên Cõi Trời
Là Miền Hạnh Phúc muôn đời
Lạy Đấng Ngôi Lời, xin độ trì con!

TIN MỪNG TRONG TUẦN
THỨ HAI, TUẦN 5 PHỤC SINH
(Ga 14, 21-26).
YÊU MẾN
Chúa truyền môn đệ lời này,
Giới răn cao trọng, yêu Thầy mến Cha.
Cha Thầy yêu mến chúng ta,
Tỏ mình mạc khải, mưa sa đong đầy.
Ai mà tuân giữ lời Thầy,
 Chúng Ta sẽ đến, vui vầy sống chung.
Tình Cha nhân ái bao dung,
Nguồn ban sự sống, muôn trùng ân thiên.
Trao ban ân sủng siêu nhiên,
Nghe lời Chúa dậy, dịu hiền mến thương.
Cha Ta là Đấng dẫn đường,
Thánh Thần Phù Trợ, tựa nương sống đời.
Ơn Cha cao cả tuyệt vời,
Danh Thầy sai đến, dậy khơi mọi điều.
Thần Linh nhắc nhở thêm nhiều,
Khai tâm mở trí, cao siêu nhiệm mầu.
THỨ BA, TUẦN 5 PHỤC SINH
(Ga 14, 27-31a).
BÌNH AN
Bình an tâm trí rạng ngời,
Tâm hồn thanh thản, sống đời an vui.
Đừng lo xao xuyến bùi ngùi,
Cũng đừng sợ hãi, tới lui muộn phiền.
Thầy đi dọn chỗ cao thiên,
Ngày sau trở lại, cõi tiên dẫn về.
Kiên tâm trung tín lời thề,
Vui mừng đón nhận, chẳng nề gian truân.
Lời Thầy loan báo tự nguồn,
Tới khi xảy đến, thì luôn tín thành.
Nhiều điều kín nhiệm tốt lành,
Thần Linh sẽ tỏ, nhân danh lời Thầy
Thế gian thủ lãnh sa lầy,
Không gây quyền lực, vì Thầy bên Cha.
Thầy luôn yêu mến Chúa Cha,
Thực hành thánh ý, ngợi ca danh Người.
THỨ TƯ, TUẦN 5 PHỤC SINH
(Ga 15, 1-8).
CÂY NHO
Cây nho sai trái trong vườn,
Xanh um cành lá, bên sườn đồi cao.
Trái thơm chín mọng ngọt ngào,
Chúa Cha trồng cấy, biết bao ân tình.
Chăm nom vun tưới trổ sinh,
Ra công nuôi dưỡng, tận tình lắng lo.
Đây Thầy ví tựa cây nho,
Nhành nào kết hợp, sẽ cho trái vàng.
Nhiệm mầu thân thể cao sang,
Mỗi người chi thể, dễ dàng kết giao.
Là đầu nhiệm thể trên cao,
Chúa ban đặc sủng, dồi dào thánh ân.
Cành nào lìa khỏi tấm thân,
Sẽ mau khô héo, trụi trần cháy tiêu.
Danh Thầy vinh hiển cao siêu,
Hồn ai liên kết, ban nhiều ân thiêng.
THỨ NĂM, TUẦN 5 PHỤC SINH
(Ga 15, 9-11).
TÌNH YÊU
Tình yêu Thiên Chúa cao vời,
Trao ban chia sẻ, cho người trần gian.
Cha yêu nhân loại vô vàn,
Sai Con yêu dấu, mưa tràn ân tuôn.
Chúa Cha yêu mến Thầy luôn,
Yêu thương ban phát, hằng muôn ơn lành.
Các con tuân giữ thực hành,
Điều Thầy truyền dạy, tín thành thực thi.
Tình thương chan chứa từ bi,
Niềm vui trọn vẹn, khắc ghi trong hồn.
Chính Thầy vâng giữ kính tôn,
Danh Cha vinh hiển, thiên môn rạng ngời.
Vì yêu dâng hiến tuyệt vời,
Hy sinh cứu độ, cho người thế gian.
Ước mong vui hưởng thánh nhan,
Bên Cha từ ái, chứa chan phúc lành.
THỨ SÁU, TUẦN 5 PHỤC SINH
(Ga 15, 12-17).
HOA TRÁI
Như Thầy yêu mến các con,
Yêu thương thí mạng, ân tròn nghĩa cao.
Lệnh truyền Thầy muốn gởi trao,
Mến yêu gắn bó, kết giao tình người.
Hiến thân vì bạn cao vời,
Tâm tình cao quí, trên đời hiếm thay.
Chúa thương chịu khổ đắng cay,
Thí mình cứu độ, trả vay nợ đời.
Con người tội lỗi ngập trời,
Thầy thương cất nhắc, phận người tự do.
Trở nên bạn hữu thầy trò,
Chia phần gia nghiệp, dự kho Nước Trời.
Chính Thầy đã chọn vào đời,
Trổ sinh hoa trái, rạng ngời phúc vinh.
Yêu thương giới luật vô hình,
Thực hành đức ái, chữ tình trước tiên.
THỨ BẢY, TUẦN 5 PHỤC SINH
(Ga 15, 18-21).
BÁCH HẠI
Thế gian thù ghét các con,
Vì danh Chúa Cả, héo hon buồn sầu.
Các con đã biết từ đầu,
Ghét Thầy trước hết, ngõ hầu tẩy chay.
Những người tín hữu hôm nay,
Vai mang thánh giá, mỗi ngày theo Ta.
Chính Thầy đã chọn chúng ta,
Trở thành môn đệ, đi ra rao truyền.
Tin Mừng cứu độ tinh tuyền,
Sống đời trung tín, dủ khuyên mọi người.
Hãy cùng tuân giữ lời mời,
Thực thi ý Chúa, vào đời chứng nhân.
Cho dù bắt bớ hại thân,
Niềm tin kiên vững, tinh thần lạc quan.
Nguồn ơn thánh đức trao ban,
Thầy luôn hiện diện, thiên nhan sáng ngời.
https://giaophannhatrang.org/vi/news/trang-tho-van/thi-ca-suy-niem-cn-v-phuc-sinh-a-19584.html